41 Panda vo tờ giấy cô để lại và ném nó vào thùng rác, nhưng ném cái thứ chết tiệt đó đi không khiến hình ảnh về nó biến mất trong đầu anh.
Cám ơn anh về mọi điều anh làm cho tôi tối qua.
42 Bree rời quầy mật ong và trở về nhà. Lucy biến mất và Toby đang làm công việc trông quầy hàng của mình. Cậu bé than phiền đau khổ rằng mình phải làm việc quá sức, nhưng Bree lại biến thành một người khó tính và rồi cô nói cô thích khiến bọn trẻ con phải chịu đựng đau khổ.
43 Phụ nữ ở khắp mọi nơi, và mỗi người đều là một cơn ác mộng. Temple, hiện đang trong trạng thái rất tệ; Kristi, người gần như chắc chắn đã lấy bằng cấp phép hành nghề qua mạng nhưng lại khăng khăng mình là bác sỹ hợp pháp; Lucy, phần nhức nhối nhất trong tất cả, hiện đang sống trong ngôi nhà bên kia cánh rừng với Sabrina Remington, con gái của người đàn ông anh căm ghét.
44 Bree nghe thấy tiếng chiếc ghế bị kéo lê, theo sau là tiếng bước chân vững vàng của anh xuống bậc thềm. “Martin!” Mike gọi lớn. “Trở lại ngay! Toby, chạy theo tóm nó trước khi nó ra tới đường lớn.
45 Nếu không tính đến một người đàn ông đi dạo với chó, Lucy đang có cả bãi biển cho riêng mình. Nhỏ và ít người tới hơn bãi biển ở phía nam đảo, nơi này ở phía tây đảo, phần lớn được sử dụng bởi người cư dân ở đây, nhưng dù hôm nay là thứ bảy, bầu trời u ám và nhiều mây khiến hầu hết mọi người không lựa chọn tới đây.
46 Lucy và Bree dọn dẹp trong ánh sáng ma mị của hai bóng đèn treo trên quầy. Những chiếc xe chậm lại khi họ ngang qua nhưng không ai dừng lại cả. Bree ném tấm biển vỡ nát đi.
47 Lucy bước theo anh xuống những bậc thang rồi vào tới nhà thuyền. Tiếng cót két của con thuyền di chuyển quanh neo đã từng là âm thanh khi họ làm tình, nhưng không như cô, Panda không có vẻ gì là bị làm phiền bởi những kí ức đó.
48 Cánh cửa nhà bếp phát ra những tiếng cọt kẹt quen thuộc, và căn nhà cũ như ôm gì lấy cô, vẫn là mùi hương thoang thoảng của ẩm thấp, cà phê và của chiếc bếp ga cũ.
49 Xe của anh rời đi vào sáng hôm sau, cùng với anh trên đó. Lucy lưỡng lự rồi đi vào nhà, quăng quần áo của cô vào máy giặt, rồi đi tắm, nhưng đầu cô đau nhức và cô vẫn không cảm thấy khá hơn dù đã tắm xong.
50 Cuối cùng, Panda khỏi ho và năng lượng của anh bắt đầu trở lại, nhưng anh lại cảm thấy như mình thiếu mất một cái xương sườn. Ánh mắt của anh không còn sắc bén nữa – vẫn đủ để làm người khác dè chừng, nhưng anh biết nó đã không còn như xưa nữa.