1 Chương một ĐẾM NGƯỢC: CÒN 2 NGÀY, VẪN TIẾP TỤ C ĐẾM THỨ BẢY, 26 THÁNG 8, 7 GIỜ TỐI Với kiểu nhìn chòng chọc của người phụ nữ vào tấm thẻ nhân vien gắn trước ngực mình, mình biết ngay là bà ta chuẩn bị thốt ra một cái gì đấy.
2 Chương hai VẪN CÒN HAI NGÀY, TIẾP TỤC ĐẾN. THỨ BẢY, 26 THÁNG 8, 8:25 TỐI Đây là kiểu chào mới của Jason dành cho mình: “Yo! Đầu Điên ơi!!!!!”. Rất ngứa tai.
3 Chương ba VẪN ĐẾM NGƯỢC, CÒN 2 NGÀY, VÀ TIẾP TỤC ĐẾM. THỨ BẢY, 26 THÁNG 8, 10:20 TỐI Bản thân mình cũng không thể lý giải tại sao không đem chuyện này kể cho Jason và Becca nghe.
4 “Ôi chúa ơi, cậu có nhìn thấy khuông mặt của cô ta không” – Becca õng ẹo bắt trước lại động tác của Lauren – “có gì đó trên tóc em!” “Thông minh lắm, Đầu Điên ạ!” – Jason vẫn đang lau nước mắt vì cười quá nhiều – “trò hay nhất trong năm đấy!” Nhưng thực ra không phải như vậy.
5 Chương sáu Đếm ngược: còn 1 ngày, vẫn tiếp tục đếm Chủ Nhật, 27 tháng 8, 3 giờ chiều. Jason thò mặt vào lúc mình đâng ngồi sửa soạn đồ nghề cho tuần tới: “Cậu đang làm gì thế?” “Theo cậu” – mình hỏi ngược lại.
6 Chương tám Ngày khai giảng Thứ hai, 28 tháng 8, 9 giờ s “Chào buổ i sáng, Đầu Đii. . . . Cậu bị làm sao thế?” – Jason há hốc mồm khi thấy mình leo lên ghế sau của con B sáng nay.
7 Chương chín VẪN TRONG NGÀY KHAI GIẢNG THỨ HAI, 28 THÁNG 8, 11 GIỜ TRƯA “Chán quá đi mất!” – Jason uể oải nói, đi về phía dãy ghế cuố i hội trường, chỗ ngồi quen thuộc hàng năm của tụi mình.
8 Chương mười Vân trong ngày khai giảng Thứ hai, 28 tháng 8, 1 giờ chiều Mọi người đều đã bỏ đi ăn trưa. Mọi người, trừ mình. Cùng Jason và Becca. Bởi họ vẫn bị dính trên ghế, do mình chưa chịu đứng lên.
9 Chương mười hai VẦN TRONG NGÀY KHAI GIẢNG THỨ HAI, 28 THÁNG 8, 4 GIỜ CHIỀU Trên đường từ trường về nhà hôm nay, Jason và Becca hầu như không mở miệng nói chuyện tiếng n Mình đã nghĩ chắc tại mình bắt họ chờ hơi lâu ngoài bãi đỗ xe.
10 Chương mười ba VẪN TRONG NGÀY KHAI GIẢNG. THỨ HAI, 28 THÁNG 8, 7 GIỜ TỐI Kế hoạch đấu giá tài năng chính thức được khởi độngPhiên đấu giá chính thức sẽ diễn ra vào tối thứ 5.
11 Chương mười lăm VẪN NGÀY THỨ HAI CỦA SỰ NỔI TIẾNG THỨ BA, 29 THÁNG 8, 4 GIỜ CHIỀU Mình nghĩ mình đã chết và lên thiên đàng. Tất nhiên mình mất một lúc mới nhận ra đ iều đấy.
12 Chương mười tám VẪN LÀ NGÀY THỨ BA CỦA SỰ NỔI TIẾNG THỨ TƯ, 30 THÁNG 8, 1 GIỜ CHIỀU Trưa nay mình đến căng tin ăn trưa khá muộn, bởi còn mải lăng xăng khắp nơi ghi danh tên các thầy cô sẽ tham gia buổi đấu giá tối mai – thầy Schneck nhận làm người chủ trì phiên đấu giá.
13 Chương hai mươi"> NGÀY THỨ TƯ CỦA SỰ NỔI TIẾNG THỨ NĂM, 31 THÁNG 8, 6 GIỜ CHIỀU Cả ngày hôm nay phải chuẩn bị cho buổi đấu giá mệt lử cả người: đến phút cuối vẫn còn có nhiều người đến đòi đăng kí, nên mình phải ghi tên họ/năng khiếu của mấy người đó cho thầy Schneck tập giới thiệu… giục các bạn ở CLB m thanh – Hình ảnh chỉnh lại hệ thống âm thanh trong phòng tập để mọi người có thể nghe rõ c ác danh mục đấu giá… chuẩn bị cán quạt cho người tham gia đấu giá giơ lên trả giá (mặc dù trông hơi lôi thôi nhưng có còn hơn không) Nhiều việc lộn xộn quá khiến mình còn chẳng có thời gian ăn trưa HAY ăn tối.
14 Chương hai mươi ba GẦN HẾT NGÀY THỨ TƯ CỦA SỰ NỔI TIẾNG THỨ NĂM, 31 THÁNG 8, 11:30 ĐÊM Mình thật không hiểu tại sao mọi ngừơi lại giận dữ đến như vậy.
15 Chương hai mươi bẩy VẪN TRONG NGÀY THỨ NĂM CỦA SỰ NỔI TIẾNG THỨ SÁU, 1 THÁNG 9. 2 GIỜ CHIỀU Chuyện đó xảy ra lúc bọn mình ra khỏi thư viện. Không hẳn là “bọn mình”, bởi vì Jason và mình không hề cùng nhau rời khỏi thư viện.
16 Chương ba mươi VẪN TRONG NGÀY THỨ NĂM CỦA SỰ NỔI TIẾNG THỨ SÁU, 1 THÁNG 9, 10 GIỜ ĐÊM Anh Darren bước ra đúng lúc anh Mark ra về. Anh đi phía quầy thu ngân hỏi: “Ai thế?” “Đó là Mark Finley”.
17 Chương ba mươi hai CHỦ NHẬT, 2 THÁNG 9 Cậu ấy yêu mình. Cậu ấy yêu mình. Cậu ấy yêu mình. Từ xưa tới nay cậu ấy luôn yêu mình. Và rằng tất cả mấy cái quan điểm trước đây của cậy ấy về việc không tin vào tình bạn tâm giao hay chuyện hẹn hò ở trường cấp 3, chỉ là để thuyết phục bản thân đừng yêu mình nhiều như vậy, bởi Jason cho rằng mình không chung tình cảm như cậu ấy.