21 Lucy đang trong trạng thái giận dữ. Cô sập rầm cánh cửa lại phía sau lưng mình, thả rơi túi đồ và phi như bay tới hành lang, vụt qua phần khoảng tường trống để lại từ việc cô kê giá đựng đồ ra bên ngoài.
22 Khi xuống tới tầng dưới, cô lôi những món đồ mình mới mua ra từ trong chiếc túi và tự nhủ rằng chỉ cần làm việc của mình thôi. Trong lúc rửa vài chiếc đĩa bẩn, cô nghe thấy giọng Temple vọng vào từ phía bên ngoài.
23 Mùi cao su từ những chiếc máy tập đập vào mũi cô trước cả khi cô dừng bước trước cánh cửa. Phòng ngủ tập thể cũ đã hoàn toàn thay đổi sau tối qua.
24 Temple hất mặt về phía cầu thang. “Tôi chuẩn bị tập một vài bài cho thân trên đây. Từ việc nhìn những cánh tay của cô, tôi nghĩ cô nên tham gia cùng tôi đấy.
25 Lucy chùm một tấm khăn tắm hình ninja rùa quanh eo và bước về phía buồng tắm ngoài trời.
Cô vừa mới bơi một chút ở ngoài hồ nhưng nước vẫn còn rất lạnh nên cô không thể bơi lâu được.
26 “Thành thật mà nói, sao hai người không đơn giản là nhảy lên giường rồi giải quyết mọi chuyện ở đó với nhau đi cho rồi?” Chiếc dĩa xiên miếng bông cải của Panda dừng đơ giữa không khí.
27 “Cháu không hiểu tại sao chúng ta phải tới nhà thờ,” Toby nói.
“Đi mà hỏi người bạn thân Big Mike của cháu đi. ” Bree biết mình trả lời thật nhỏ mọn nhưng cô còn đang không thể lo cho bản thân mình nữa.
28 Cô được biết rằng anh là chủ tịch của hội từ thiện lớn nhất trên đảo. Nó mang lại cho công việc của anh cả sự đáng kính và quảng cáo tuyệt vời, và cũng giữ anh luôn có mặt ở mọi buổi diễn thuyết nhằm gây quỹ.
29 “Tôi sẽ không đi!” Temple tuyên bố từ dưới sàn phòng tập nơi cô đang thực hiện bài tập chống đẩy bằng một tay không tưởng dưới góc nhìn của Lucy trong khi một bài nhạc hip hop được bật làm nền.
30 Một vài con chim hải âu lượn vòng vòng trên mặt nước cố gắng tìm cá, trong khi một con moòng biển khác bướng bỉnh bay phía trên chúng, sẵn sàng cướp mồi bất cứ lúc nào.
31 Lượt pháo hoa đầu tiên nổ tung trên bầu trời, một chiếc ô từ màu đỏ và tím. Lucy nằm duỗi người thoải mái trên một trong những chiếc ghế được dựng trải dọc mũi tàu.
32 Điều hòa dở dở ương ương của căn nhà khiến phòng ngủ của cô không ấm áp và thoải mái lắm. Cô mở cánh cửa trượt ra, xỏ đôi dép xỏ ngón đế cao để bảo vệ bàn chân trần của cô khỏi phần thềm gồ ghề bên ngoài rồi cô bước ra.
33 Lucy hít vào như một bà dì càu nhàu. “Kiểu đó quá hư hỏng đối với tôi. ”
“Tôi chỉ có thể nói ừ. ” Panda cố nhớ lại lần cuối cùng anh thể lạc mất bản thân như thế với một người phụ nữ là khi nào.
34 Những tia nắng yếu ớt của buổi chiều muộn cố gắng len lỏi qua những ô cửa sổ giăng đầy mạng nhện. Nhà để xe lộn xộn chất đầy bởi những món đồ nội thất cũ, vô số thùng, hộp, những chiếc ghế nằm đã hỏng và một chiếc xuồng bị thủng.
35 Chiếc SUV biến mất khỏi tầm nhìn. Bree nhanh chóng quay lại với kệ đồ nằm bên cạnh quầy mật ong của mình và bắt đầu treo những quả trang trí cây thông Giáng sinh lên cành cây giả cô tự làm, ngăn dưới là những hũ son dưỡng, nến sáp ong và những bánh xà phòng hình bông hoa.
36 “Tôi không thích những bí mật. ”
“Mặc kệ nó đi Lucy. ”
Mũ cô bị gió thổi tuột ra. “Đây là những gì tôi nghĩ. Tôi cho rằng anh nó mối liên hệ nào đó với gia đình Remington.
37 Chiếc bàn bếp chế nhạo cô khi nó chễm chệ ở vị trí như thường lệ của mình trên phần sàn nhà giả gỗ đã xuất hiện nhiều vết rạn. Nó trông như một con lợn rừng xanh lè và béo ú với một chân khập khiễng.
38 Giọng ngái ngủ của Toby phát ra qua cánh cửa.
“Cô làm gì ngoài này vậy?”
“Cô – cô không ngủ được. ”
“Cô gặp ác mộng ạ?”
“Không. Cháu thì sao? Sao cháu dậy thế?”
“Cháu không biết.
39 Căn nhà vắng lặng khi Lucy trở lại từ thị trấn. Cô lấy ra túi đồ mua ở tiệm tạp hóa và chiếc bếp nướng than từ trong cốp xe của Panda. Trong khi chờ than nóng, cô phủ lên tấm bàn ăn ngoài trời một tấm khăn ăn cũ rồi xếp lên đó chồng đĩa lộn xộn không cùng bộ và bốn bắp ngô đã bóc vỏ.
40 Cô nghe tiếng gầm của động cơ xe phân khối lớn, và trong khoảnh khắc, cô muốn tin một trong số đó thuộc về Panda, hiệp sỹ Galahad của riêng cô tới để giải cứu cô khỏi đầm lầy của u sầu.