1 Chương 1 ADDISON PAGE có cả thế giới dưới chân mình. Sở hữu một khuôn mặt đẹp, một thân hình hoàn hảo, một giọng ca thiên phú, cùng những vũ đạo cực ổn và đặc biệt là vô cùng giàu có.
2 Chương 2 “ĐẤY LÀ CÁI GÌ THẾ ANH?” - Tôi hốt hoảng giật tay anh Nash hỏi – “Đó đâu phải là linh hồn. Nếu chị ấy đã chết thật, tại sao em không hề cất tiếng thét?” “Cái gì là cái gì?” Anh Nash nhíu mày hỏi lại.
3 Chương 3 “ADDY ĐÃ BÁN LINH HỒN CỦA MÌNH” – Anh Tod nói, giọng rất xa xăm. Tôi nghĩ anh ấy vẫn chưa hết sốc. Hoặc cũng có thể đó chỉ là hiệu ứng tiếng vang của cái hành lang rộng không một bóng người.
4 Chương 4 “ADDY, ĐỪNG SỢ!” Anh Tod giơ tay ra trấn an chị Addison. “Không sợ kiểu gì” - chị tiếp tục lùi ra đằng sau, về phía bàn trang điểm – “Anh chết rồi cơ mà.
5 Chương 5 “OK, KAYLEE, TẬP TRUNG NÀO. . . ” CôHarmony Hudson, mẹ của anh Nash, nhoài người ra trên cái ghế sô-pha màu ô-liu đã bạc màu, chăm chú nhìn tôi.
6 Chương 6 “CÁI VỤ TÊN GlẢ ở khách sạn là sao thế hả anh? Chị ấy làm vậy để tránh sự chú ý của giới truyền thông à?” Tôi gõ chữ “tà ma” vào trong thanh công cụ máy tính và ấn nút enter.
7 Chương 7 “KHOAN ĐÃ! DEKKER MEDIA đang ép người khác bán linh hồn của mình á?” Anh Nash hoảng hốt kêu lên. “Cũng khó có thể gọi bị ép buộc được vì đa số các trường hợp là tự nguyện.
8 Chương 8 “UẦYYYY!!!” - anh Nash nhoài tới dí sát vào mặt Addison trầm trồ, trong khi người tôi vẫn đang cứng đờ ra vì sợ - “Tên quỷ đó đã làm ắt cậu như thế đấy à?” Chị Addison gật đầu.
9 Chương 9 “NẾU CHÚNG TA bị phát hiện thì sao nhỉ?” - anh Nash hơi do dự. Một anh chàng cao gầy, mặc áo da màu nâu, hối hả vác cái hộp kèn tuba chạy vụt qua, xém chút nữa thì va vào vai tôi, may mà có anh Nash kịp kéo lại.
10 Chương 10 “ANH KHÔNG NGỜ là em dám làm thế đâu đấy!”Anh Nash trầm trồ thốt lên, miệng anh nãy giờ vẫn đang cười không ngậm lại được. Trông anh có vẻ hơi.
11 Chương 11 “REGAN. . . ” Chị Addison rền rĩ kêu lên khi nhìn thấy đôi mắt vô hồn của cô em gái. Đôi mắt giả xanh biếc của chị ngấn lệ, hai tay run lên bần bật.
12 Chương 12 “SUỴTTTT…” Tôi giơ tay lên ra hiệu cho anh Nash, rồi rón rén đóng cửa lại, lòng thầm hy vọng bố hôm nay đi ngủ sớm và không hề phát hiện ra chuyện tôi về muộn.
13 Chương 13 “MÌNH NÊN BỎ MẶC CẬU LẠI ĐÂY mới phải. Cậu đáng bị đi xe buýt vì giấu mình quá nhiều bí mật!” Emma đóng sầm tủ đựng đồ lại, sau khi hồi chuông cuối cùng của ngày hôm nay vang lên, nhưng đôi mắt nâu xinh đẹp của cô nàng đã nói điều ngược lại.
14 Chương 14 “MẤY ĐỨA VÀO NHÀ ĐI” - cô Harmony Hudson hớn hở chạy ra mở cửa trước cả khi chúng tôi ra khỏi xe - “Có chuyện gì xảy ra với Emma à?”. Anh Nash và tôi quay lại thấy Emma vừa khóa xe vừa thộn mặt ra, nghĩ chuyện gì đó, có vẻ như mọi chuyện cậu ấy vừa nghe được giờ mới bắt đầu ngấm.
15 Chương 15 BỐ TÔI VỀ ĐẾN CỬA lúc 7 giờ 24, mang theo một túi giấy trắng cùng mùi của kim loại và mồ hôi. Trông bố mệt mỏi. Kiệt sức. Tôi bỗng thấy thương bố vô cùng.
16 Chương 16 CHÚNG TÔI ĐI THEO HƯỚNG QUỐC LỘ I-30 rồi rẽ ra cao tốc 12 hướng thẳng tới Irving, nơi đội bóng Dallas Cowboys (Các chàng cao bồi Dallas) đã kết thúc mùa bóng cuối cùng của mình tại cái sân vận động cũ.
17 Chương 17 “CHÚNG TA ĐANG ĐI ĐÂU ĐÂY?” Anh Nash quay sang hỏi tôi từ bên ghế lái, trong khi tôi sung sướng nhìn ra ngoài cửa kính ô tô. Thật không có gì tuyệt vời hơn khi được trở lại với thế giới của mình, dù chỉ là trong chốc lát.
18 Chương 18 “EM VẪN ỔN CHỨ?” Anh Nash hỏi, khi thấy tôi khập khiễng đi vào trong xe. “Vâng. ” Tôi gật đầu, nhưng bản thân không dám chắc về điều đó. Mắt cá chân tôi đang càng lúc càng rát, khiến mỗi bước chân không khác gì tra tấn.
19 Chương 19 LÃO AVARI ĐỨNG DẬY, chống hai bàn tay lên cái mặt bàn trống trơn, nhưng có thể là chỉ ở Cõi Âm thôi, còn ở thế giới loài người nó vẫn đang được bày đầy giấy tờ, bút bi và cốc cà phê.
20 Chương 20 “KHÔNG!” CHỊ ADDISON GÀO ẦM LÊN. Nhưng sự phản đối của chị chẳng có ý nghĩa gì với lão Avari hết. “Đó là lời đề nghị của ta. ” - giọng gã tà ma bỗng trở nên nhỏ nhẹ hơn hẳn, nhưng vẫn khiến người nghe rợn người – “Còn sự lựa chọn là của ngươi.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trinh thám
Số chương: 10