1 Edit: Hachonie
Tôi không xứng có được ánh sáng nhưng tôi có thể làm chủ bóng đêm.
Sáng sớm thứ hai, Triệu Cường trong miệng ngậm bánh bao, tay cầm ly sữa đậu nành nóng hổi thảnh thơi đi vào văn phòng.
2 Editor: Hachonie
Xé bỏ một tầng trói buộc, ta giúp con phá kén thành bướm, để được tái sinh.
Tần Uyên ngồi xuống cài dây an toàn, nghiêng đầu nhìn người bên cạnh vẫn không nhúc nhích, hai mắt nhìn thẳng phía trước, cau mày lạnh lùng nói: “Ở nhà tôi là ý của cô?”
“Đúng.
3 Editor: Hachonie
Thân thể chết đi thì linh hồn được giải thoát.
Mọi người đang bị lời nói của Mộc Cửu làm cho khó hiểu thì cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra mạnh mẽ.
4 Editor: Hachonie
Sự phẫn nộ thường là do bản thân yếu đuối, nó ở phía sau ngươi, chậm rãi chiếm đoạt ngươi.
Lúc Tần Uyên, Mộc Cửu và Lam Tiêu Nhã đến chỗ xảy ra án mạng thứ hai thì đã là hai giờ sáng, hình bóng của nữ nạn nhân nằm trên mặt đất đặc biệt lạnh lẽo.
5 Editor: Hachonie
Ngày ngày tôi bị dày vò nhưng không thể nào tự cứu chính mình được.
Đội Điều Tra Đặc Biệt nhanh chóng đến bệnh viện nhân dân số 18, lúc này khuông viên bệnh viện đã bị phong tỏa, bên trong có bốn thành viên đội Hình Sự, xung quanh có rất nhiều người đến xem.
6 Editor: Hachonie
Quá tự kiêu thường sẽ làm tê liệt thần kinh của chúng ta.
Các thành viên của đội Điều Tra Đặc Biệt trở về cục cảnh sát, Tần Uyên và Trần Mặc lấy khẩu cung của Trần Vĩnh Niên, Triệu Cường cùng Hồng Mi thì lấy khẩu cung của người đàn ông làm náo loạn hiện trường, Thạch Nguyên Phỉ với Đường Dật ở văn phòng sắp xếp lại hồ sơ vụ án, còn lại Lam Tiêu Nhã và Mộc Cửu ở phòng pháp y vừa ăn bánh ngọt vừa tán gẫu.
7 Editor: Hachonie
Ta đã sớm chìm vào bùn lầy, ngươi lại ở bờ biển chần chừ.
Vụ án cuối cùng cũng kết thúc, ngày thứ bảy, mọi người đội Điều Tra Đặc Biệt đến quảng trường thương mại cách cục cảnh sát không xa để liên hoan, cũng xem như chào mừng Mộc Cửu gia nhập đội.
8 Editor: Hachonie
Trong bóng tối, ai sẽ là người dẫn ta đến ánh sáng.
Trong căn phòng mờ tối, một cô gái trẻ đầu bị băng bó chậm rãi mở mắt, cô cảm giác mình đang nằm trên ghế sô pha, trong căn phòng yên tĩnh, không nghe được âm thanh nào.
9 Edit: Hachonie
Khi tuổi trẻ không thể quay lại, chúng ta vẫn còn khát vọng sao?
Đội Điều Tra Đặc Biệt nhanh chóng đến hiện trường, Lam Tiêu Nhã bắt đầu kiểm tra thi thể người chết: “Cô gái kia và chủ tiệm đều bị vật cứng đánh bị thương, căn cứ vào miệng vết thương, hung khí có thể là thứ giống như cây búa, nạn nhân đã chết khoảng ba tiếng, tôi có kiểm tra đồ uống ở chỗ này đều đã bị bỏ thuốc, có thể là thuốc mê.
10 Edit: Hachonie
Bên trong ta có một con quái vật, đến lúc sẽ chiếm lấy tất cả của ta.
Căn phòng yên lặng không có bất kỳ âm thanh nào, Trần Tử Sơ một mình đi vào phòng của mình, từ nhỏ cô đã quen sông độc lập nhưng lúc này lại cảm thấy thật cô đơn.
11 Edit: Hachonie
Đây là cách bày tỏ tình yêu của hắn, tàn nhẫn, đẫm máu, từ từ hiện ra.
Phòng họp
Lam Tiêu Nhã: “Có một phát hiện lớn, tôi đã xét nghiệm máu trên vách tường, kết quả là không phải máu của Trần Tử Sơ và hai người chết, nhưng có thể là máu của một trong hai nữ sinh còn mất tích, nhưng không thể xác nhận là máu của ai, nhưng có thể xét nghiệm DNA của ba mẹ Diệp Chu.
12 Edit: Hachonie
Tình yêu đôi khi sẽ làm thay đổi lòng con người, làm cho chúng ta trở nên đáng sợ, bất chấp hậu quả.
“Người tới rồi?” Trần Uyên dừng lại quay đầu nhìn cô.
13 Edit: Hachonie
Tôi yêu cô ấy, yêu đến nỗi hy vọng máu thịt của cô ấy có thể hòa vào cơ thể tôi.
Thạch Nguyên Phỉ: “Đội trưởng, đây là danh sách những giáo viên đã dạy cô ấy, tôi đều ghi ra, có rất nhiều đó.
14 Edit: Hachonie
Tặng cho tôi người tôi yêu nhất.
Mã Chính lương ngồi trong phòng thẩm vấn, dù hỏi hắn việc gì hắn cũng không nói, chỉ không ngừng lặp đi lặp lại một câu “cho Trần Tử Sơ đến gặp tôi”, lúc sau thì một câu cũng không nói, chỉ nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
15 Edit: Hachonie
Giống như một đóa hồng từ từ nở, cuối cùng nàng cho ta thấy hình ảnh đẹp nhất của nàng.
“Hơn nữa còn là một sinh viên. ”
Mộc Cửu nói xong tiếp tục đọc, đọc rất nhanh, nhìn lướt qua một trang rồi đến trang bên cạnh, sau đó lập tức lật qua trang mới, không bao lâu đã đọc qua mấy trang.
16 Edit: Hachonie
Trong lòng chúng ta cất giấu dục vọng, có lẽ một ngày nào đó nó sẽ biến thành ma quỷ.
Tần Uyên đi vào phòng thẩm vấn, không nói gì, liền đem hai bức ảnh trong cuốn sách đặt trước mặt Mã Chính Lương.
17 Edit: Hachonie
Bởi vì chị.
“Sao chị lại đến nữa!” Bé trai cau mày nhìn Mộc Cửu bên ngoài miếng thủy tinh, ngữ khí khó chịu.
Mộc Cửu quơ quơ tay phải, trên cô tay đang mang chiếc vòng bảo thạch màu đỏ, nhìn dưới ánh đèn thì thấy được ánh sáng đẹp sẽ.
18 Editor: Hachonie
Hiện tại không ai có thể tổn thương chúng ta, những người đã từng làm em tổn thương, tôi sẽ trừng phạt tất cả bọn họ.
Ánh trăng từ từ lên cao bên cửa sổ, như dòng nước chảy vào nhà, chiếu vào chiếc giường lớn màu trắng, thi thể nữ bị che lấp bởi một tầng hào quang như đang dịu dàng vỗ về da thịt của cô, mái tóc đen dài đến thắt lưng như một tấm tơ lụa, che đi thân hình tuyệt đẹp của cô.
19 Editor: Hachonie
Loại cảm giác này thật lạ, cô thầm nghĩ.
Khi trở lại phòng ăn, gương mặt Phùng Hoàn trắng bệch, vẻ mặt lờ mờ, trái lại Mộc Cửu vẫn bình tĩnh, ngồi xuống tiếp tục ăn sườn xào chua ngọt, dường như chưa xảy ra chuyện gì.
20 Editor: Hachonie
Cái chết có thể rửa sạch tội ác của chúng ta sao?
Cao Vân cầm trong tay báo cáo nghiệm thi, giới thiệu với đội điều tra đặc biệt về vụ án: “Người chết tên Hàn Giai Lệ, nữ, 29 tuổi, là diễn viên, do bị căt đứt động mạch cổ tay dẫn đến mất máu quá nhiều mà chết, sau khi chết thì bị hung thủ cưỡng hiếp, có phát hiện bao cao su trong âm đạo của người chết nhưng không có DNA của hung thủ.