221 Thế hệ tiền nhân của Thiên Kiếm Tông có để lại một bảo tàng trong lảnh thổ Đại Tần đế quốc. Bảo tàng này không giống như Hoa Vận Bí Tàng mà trong nó có chứa những tài nguyên trân quí nhất, công pháp, đan dược có thể so với chưởng giáo của tám đại tông môn lưu lại từ vương giả Thiên Kiếp Cảnh.
222 Lời của Kiếm đạo lão tổ nói ra khiến Diệp Vân đối với tiền đồ của bản thân và mục tiêu tu hành của chính mình càng thêm rõ ràng. Hắn giờ phút này, mục đích duy nhất chính là mau chóng tăng cường tu vi.
223 "Có đôi khi, ta có thể xem thấu tâm sự của người khác một chút. "Tiếng nói Thủy Thanh Huyên nhu hòa lại tựa như Cửu Thiên Lạc Lôi ầm ầm nổ vang, rơi vào tai Diệp Vân.
224 Diệp Vân tuy rằng tu vi tăng lên rất nhanh, thực lực chân chính cũng đủ để chống lại cao thủ Trúc Cơ Cảnh nhất trọng, tuy nhiên trong nội tâm hắn không phải cực kỳ cuồng vọng.
225 Về phần Mộ Dung Vô Tình cũng không bàn luận gì nhiều nữa, bất quá từ trong vài lời ngắn ngủi của Thủy Thanh Huyên cùng Tô Hạo là có thể biết rõ, Mộ Dung Vô Tình cường đại không thể nghi ngờ, cho dù là Tô Hạo cũng không nhất định có thể làm đối thủ của hắn.
226 “Diệp huynh đệ, ngươi nói thật hay nói giỡn, Lôi linh khí này mấy trăm năm qua không ai có thể tìm hiểu thành công, nghe nói cần vận khí rất lớn mới có thể lĩnh ngộ.
227 Gốc dị thảo màu đỏ sậm trong lòng bàn tay Diệp Vân chuyển động quay tròn, tản ra một vòng sáng đỏ ửng nhàn nhạt. Lông mày Bạch Hiền Hành nhíu lại, trong mắt hiện lên thần tình không thể tưởng tượng nổi.
228 Diệp Vân không biết rốt cuộc giữa Bạch Hiền và Tiêu Hàn có chuyện gì xảy ra. Nói thật hắn cũng chẳng quan tâm hai người đó có chung nhóm với nhau hay không.
229 Quang ảnh tử sắc tỏa ra ánh sáng nhu hòa nhàn nhạt, chế trụ hai huynh đệ béo gầy lại. Huynh đệ béo gầy cảm thấy toàn thân dường như bị một đám mây nhu hòa chế trụ, bất kể họ dùng sức như thế nào cũng giống như trâu đất xuống biển, như đánh vào trên bông bình thường, không có chút lực lượng nào.
230 "Đại ca!" Hai người này lại dám gọi thẳng là đại ca. Diệp Vân chết lặng, thiếu chút nữa té đập đầu xuống đất. Rõ ràng khi nãy hai người này còn định đánh chết hắn, nhưng thấy đánh không lại, thì thẳng thừng gọi một tiếng đại ca.
231 Không chút do dự, hai người trực tiếp quỳ một chân xuống, cùng hô 'đại ca'. Diệp Vân sững sờ. Tuy hai kẻ dở hơi này ra vẻ muốn bái đại ca, nhưng hắn bảo họ quỳ xuống cũng chỉ là lời ngoài miệng, ai ngờ hai người không hề do dự, dứt khoát quỳ xuống.
232 Một đám đệ tử trẻ tuổi mặc áo chẽn màu tím nhanh chân bước đến, phút chốc đã tới trước người Diệp Vân. "Giao Dịch Phường Thị nghiêm cấm động võ, ai vi phạm sẽ nghiêm khắc xử phạt, các ngươi không biết sao?" Ngườ đi đầu lên tiếng nói, giọng lạnh như băng, mặt trầm như nước.
233 Dương Hóa Long!Diệp Vân thật không nghĩ tới, mình lại có thể tiếp xúc gián tiếp tiếp xúc với Dương Hóa Long trong chợ giao dịch. “Hắn không phải thủ lĩnh của Quân Tử Đường à.
234 Hai bên khung treo chỉnh tề, có chừng mấy trăm quả quang cầu, phát ra màu sắc khác nhau, có cái mờ ảo, có cái lại phát ra ánh sáng rực rỡ. Ở trong những quang cầu này đều phong ấn một môn tiên kỹ hoặc một môn công pháp.
235 Diệp Vân nghe vậy thì có chút sững sờ. Hắn đúng thật là không ngờ người thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi đang đứng trước mặt của mình này cũng giống hắn, là đệ tử của Tô Hạo.
236 Lôi Đình Mạn Thiên! Lúc này, Diệp Vân chỉ thấy trong mắt mình là lôi điện đầy trời, chiếm cứ toàn bộ thiên địa. Lập tức, sấm sét tập trung lại rồi hóa thành một tia sét, bắn thẳng về phía trước.
237 Vô Ảnh phong, Vô Ảnh điện! Đại điện xa hoa, tản ra từng vầng kim quang, ẩn hiện trong mây mù, từ xa nhìn lại thì tựa như là ở cõi tiên vậy. Trên Vô Ảnh điện, Tô Hạo ngồi phía trên, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía dưới.
238 Thi đấu tông môn thì không phải tất cả mọi người cứ báo danh là có thể tha gia, mà cần phải thông qua sự tuyển chọn mới được. Số người tham gia của mỗi một ngọn chủ phong là mười sáu người, thi đấu cá nhân và thi đấu tổ đội cũng có thể đồng thời tham gia.
239 Tổ Trưởng Thành và Tổ Thanh Niên không cùng một chỗ thi đấu, bên tổ thanh niên bắt đầu thi đấu trước. Tiếng la lớn vang vọng khắp quảng trường, trước sự xuất hiện mười sáu tòa đài thi đấu cao ba trượng, bên trong sân thi đấu trống rỗng, đường kính của mỗi tòa ước chừng rộng mười trượng, lấp lóe ánh sáng nhàn nhạt.
240 Nhận thua? Diệp Vân nhận thua?Sao có thể có điều này? Mọi người đều biết thực lực của Diệp Vân, nghe đồn ngay cả Mộ Dung Vô Ngân mà hắn có thể đánh ngang tay.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50