181 Vô Ngân sư huynh, hẹn gặp tại nội môn. Một câu vô cùng đơn giản của Diệp Vân lại giống như một cú đánh cực mạnh vào lòng của Mộ Dung Vô Ngân. Từ khi bước vào Thiên Kiếm Tông cho đến này thì hắn đúng là chưa bị chế giễu như bây giờ.
182 Những cây huyết châm bắn ra vô cùng nhanh chóng, bao phủ hoàn toàn Đoàn Thần Phong vào bên trong. Biến hóa bất ngờ này đúng là ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
183 Đột nhiên, khí thế của Diệp Vân tăng lên gấp mười, sát ý bùng lên trong mắt. Hắn lạnh lùng nhìn Mộc Trưởng Lão và Mộ Dung thế gia, không chút kiêng dè.
184 Dư Minh Hồng cũng không phải trải qua khảo nghiệm quá gay gắt bởi vì hắn có sở trường là phòng thủ. Khi đối mặt với Yêu thú bát cấp chân khí hắn điều hòa liên tục nên có thể dễ dàng chống lại mà thông qua khảo hạch!Loại khảo hạch này cũng không có chỗ nào đặc biệt, hoặc là tiếp tục kiên trì, hoặc là sẽ bị loại bỏ, giống như Diệp Vân là đệ tử duy nhất có thể đánh chết được Yêu thú bát cấp, trừ hắn và Đoàn Thần Phong ra thì bên ngoài cơ bản là không có người khác.
185 Trên đài cao, hai người Trưởng lão một đen một trắng nhìn qua có vẻ vô cùng quái dị. "Đây là hai vị Đại hộ pháp Trưởng lão - Hắc Vân Tử và Bạch Tùng Tử của Vô Ảnh Phong.
186 Kim giáp Thần Binh từ trên trời giáng xuống bởi dây cương của đôi nam nữ đang đi dạo. Đầu óc của Diệp Vân chỉ cảm thấy rằng bản thân hắn muốn tôn sùng thân ảnh to lớn cao ngạo được kim quang chiếu rọi kia nhưng rồi thân ảnh ấy cũng nhanh chóng tiêu tan, trong chốc lát liền biến mất không chút tung tích, chỉ còn lại có kim quang lưu chuyển.
187 Đối với nơi ở thì Diệp Vân chỉ có một yêu cầu, đó là thanh tịnh và hẻo lánh. Trên người hắn có quá nhiều bí mật, không nên để người khác phát hiện là điều tốt nhất.
188 Phong chủ Vô Ảnh Phong Tô Hạo, tu vi đã vượt qua đại kiếp đạt tới Trúc Cơ Cảnh lục trọng Thiên Nhân Cảnh. Nhìn khắp toàn bộ Thiên Kiếm Tông cũng là nhân vật phượng mao lân giác, ngày bình thường cao cao tại thượng, cực ít người có thể gặp mặt hắn.
189 Diệp Vân khẽ giật mình, hai người bên cạnh hắn cũng đồng thời như vậy mà những đệ tử còn lại cũng ngây ngẩn cả người. Hắc Bạch Nhị lão có tu vi cấp bậc nào? Hai người đều đã vượt qua đại kiếp Thiên Nhân Cảnh cùng với Phong chủ Tô Hạo thì gần như tương đương nhau.
190 Ngọn núi chính của Thiên Kiếm Tông có tên là Thiên Thần Phong. Nó được phỏng theo sự tích năm đó trên trời có Thiên thần hạ phàm rồi xây tông lập phái.
191 "Nếu như ta không lui thì sao?"Tô Hạo đã làm phong chủ Vô Ảnh Phong được mười năm, có được phong thái bễ nghễ thiện hạ, đối mặt với Vân trưởng lão là trưởng lão nội môn Thiên Thần Phong cũng không kém dù chỉ nửa phần.
192 Diệp Vân lo lắng không phải là không có đạo lý, chưa nói đến Tiên Ma Chi Tâm có bị phát hiện ra hay không mà còn ba đạo linh khí và những thiên tài địa bảo trong Lôi Âm Hóa Long Giới kia cũng đủ cho Thi trưởng lão viện cớ.
193 Không ngờ Tông chủ Thiên Kiếm Tông lại nghe theo lời Mộ Dung Vô Tình, muốn Diệp Vân được tự nói ra suy nghĩ của mình. Diệp Vân híp mắt lại, trầm ngâm một chút rồi nói: “Các vị muốn ta nói cái gì? Cứ làm như Tử trưởng lão và Phong chủ Vô Ảnh Phong đã nói là được.
194 Trên bầu trời, bóng dáng chiến đao trắng noãn bị vầng sáng màu xanh đánh trúng, lập tức hóa thành hư vô. Đám người Thi trưởng lão đồng thời khẽ giật mình, đây chính là một trong ba Thái Thượng Trưởng lão mạnh nhất Thiên Kiếm Tông, Đao Trưởng lão, cho dù là Tông chủ Thiên Kiếm Tông và Thi Trưởng lão thì đối với Đao Trưởng Lão đều xem như là sư thúc.
195 Diệp Vân cũng không biết Tô Hạo bọn hắn nói cái gì. Tốc độ của Thất trưởng lão nhanh như chớp, hắn chỉ thấy ngọn núi mây mù bên cạnh không ngừng bay vút đi, ngay lập tức đã đi xa được hơn mười dặm.
196 Có Thất trưởng lão bên cạnh, Diệp Vân hoàn toàn không còn lo ngại chuyện gì, nắm lấy cực phẩm Linh thạch trong tay, Diệp Vân phát động Tiểu Hấp Tinh Quyết.
197 Hai người thầy trò ngồi đối diện nhau, khuôn mặt Diệp Vân tỏ ý mong chờ. Hắn ở Thiên Thần Phong đã có thể thấy và hiểu rõ địa vị của Thất trưởng lão, cho dù là Tông chủ đại nhân cũng phải cấp cho lão ba phần mặt mũi.
198 Trong tay Thất trưởng lão lại hiện ra một thanh kiếm, tuy nhiên khí thế lần này không dồi dào và không thể địch nổi như lúc trước. Chỉ là chậm rãi đâm ra một kiếm như mây trôi nước chảy, thậm chí không tạo ra một chút tiếng gió.
199 Ta ghét nhất những kẻ nào gọi bằng hữu của ta là súc sinh! Khuôn mặt của Diệp Vân trở nên lạnh lùng, bước tới một bước. Năm tên đệ tử cùng đỡ Vân Thiếu dứng dậy.
200 "Diệp Vân, chúng ta vừa mới tới Vô Ảnh Phong nên không cần qua mức xúc động. Hiện tại không cần vội, nếu đã biết quân tử đường tồn tài thì sau này chắc chắn sẽ chạm mặt.