61 “ Tham kiến Vương phi” Lan Mai từ từ đi tới, thái độ cung kính, ngữ khí bình thản không có thái độ quá khác thường cũng không thấy chút hoảng loạn nào hết, có thể thấy nàng ta che giấu quá tốt.
62 “Ha, quả nhiên là nàng ta. ” Mị phi thấy vậy vẻ mặt rộn lên,nhớ tới ngày đó Mị phi ngửi thấy có mùi trong không khí rồi bị trúng độc, đã có chút hoài nghi Mạnh Phất Ảnh, nay vừa nghe được lời của Thái y kia liền không khỏi kinh hô ra tiếng.
63 “Nếu theo ý của ngươi, chẳng phải hiềm nghi lớn nhất là Thái hậu sao, không phải ngươi muốn vu hãm Thái hậu chứ!” con ngươi Mị phi chớp lên, hiện lên vài phần ngoan tuyệt, vì Mị phi vẫn còn đang tức giận với Mạnh Phất Ảnh, lúc này thấy Mạnh Phất Ảnh thoát khỏi hiềm nghi, trong lòng càng phẫn hận.
64 Lần trước khi đào hôn ,chính Hiên Viên Tinh đã chỉ cho nàng một chỗ trốn bí mật ở trong lòng đất, chỗ trốn ý còn có một lối đi bí mật. Nàng còn nhớ lúc đó, Hiên Vinh Tinh đã nói, nơi Hiên Viên Tinh ở là chỗ ở trước kia của Bình Phi.
65 “Ai say, bản công chúa không say, rót nhanh lên. ” Hiên Viên Tinh hung hăng trợn mắt nhìn tiểu cung nữ, sau đó tức giận nói. Tiểu cung nữ không có cách nào khác, chỉ có thể rót đầy cho nàng.
66 Nàng muốn nói vài câu, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt tức giận của hắn khiến nàng không thể nào mở miệng nổi. “Ngươi nói sẽ không tức giận cơ mà. ” Nàng đột nhiên nhớ lại lúc trước hắn đã nói là hắn sẽ không tức giận , nhưng bây giờ…” Phải!” Hiên Viên Diệp có chút chán nản, nữ nhân này, đến giờ phút này vẫn còn muốn chỉnh hắn.
67 “Nhưng vẫn còn một biện pháp. ” Phong Lăng Vân nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của hắn, đột nhiên mở miệng nói. “Bao gồm cả ngươi, nếu ngươi dám đem việc này nói ra bên ngoài, bổn vương tuyệt đối sẽ…” Đang trong tâm trạng đau đớn, Hiên Viên Diệp nhất thời không nghe thấy những gì Phong Lăng Vân vừa nói.
68 Tuy rằng cá tính của Phong Lăng Vân có phần nóng vội, nhưng y cũng là người thông minh tuyệt đỉnh, bằng không sao có thể đạt được thành tựu khi còn trẻ như vậy.
69 Mạnh Phất Ảnh nghe Hiên Viên Diệp nói xong, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, hít sâu một hơi liền bị hắn ôm đi ra ngoài, cũng không để ý Tốc Phong đang đứng bên cạnh nữa.
70 Tuy rằng trước đây hắn đã từng nhìn thấy nàng trong bộ dạng nam nhân, cũng sớm biết nàng kỳ thực rất đẹp, nhưng dù sao lúc đó nàng cũng vẫn đang dịch dung, ngoài lông mày, mũi và khóe môi thì đều che dấu cả, huống chi lúc đó nàng cải trang thành nam nhân, hiển nhiên là không thể nhìn ra được vẻ phong tình.
71 “Phất Nhi lại đây, Diệp Nhi vừa mới nói, thân thể con không thoải mái, sao không ở lại Vương phủ nghỉ ngơi?” Sau khi kinh ngạc, Nhu Phi khẽ cười nhìn Mạnh Phất Ảnh, quan tâm nói.
72 Nghe tiếng bước chân ngày càng gần, Hiên Viên Diệp âm trầm nheo mắt lại, con ngươi thẳng tắp bắn ra một cỗ hàn khí khiến cho người ta kinh hãi. Ngay cả Mạnh Phất Ảnh đang đứng bên cạnh hắn cũng không khỏi lạnh run một cái.
73 “Ta…” Trong con ngươi Nhu phi giả có chút giãy giụa, cũng có chút sợ hãi, nhất định là đang nghĩ rằng nếu hôm nay nàng khai ra người nọ thì người nọ chắc chắn sẽ không buông tha cho nàng.
74 Mạnh Phất Ảnh chau mày lại, là ai muốn làm cho nàng mất đi trí nhớ? Ký ức của nàng đối với người đó có quan trọng gì?Hơn nữa, chất độc này là loại cực kỳ hiếm thấy, ngay cả nàng thiếu chút nữa cũng không phát hiện ra, mà lúc đầu Phong Lăng Vân cũng không phát hiện được, có thể thấy đây là loại chất độc đáng sợ, mà người hạ độc lại càng thêm đáng sợ.
75 Trong lúc nhất thời , Mạnh Phất Ảnh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nàng quả thật đã bị y làm cho ngây ngẩn cả người, cảm thấy như có một đạo thiên lôi đánh thẳng vào người nàng, làm cho nàng như bị thiêu trong lửa nóng.
76 Nàng vừa nói ra lời này thì cả ba nam nhân trong phòng đều quay lại nhìn nàng. Tốc Phong thực sự kinh hãi mà trợn mắt, gương mặt thể hiện rõ sự kinh ngạc tột độ, dường như còn muốn nói điều gì đó nhưng vì biết lúc này không thích hợp nên lời định nói ra cũng nuốt trở vào.
77 “Nàng nhìn gì mà chăm chú vậy?” Hiên Viên Diệp thấy nàng luôn nhìn ra bên ngoài thì nghi ngờ hỏi, thân mình cũng dựa sát vào nàng để nhìn ra ngoài. Trên đường cái khá ồn ào nhưng không có gì khác biệt so với ngày thường, rốt cuộc cái gì khiến nàng chăm chú như vậy?“Thiếp đang tìm hiểu thị trường.
78 Quang cảnh lần này so với lần trước hắn đến hoàn toàn khác hẳn. Lần trước khi hắn đến đây, nơi này chỉ là một đống hỗn độn, vật liệu sắt thép la liệt ngổn ngang.
79 “Liễu Phi nương nương cũng thích tơ lụa này sao?” Mạnh Phất Ảnh vừa mỉm cười nhìn Liễu Phi, vừa nhỏ nhẹ hỏi, giọng nàng mang theo chút vui đùa. Vẻ mặt của nàng lúc này làm cho người ta cảm giác đặc biệt thân thiết, khiến Liễu Phi buông lỏng đề phòng.
80 Hoàng thượng vừa dứt lời, trong đại điện bỗng có chút loạn, đâu đó vang lên mấy âm thanh kinh hãi. Có điều, nghĩ lại thì Hoàng hậu cũng đã bị đầy xuống lãnh cung được mấy tháng, mà hiện giờ đã tìm được Nhu phi, cho nên quyết định này của Hoàng thượng cũng không quá kinh ngạc.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 150