61 Nghe được lời Dương Tử Y nói, trong lòng Hạ Du Hàm lộp bộp một tý, giương mắt nhìn lão thái quân một cái, thấy người vẫn bình tĩnh như trước ngồi ở chỗ kia, nàng mới an tâm.
62 Dương lão thái quân vừa nhìn thấy người tới, vội vàng đứng lên "Lão thân tham kiến Ngũ điện hạ, Thất điện hạ, gặp qua các vị công tử. "Mộ Dung Dật vội vàng tiến lên đỡ Dương lão thái quân dậy "Ngoại tổ mẫu mau mau đứng lên.
63 Đây là một hoa đăng hình bát giác, đèn dài chừng một thước, trên mỗi mặt đều là một số nhân vật, giống như là kịch đèn. Bây giờ là buổi sáng, cho nên ánh mặt trời còn chưa chiếu vào, dưới sự giúp đỡ của nha hoàn, hoa đăng trong tay Hạ Du Hàm được đốt lên, hoa đăng theo động tác của nàng ta không ngừng chuyển động, hình ahr bên trong liền bắt đầu rất sống động.
64 Mộ Dung Ngọc giương mắt hàm chứa thâm ý tươi cười nhìn chằm chằm Hạ Thanh Ca, mà lúc Hạ Thanh Ca trông thấy ánh mắt tự tiếu phi tiếu của hắn, thần sắc trong nháy mắt lạnh xuống, làm bộ như không nhìn thấy xoay mặt đi nơi khác.
65 Mọi người hướng lão thái quân bái biệt sau đó rối rít xoay người đi ra ngoài, dưới sự dẫn dắt của Dương Tử Y đi đến hoa viên. Hạ Thanh Ca đi ở sau cùn đám người, nàng vốn không có hứng thú gì với yến hội, đang định đợi tí nữa đến hoa viên xem có chỗ nào nghỉ chân hay không, phải nghỉ một lát.
66 Chương 60: Tài nữ đấu nghệ (3). Lúc này, có người lắc lắc tay áo bên trái Hạ Thanh Ca, nàng bị ép nghiêng đầu nhìn, thế nhưng không nghĩ tới ngồi bên trái nàng là đại tiểu thư Dương phủ chi thứ hai Dương Tử Nguyệt.
67 Chương 61: Mộ Dung Ngọc phúc hắc (1)"Thanh Ca tỷ tỷ, chúng ta cùng nhau ngồi xuống đi, tảng đá này được phơi dưới ánh mặt trời ấm áp, tuyệt đối sẽ không lạnh.
68 Chương 61: Mộ Dung Ngọc phúc hắc (2)Mộ Dung Ngọc thấy bộ dáng khả ái của nàng thì khẽ cười một tiếng, cúi đầu ăn một miếng trong tay mình. Lập tức nhíu mày "Sao nàng lại bỏ nhiều ớt như vậy?"Trên đầu Hạ Thanh Ca thoáng hiện lên ba vạch đen, nàng không rõ trong việc nấu nướng, căn bản không biết rõ bỏ bao nhiêu gia vị mới đúng.
69 "Tiểu thư bây giờ đi về sao? Nếu như là lạc đường, tại hạ nguyện ý cùng tiểu thư trở về. "Hắn cúi đầu nhìn chằm chằm nàng, trên mặt lại vẫn duy trì vui vẻ trước sau như một, nhưng là trong lòng lại đã sớm tràn đầy nghi ngờ, vừa rồi hắn cũng nhìn thấy Hạ Thanh Ca cùng với Mộ Dung Ngọc.
70 Vì vậy sau khi mọi người cùng nhau rời đi, cửa phòng đóng rồi, lão thái quân xem như rõ ràng đóng cửa từ chối tiếp khách. Chờ trong phòng chỉ có lão thái quân cùng Hạ Thanh Ca, còn có Cao ma ma cùng Khương ma ma hầu hạ bên cạnh, lão thái quân lúc này mới sửa lại sắc mặt vừa rồi.
71 Sau khi Hạ Thanh Ca ngồi xuống, Xảo Lan vội rót cho nàng một ly trà "Tiểu thư, vừa rồi nhị tiểu thư được đưa về, nô tỳ cũng chạy qua xem một chút, ha ha, quả thực nói rất đúng, hiện giờ còn xấu hơn so với nô tỳ.
72 Nam tử áo trắng cười tà, con ngươi trong suốt tại trong đêm tối phát ra hào quang, "Là ta sơ suất, không nghĩ tới trong phòng một nha đầu nho nhỏ như ngươi vậy mà lại bố trí thiên la địa võng, chẳng lẽ ngươi không sợ ngộ thương nha hoàn của mình sao?"Hạ Thanh Ca cười lạnh một tiếng thu hồi dao găm, "Yên tâm đi, ta chỉ ngăn cản loại trộm cắp như ngươi, ta đã nhắc nhở các nàng, buổi tối tới phòng ta nhất định phải đứng trước cửa gọi ta, hôm nay ngươi thua.
73 Sau khi hưng phấn, trong lòng của bà liền bắt đầu không nỡ đứng lên, hoài nghi dụng ý cùng mục đích của Hạ tiểu thư, ngày hôm nay nói trắng ra như vậy, làm cho mình khó có thể mở miệng.
74 Trên mặt Vạn Thiên Lân tràn đầy vẻ tán thưởng "Tiểu thư lợi hại, hương vị của trà xanh Thiên Sơn này khá giống trà xanh Quý Dương, vì sao tiểu thư có thể phân biệt được?"Hạ Thanh Ca cười thầm trong lòng, Hạ Thanh Ca này ít nhiều cũng sống mười hai năm ở thôn trang phía Tây, chỗ đó trồng lượng lớn lá trà, dưới sự hướng dẫn của những thô dân trong nông trang, nàng cũng dần dần cực kỳ hiểu rõ trà đạo, hơn nữa từ đó nàng còn bắt đầu thói quen thích pha trà trong viện.
75 Lúc này Hạ Thanh Ca mới đi đến bên người Túc Hác, trong hai mắt không còn chút thương tiếc nào, mà là trong trẻo lạnh nhạt. Vừa rồi nàng quan sát một lúc, phát hiện Túc Hác từ đầu đến cuối không khóc, thậm chí trong ánh mắt ngoại trừ hận ý nồng đậm chính là vẻ thản nhiên.
76 Trong đầu Hạ Thanh Ca thoáng hiện lên một ý niệm, Lương di nương, Tịch Chiếu cùng Nhị thúc? Lại thêm vào Tề ma ma, chỗ này có liên hệ gì, chẳng lẽ nàng phỏng đoán, chỗ dựa ở sau lưng Tề ma ma là Nhị thúc cùng Lương di nương? Hai người bọn họ sao lại hợp vào cùng nhau?Quan hệ giữa Tịch Chiếu cùng Nhị thúc dường như không tầm thường!Trong đầu chợt lóe lên một ý niệm, Hạ Thanh Ca lập tức híp mắt"Tốt, ta biết rồi, Vô Song ngươi tới đây, ta dặn dò một việc.
77 "Vậy thì phải xem là đến đâu, đến chỗ của nàng tự nhiên là không cần lo lắng thức ăn không đủ ăn, nàngxem, một bàn thức ăn này, ba người chúng ta tuyệt đối đủ ăn.
78 Nghĩ đến chỗ này, trong mắt Hạ Thanh Ca thoáng hiện lên ý đương nhiên, mà Bạch y nhân vẫn đang nhìn chăm chú vào nàng, tự nhiên không bỏ qua thần thái chợt lóe lên trên mặt nàng.
79
80 Trong đầu nàng sao có thể có suy nghĩ này? Trước mắt nữ nhân bất quá chỉ là một tiểu tiểu nữ tử mà thôi? Nàng (MDTD) có cái gì ghen tị với nàng? Nàng Mộ Dung Thiến Du chính là công chúa điện hạ tôn quý nhất của vương triều Tần Vũ này!
Nghĩ như vậy, trên mặt Mộ Dung Thiến Du mới trở lại như thường “Ngươi là Hạ Thanh Ca? Người trong lời đồn khắp kinh thành, phế vật của phủ Tu Quốc Công?”
Hạ Thanh Ca khẽ gật, cũng không vì câu nói của Mộ Dung thiến Du mà sinh tức giận, trong trí nhớ kiếp trước, khi nàng trở thành Duệ vương phi có từng tiếp xúc qua vị nhị công chúa này.
Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 47