41 Ngoài cửa Thư Viện Bạch Lộc. Hạ Thanh Ca mới vừa cất bước đi ra khỏi chính điện, đang định băng ngang qua vườn hoa đi ra ngoài, lại không nghĩ sau lưng có người gọi mình lại.
42 Trà lâu Xuân Nguyệt, Hạ Thanh Ca dùng một tấm vải mỏng màu trắng che mặt, lúc này mới được Xảo Lan đỡ xuống xe ngựa. "Tiểu thư, Vạn chưởng quỹ ở nhã gian chữ thiên số một.
43 "A? Ta lại rất hiếu kỳ, vậy thỉnh Hạ tiểu thư nói rõ chi tiết cho tại hạ nghe. " Đối với cái vị tiểu thư khuê các không ra cổng trước không bước cổng trong này, hắn vốn không ôm hy vọng gì, chẳng qua hắn là thương nhân, tự nhiên đem ích lợi đặt ở vị trí đầu não, ở thương giới, ích lợi mới là đầu mối then chốt để người ta lui tới với nhau, cho nên ở trong ngành này không có bạn bè vĩnh viễn, đương nhiên cũng sẽ không có kẻ địch vĩnh viễn.
44 Mặc dù thân phận khác biệt, nhưng là đối với Hạ Thanh Ca mà nói thì những thứ cấp bậc chế độ này không là gì cả, nàng mỉm cười, phúc thân nói xin lỗi: "Cản đường của công tử, mong rằng công tử bao dung.
45 Hai người ra khỏi gian phòng, Hạ Thanh Ca vươn tay nhìn hắn "Công tử hình như cần phải trả lại ta một đồ vật. "Vân Tranh chép miệng, cuối cùng không cam không nguyện móc ra một cái hà bao từ trước ngực đưa cho Hạ Thanh Ca.
46 Hơn nữa nghe nha đầu kia nói, Kinh Điềm Doãn Hạ đại nhân là Nhị thúc phụ của nàng? Hạ đại nhân kia đúng là Nhị lão gia phủ Tu quốc công nha, cô nương này không phải là tiểu thư phủ Tu quốc công chớ?"Kia - - cái kia - - hóa ra là Hạ tiểu thư, thất kính thất kính, hiểu lầm, hiểu lầm, tiểu nhân thực không biết thì ra là tiểu tử đáng chết Vân Tranh này - - không không, Vân công tử có giao tình cùng Hạ tiểu thư.
47 "Tử Ngọc, huynh đừng đứng ở cửa sổ, quay lại đây cùng ép hỏi với bọn ta nhà, ta rất tò mò không biết bức tranh này là từ tay người nào ra, huynh mau hỏi giúp ta một chút.
48 Xe ngựa chạy nhanh rời khỏi Phượng Tiên Lâu không xa, đột nhiên xe lay động một lúc, trong lòng Hạ Thanh Ca cả kinh, Xảo Lan vội vươn tay đỡ nàng. Hạ Thanh Ca nhìn Xảo Lan dò hỏi: "Chuyện gì xảy ra?""Không biết, nô tỳ đi ra xem một chút, tiểu thư ngồi chờ.
49 Hạ Thanh Ca muốn rút tay mình về, lại bị hắn kéo chặt hơn, nàng không khỏi tức giận "Như thế nào? Đã cứu ta còn tính để ta lấy thân báo đáp sao?""A, nàng thật đúng là một chút tự biết rõ cũng không có, theo cái thân thể nhỏ bé này của nàng, thêm hai ba năm nữa cũng chưa chắc đã lọt vào mắt ta.
50 Nam nhân mang theo Hạ Thanh Ca rất nhanh chạy tới Phượng Tiên Lâu, mà lúc này trên mặt đất đã không có thi thể, lại càng không gặp bất cứ ai. Trong lòng nàng chợt nghiêm túc, chẳng lẽ Xảo Lan bị bắt?"Nàng không cần khẩn trương, nha hoàn của nàng không có việc gì.
51 Cảm thấy bên cạnh có một đôi mắt đang nhấp nháy, Hạ Thanh Ca quay mặt sang nhìn về phía nam nhân bên cạnh, mà lúc này hắn lại đưa tới một bầu rượu "Biết uống rượu không?"Hạ Thanh Ca đưa tay tiếp nhận, cầm bầu rượu liền uống một hớp lớn đầy sảng khoái, chất lỏng cay nóng tiến vào trong bụng, xóa đi cảm giác lãnh lẽo quanh người, thoáng cái ấm áp không ít, vì vậy nàng lại uống một hớp lớn, lúc này mới trả lại cho nam nhân kia.
52 Hạ Thanh Ca nghe được lời nói của Hạ lão phu nhân, trong lòng bắt đầu suy đoán, Hạ lão phu nhân vẫn luôn không thích Hạ Thanh Ca, hơn nữa vào tháng ba trước Hạ Thanh Ca lại càng khiến bà khó chịu, nghĩ đến bây giờ Hạ lão phu nhân đối với Hạ Thanh Ca cũng rất ít chú ý.
53 Nghĩ đến chỗ này bà vội vàng ra hiệu bằng mắt cho Quế ma ma, Quế ma ma ngầm hiểu gấp rút đi lên trước đỡ Hạ Thanh Ca lên. Hạ lão phu nhân đau lòng lôi kéo tay Hạ Thanh Ca "Đứa nhỏ này, như thế nào động một chút là quỳ xuống, thân thể này vừa mới khỏi hẳn, cũng không thể ở chịu khí lạnh.
54 Đợi thời gian rất lâu, Lương di nương chỉ có thể âm thầm cắn răng "Thiếp không biết, nhưng là lão phu nhân ngài nhất định phải tin tưởng thiếp không giết người, thiếp trong sạch a.
55 Quế ma ma tự mình đưa hai người tới cửa vừa rồi quay trở về. Sau khi ra khỏi Phúc Thọ Viện, nhu thuận hiểu chuyện trên mặt Hạ Du Hàm biến mất trong nháy mắt, mặt lạnh lùng mang theo nha hoàn bà tử xoay người rời đi.
56 Xảo Lan lập tức lĩnh hội ý tứ của Hạ Thanh Ca, vội vàng đứng lên nói: "Nô tỳ hiểu, nô tỳ sẽ cầm điểm tâm tìm nha đầu kia nhờ một chút. "Sau khi Xảo Lan đi, Khương ma ma cầm lấy một cái áo khoác dài đi đến bên người Hạ Thanh Ca phủ thêm cho nàng "Đại tiểu thư mấy ngày nay đều đang bận rộn làm bức tranh thêu này, hiện giờ bức tranh thêu đã chuẩn bị xong, cũng nên nghỉ ngơi một chút "Hạ Thanh Ca nhìn nhìn hình vẽ trên mặt, nhàn nhạt cười cười "Ha ha, đã lâu không thêu, thời gian này gấp rút làm thật sự có chút mệt mỏi, đúng rồi ma ma, khung của bức tranh thêu này đúng là đã nói cho các sư phụ ở Xảo Công Các?""Tiểu thư yên tâm, đã nói qua, nói là hôm nay làm xong, buổi chiều hôm nay lão nô sẽ mang đến.
57 Quả nhiên, sau khi nhìn Hạ Thanh Ca ngạo mạn đi trước, trên mặt Hạ Du Hàm thoáng hiện lên vẻ vặn vẹo cùng dữ tợn, hai tay nắm chặt, trong lòng thầm hận không ngừng, Hạ Thanh Ca kia có năng lực gì mà dám bày ra vẻ bỏ mặt mình?Hừ! Đợi tí nữa thì nàng ta sẽ có quả ngon để ăn.
58 Nhớ rõ trên sách từng ghi lại, trái cà chua đến thế kỷ mười bảy mới được người Châu Âu sử dụng nhiều, tới được Châu Á thì cũng là truyện vài trăm năm sau, hiện nay ở nơi thời không xa lạ này, nàng thế nhưng gặp được loại thực vật này.
59 Mộ Dung Dật cười lạnh một tiếng "Vừa rồi huynh đệ ta chẳng qua là thuận miệng nói một chút mà thôi, Lương huynh xin đừng trách, chẳng qua ta rất hiếu kỳ, vị hôn thê của ngươi rơi vào trong nước, Lương huynh vì sao không đi cứu? Ngược lại cùng mọi người cùng nhau ở chỗ này xem trò hay?"Lương Khải cười lạnh một tiếng "Hừ! Ta ước gì con tiện nhân kia chết, đỡ phải ủy khuất ta sau này còn phải cưới người quái dị kia.
60 Hạ Thanh Ca giương mắt nhìn về phía tên giữ cửa ngăn cản ở trước mặt mình, nam tử trước mặt, thân hình gầy gò, sắc mặt vàng vọt, chung quanh con mắt lại tím xanh một mảnh, vừa nhìn bộ dáng liền biết là miệt mài quá độ.