1 Nàng - Hà Diễm được biết với danh "mỹ nhân vạn năng". Sở dĩ có cái tên này là bởi Hà diễm là cô gái tài sắc vẹn toàn. Vừa là hoa khôi học viện Thánh Hà, vừa là thủ khoa của cả khối, lại còn là con gái của nhà khảo cổ gia Hà Trạch lừng lẫy cả nước.
2 Tiếng nói bên ngoài ngày càng tràn vào, chưa phân định hữu hay địch nên Hà Diễm đành trốn sau tảng đá lớn kia. Bước vào là tầm mười mấy hắc y nhân, ai cũng khoác một bộ sam màu đen.
3 Giờ tý ngày mai? Trảm??? Hà Diễm đang ngây ngốc chưa rõ ngọn nguồn thì sầm sập chạy vào ba hắc nhân. Mặt bịt kín, chỉ lộ ra đôi mâu đen. Ồ. . . nhưng nàng là vẫn không hiểu gì hết a.
4 Câu dẫn? Ta là nữ. Câu dẫn "công" làm gì? -"Ta phi. Ngươi nghĩ ngươi là. . . " Câu nói còn chưa rời hết khỏi miệng thì một hắc y lại như tia chớp bay vào.
5 Đã ba ngày trôi qua. Triệu Tử Dương vẫn bất tỉnh không có dấu hiệu xấu và đương nhiên là dấu hiệu tốt vẫn chưa xuất hiện. Cùng lắm chỉ là hơi thở đều đặn hơn trước.
6 Nàng cứ như vậy đứng trước mặt hắn, cứ mặc hắn nhìn, trong mắt phát ra những ánh sáng nhỏ li ti giống như đang phát ra nhiệt lượng quyến rũ, trên bờ môi nở nụ cười, khỏa thân trước mặt hắn, ham muốn trong người, hoả nhiệt trong người lại càng tăng cao.
7 Chính Điện Triệu Tử Dương một thân long bào, đầu đội miện vương, cao cao tại thượng ngồi tại long kỷ. Bên dưới là hai hàng văn võ bá quan, áo mũ chỉnh tề, nghiêm nghị nét mặt nhìn về phía trước.
8 Ngồi trong Ngự thư phòng Triệu Tử Dương trong lòng phát sinh tức giận, liền không khách sáo mà. . . nghiến răng. Nhìn cảnh này trước giờ đều là chưa từng thấy qua hoàng đế cuồng đạo uy nghi tức giận đến vậy, khiến không ít cung nữ thái giám đến hé răng nói chuyện cũng không dám vì sợ răng va vào nhau mà cắn phải lưỡi.
9 Hậu hoa viên. Trăng thanh gió mátĐèn đuốc chập chờnCạnh hồ nước trong vắt đang gợn sóng vì những làn gió nhẹ nhàng vờn đùa. Hoa cỏ lay động khẽ khàng, toả ra hương sớm nồng đậm.
10 Siết nhẹ lấy ngón tay đang kích động run lên, Hà Diễm lúc này không khí đã gần như cạn kiệt không còn sức lực mà đôi co. Chỉ còn biết trợn mắt uy hiếp, nhưng lại như vô tình trở thành động lực khiến hắn ngông cuồng tham lam trên thân thể nàng.
11 "Triệu Tử DƯƠNGGGGG. . . . . "Tiếng thét làm hắn nhíu lại đôi mày kiếm tuấn tú. Tim đập 'bộp' vào lồng ngực một cái khiến hắn khó thở, vội vàng ửng hồng khuôn mặt mà muốn chạy ra ngoài kiếm nơi hít thở.
12 Hà Diễm trừng mắt nhìn cái thứ chứng tỏ uy nghi nam tử kia vội vàng đỏ bừng mặt quay đi. Ta xin lỗi. Lúc nãy đã nghĩ sẽ nhân cơ hội mà chê ngươi nhỏ. Nhưng bây giờ hối hận rồi có được quay đầu là bờ không? Khụ.
13 Hàng lông mi cánh quạt cònvươngchút ẩm ướt khẽ động, sau đó mở ra phơi bày đôi hắc ngọc to tròn. Trên giường nàng nằm là một đống lộn xộn chăn gối, vẫn còn in đầy dấu hiệu đầy kích động tối qua.
14 Dưới chân núi với cảnh sắc tuyệt mỹ cổ đạiThiên nhiên như tiên cảnh bồng laiGió luồn nhẹ thổi bay những lọn tócHai nam nhân tiên tử ngoại hình tựa bạch ngọcMột ôn nhuận băng lãnh, bỏ qua trần tục thế thái, mắt ướt mày đậm, mâu đen sắc sảo, môi mỏng phớt hồng, bạch y như lụa quỳ xuống cúi đầu.
15 Đi đến hậu hoa viênGặp lại đúng nơi hôm đó đã được nhìn thấy cảnh sắc huyền ảo. Nghĩ tới nữ nhân kiaBất giác trên mặt hiện ra nét ôn nhu mà bản thân cũng không phát hiện ra.
16 Mùi thuốc khử trùng?Sao lại có mùi thuốc khử trùng?Còn cả tiếng dao kéo bằng inox đập vào nhau"Bác sĩ, mạch đập yếu. ""Cầm máu. ""Nhóm máu này trong kho lưu trữ hết rồi.
17 Hai tháng trôi qua, Hà Diễm đã có vẻ bình phục nhưng nàng vẫn phải nằm trên giườngvì Vô Thục Ánhlo lắngNHưng như thế không phải là nàng chỉ ăn không ngồi rồi.
18 Hà Diễm cùng Lý Nặc đi đến vùng phía bắc Ustraylia, nơi đóng cứcủatrung tâm huân luyện sát thủ FAL. Vì Lý Nặc là kẻ có tiếng nói trong tổ chức nên hai người nhanh chóng vào được bên trong.
19 "ÁAAAAAAAA. . . . . . "Hà Diễm giật mình hét lớn khi trông thấy một con bọ cạp lớn, dài đến gần nửa mét đang cong lên cái đuôi hình mũi tên hướng về phía nàng, với tốc độ nhanh như tia chớp.
20 "Rốt cuộc thì trên người ngươi có chỗ nào ta chưa từng động qua đâu. Thêm một lần có sao. "
Khoé miệng Triệu Tử Dương kéo ra một độ cong gian tà.
Hà Diễm gắt gao ôm lấy tấm chăn, đơ cơ miệng.