41 Oa ―― Lại một tiếng khóc, nghe rất thê lương, hơi giống tiếng mèo bị giẫm phải đuôi. Kế đó, tiếng gió xào xạc quét qua, thế gió mạnh mẽ làm Kinh Nghê Kiếm lung lay kịch liệt.
42 “Nhị sư huynh, chuẩn bị. ” Nàng quệt mũi, dòng máu mũi cuối cùng cũng ngừng chảy. Người ta nói quả báo đến nhanh lắm, nhưng đây có phải là quá nhanh rồi không, nàng xẻ thịt lấy máu cũng vì tính mạng của ba người, vì sao chỉ phạt có mình nàng? Bất công! Ông trời bất công! Nàng oán giận trừng bầu trời, ông trời thì chả thấy đâu, ngược lại thấy một con Cổ Điêu đang bổ nhào xuống.
43 “Vương, vì sao muốn cứu nữ đệ tử phái Thiên Môn?” Trong đụn mây màu xám trân châu, một nam tử trẻ tuổi cúi người hỏi. Người này thân hình hạng trung, đôi mắt tinh quang xán lạn, nhìn qua trông rất có tài, là hữu đạo thủ[*] Mã Tiểu Giáp của ma đạo.
44 “Ai ai, khách quan gắt gỏng gì chứ. Ta cũng không muốn phiền vậy đâu, nhưng quan phủ quy định vậy mà, ta không dám làm trái. ” Ông chủ tiệm giật mình run rẩy, xem ra rất thành thật, phán đoán đây là một hắc điếm rõ ràng là do trí tưởng tượng của Trùng Trùng quá phong phú rồi.
45 Nóng. Ngoài chữ này thì Trùng Trùng không cảm thấy cái nào khác. Đưa mắt nhìn, cả ngọn núi trơ trụi, quả thật là không cọng cỏ sợi rau, chỉ có từng tảng từng tảng đá đen chất đống lởm chởm khắp nơi.
46 Câu nói này làm đôi tay đang vươn về phía con cún của Trùng Trùng ngừng lại giữa khoảng không. Phải rồi, khí hậu ở đây ác liệt như vậy, căn bản không thích hợp cho bất kỳ vật sống nào tồn tại, vậy con cún này đến từ đâu.
47 Nó không có cánh, cũng không có vũ khí để điều khiển, nhưng dưới chân nó có một đụn mây mù màu đỏ nâng lấy thân thể béo ú của nó. Nhưng lượng mây không nhiều, cho nên nó bay lên không được cao, chỉ cách mặt đất chưa tới hai mét.
48 Biến đổi bất thình lình này làm tất cả mọi người đều im lặng hết mấy giây, cuối cùng vẫn là cẩu cẩu có phản ứng đầu tiên, lại phun một đốm lửa về phía Hoa Tứ Hải, hơn nữa còn chính xác không sai.
49 Trong quá trình rơi xuống với tốc độ cực kỳ nhanh, hắn rút Băng Ma Đao cắm vào vách đá ở bên cạnh. Từ trước đến nay hắn luôn chẳng nghe lệnh trời, chuyện gì cũng phải tự mình khống chế, tự mình quyết định, cho dù mà sống chết, cho dù là ở vào tình huống như bây giờ cũng vậy.
50 “Muốn ra khỏi cái động lửa này, hai đạo chính ma bắt buộc phải hợp tác. ” Trùng Trùng ăn không nói có mà nói, cũng mặc kệ bộ dạng của mình kì dị cỡ nào, nước mắt cũng không lau, cứ như vậy nhìn Hoa Tứ Hải, cứ luôn chịu nhịn không đưa tay sờ chiếc mũi cao thẳng của hắn, mặc dù trong lòng rất muốn.
51 Trùng Trùng thấy Hoa Tứ Hải từng bước một đến gần vòng sáng của mình, nàng căng thẳng đến tim đập thình thịch. Nàng không lo mưu kế của mình bị hắn lật tẩy, hắn là một người kiêu ngạo cỡ nào, chắc chắn sẽ xem nàng không đáng một đồng nào, mà cái nàng lợi dụng cũng chính là điểm này.
52 Trùng Trùng một tay nắm chắc một đoạn Tỏa Lân Long, một tay ôm chiếc hộp gỗ, ngẩng đầu nhìn lên. Thấy Hoa Tứ Hải đứng thẳng trên Băng Ma Đao, sau lưng là vách núi đen như mực, khiến hắn trông như vị thần cao cao tại thượng vậy, nàng cảm thấy mình cách hắn ngày càng xa, không khỏi có chút quyến luyến.
53 Đá Chân Hỏa được cho vào trong lẵng Băng Hàn, hàn khí giá rét và hơi nóng bức người giao nhau, không khí xung quanh lập tức khôi phục lại như bình thường.
54 Trước đây Trùng Trùng chưa bao giờ biết rằng mình có thể bay nhanh đến như vậy, trên thực tế nàng chưa từng nghĩ mình sẽ biết bay, nhưng trong khoảnh khắc thoát thân này, nàng cái gì cũng biết.
55 Chân của ba người đều đã mỏi rồi. Nhưng Yến Tiểu Ất và Dung Thành Hoa Lạc do đã nâng tốc độ bay lên cùng cực nên mới không mất sức, mà Trùng Trùng lại khác.
56 Mà chuyện kế tiếp, Dung Thành Hoa Lạc còn có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng với Yến Tiểu Ất thì lại khó khăn rồi, bởi vì Trùng Trùng muốn hóa trang cho hắn thành một nữ nhân.
57 Đúng là ngốc mà! Nàng đúng là tiểu bạch tiên giới cộng thêm tiểu bạch giang hồ, cái thế giới này làm gì đơn giản như nàng nghĩ? Tuy Tụ Quật Châu vẫn nằm dưới sự thống trị của nhân đạo, nhưng thực chất lại là địa bàn của ma đạo, ở cửa ải chốt yếu như nơi này sao lại không có sắp xếp người của mình chứ? Nếu đã là người của ma đạo, thì làm sao mà không nhận được mệnh lệnh của Hoa Tứ Hải chứ? Như vậy thì bọn họ dịch dung hóa trang căn bản chính là tốn công tốn sức.
58 “Lão Độ. ” Ông chủ cau mày. Người Vượt Biển phất phất tay, ý bảo ông chủ đừng nhiều lời, ánh mắt khiêu khích đối diện ánh mắt cũng vậy của Trùng Trùng, làm bắn ra vô số tia lửa trên không trung.
59 “Ta cứ không tin, để ta tìm một con ếch cái siêu khiêu gợi quyến rũ nó, xem nó còn biết chạy hay không!” Trùng Trùng hừ lạnh một tiếng, kéo sư huynh và sư tỷ đi theo đội ngũ lên thuyền, vừa đi vừa liều mạng truyền âm cho họ, bàn bạc xem phải làm sao?Loại tình huống này đã quá rõ ràng, Người Vượt Biển vì không muốn tổn hại tới danh tiếng của mình, chắc chắn sẽ đưa họ qua Biển Chết an toàn, nhưng chỉ cần bọn họ vừa lên bờ thôi, đợi bọn họ chính là sự vây đánh của các cao thủ ma đạo.
60 “Nhị sư huynh, làm sao đây?” Trùng Trùng còn chưa lên tiếng, Dung Thành Hoa Lạc đã hỏi trước, nón vải trên đầu bị kiếm khí xung quanh xốc lên, mái tóc đen bóng ngang eo xõa xuống, vô vàn sợi tóc bay múa trong gió.