1 “Ai, chị, chị chuẩn bị xong chưa nha?” Lý Thụy dựa vào cửa xe, cau mày hướng vào trong nhà hô. Nắng gắt tháng năm đã có cảm giác làm nóng cả người, đứng dưới ánh mặt trời lâu liền có cảm giác váng đầu hoa mắt.
2 “Xin chào. Cho hỏi anh có phải là anh Tất không ạ?” Tuy rằng người đàn ông này thể hiện ra bộ mặt đẹp trai tươi cười, nhưng mà Diệp Dĩ Mạt rất nhanh đã khôi phục vẻ mặt nhàn nhạt mỉm cười, lẫn vào trong đám người có thể nhận ra được sao??Tất Tử Thần mỉm cười gật đầu, đưa menu cho cô.
3 “Cô giáo Diệp, cô thích ăn gì?” Tất Tử Thần nghiêng người hỏi, rất ga lăng đưa thực đơn cho Diệp Dĩ Mạt. Người phục vụ đứng bên cạnh cười nói: “ Chúng tôi có món ăn đặc biệt ùa hè, hai vị có muốn dùng thử không ạ?”Thấy Diệp Dĩ Mạt gật đầu, Tất Tử Thần mới gật đầu mỉm cười: “Được, ăn thử xem thế nào”.
4 Sau đó là tiết mục chuẩn bị cho xem mắt – xem phim. Diệp Dĩ Mạt thật bất đắc dĩ mà nghĩ, về nhà sẽ nói cho Tiểu Thụy Tử biết hẹn hò cùng con gái nhất định không nên xem thể loại chiến tranh được.
5 Không được nhìn thấy con rễ tương lai đối với Diệp Kiến Quốc là một vạn cái hối tiếc, nãy giờ nhìn con gái giống như là con chó nhỏ bị bỏ rơi, cực kỳ buồn bã.
6 Bởi vì giảng dạy lớp 12 cho nên bình thường công việc có vẻ bận rộn, rất nhanh sẽ phải thi tốt nghiệp trung học, thời điểm này có thể thấy Diệp Dĩ Mạt có bao nhiêu áp lực.
7 "Ba đã nói với con, lát nữa lớp trưởng cũ của ba sẽ đến chơi, con hãy cư xử cho bình thường, đừng làm ông ấy sợ ~" Diệp Kiến Quốc quặm mặt lại đe dọa, nghĩ tới nghĩ lui, ông còn quyết định phòng ngừa trước, tránh cho nhóc con này, a không đúng, cô nàng này lát nữa lại đột nhiên gây ra tình huống gì, đem ba chồng tương lai dọa sẽ không tốt ―― mặc dù ông cảm thấy lấy lớp trưởng cũ này trải qua lễ rửa tội lửa đạn chiến tranh, kinh nghiệm cuộc sống phong phú mà nói, bị một cô gái nhỏ tuổi hù dọa là chuyện rất không có khả năng xảy ra, nhưng là cũng nên có dự phòng, dù sao, người này sau này già rồi năng lực chịu đựng sẽ giảm xuống nha, do thói quen nhàn nhã a"Ah, ba, lớp trưởng cũ của ba, thì có liên quan gì đến con chứ?" Diệp Dĩ Mạt lấy mắt kiếng xuống, giương mắt hiếu kỳ nói.
8 Núp ở trong phòng bếp, Diệp Dĩ Mạt lấy điện thoại di động ra: "Doanh trưởng Tất, anh làm gì vậy?" Tại sao cô ở nơi này chịu trận, anh ta lại tiêu diêu tự tại một chút sóng gió cũng không có chứ? Cô giáo Diệp thấy có chút không công bằng.
9 "Cứ quyết định như vậy đi, Tiểu Mạt con có rãnh rỗi thì đi thăm Tử Thần một chút, tiện thể mang ít thứ cho nó. " Ba Diệp lên tiếng tổng kết. Nghĩ tới ba hôm nay là chủ nhà, hơn nữa đối mặt với bác Tất bày ra bộ mặt ‘tôi thật là vui mừng’, ‘nhờ cậy cả vào Tiểu Mạt’, Diệp Dĩ Mạt cuối cùng vẫn nuốt xuống câu nói ‘không cần’.
10 Lý Thụy vừa mới chơi bóng xong, một thân mồ hôi trở lại ký túc xá công nhân, vừa lấy điện thoại di động ra, liền thấy tin nhắn của chị gái: "Chủ nhật về nhà một chuyến, chị tìm giúp em việc gia sư dạy kèm tại nhà, trước tiên gặp mặt cái đã.
11 Tất Tử Nghiêu suy nghĩ một lát, cảm giác đầu óc mình dường như thích hợp tiếp nhận những thứ chữ vuông quen thuộc kia, đối với cái cần năng lực trinh thám Logic gì đó, cô chỉ biết nhìn từ xa ngưỡng mộ thôi.
12 Diệp Dĩ Mạt bắt nạt em trai xong, mặt sảng khoái tinh thần. Tiểu tử Lý Thụy này nói rất đúng, quả thật nên gọi điện thoại cho Tất Tử Thần, tránh cho đến lúc đó cô bỗng nhiên xuất hiện, sẽ hù dọa người ta.
13 Diệp Dĩ Mạt thừa dịp lúc dì Lý không để ý liền mãnh liệt trừng em trai: tiểu tử thúi, là em đến làm gia sư, không phải chị đây đến để làm khách! ! !Thấy ánh mắt uy hiếp của chị gái, Lý Thụy rất ủy khuất vặn vẹo uốn éo mặt, chị, chị giải quyết đi, chị biết êm đối với những người phụ nữ từng tuổi này thật không có biện pháp, vị kia trong nhà đã sinh ra tính nóng nảy của anh.
14 Hiện nay xuyên qua quá lưu hành, cho nên anh cũng mặc sao? Trên tường là một ảnh chân dung to bự, có đúng là cô đi vào phòng của một người quân nhân mà không phải là phòng của Lee Young Jae trong Ngôi Nhà Hạnh Phúc rắm thúi sao? Còn nữa, về sau hình không cần lấy đẹp trai như vậy nha, sẽ ảnh hưởng xã hội hài hòa đấy! Diệp Dĩ Mạt tức giận nghĩ đến, cái gì mà làm lính, Tất Tử Thần anh phải đi làm minh tinh, tuyệt đối chói sang giữa bầu trời đấy!"Con dì rất tuấn tú phải không?" Bất thình lình âm thanh từ phía sau toát ra như vậy, đem Diệp Dĩ Mạt đang ngẩn người dọa đến quá mức.
15 Một bữa cơm tối, bốn người ăn rất yên tĩnh. Diệp Dĩ Mạt cùng Lý Thụy bình thường hay ầm ĩ, ngưng lễ nghi bàn ăn lại nhất định để ý, cộng thêm là lần đầu tiên đến nhà người ta, hai chị em dĩ nhiên là khó tránh khỏi dè dặt.
16 Yên lặng chốc lát, trong hai người điện thoại, ai cũng không nói gì. Chỉ có tiếng hít thở đều đặn trong điện thoại, như ẩn như hiện, truyền tới trong tai lẫn nhau, không nói ra được mập mờ dây dưa.
17 Xa xa, người ra người vào tấp nập, Tất Tử Thần liếc mắt liền thấy được cô. Như có thần giao cách cảm vậy, đầu tiên nhìn, liền thấy cô. Một thân áo phông đơn giản, giày thể thao màu trắng cùng quần jean màu sáng, còn đội mũ lưỡi trai màu cafe trên đầu, làm cho người ta thấy thoải mái tự nhiên hào phóng, ở nơi ngày hè chói chang này, cũng khiến người giống như mát mẻ hơn không ít.
18 "Đến rồi. " Tất Tử Thần đẩy cửa ra, dẫn Diệp Dĩ Mạt đi vào căn tin. "Đoán chừng không có gì để ăn nữa, tôi đi trước xem một chút, xem còn những gì. ""Ừm.
19 Đoàn trưởng Trương và Chính ủy Triệu hướng về phía ‘vợ chồng son’ lộ ra nụ cười vui mừng, nhìn Diệp Dĩ Mạt 囧 càng thêm 囧. Đây rốt cuộc là ánh mắt gì ~!Tất Tử Thần vội vàng một ngụm nuốt xuống đến sợi mì cuối cùng trong miệng, tùy ý lau miệng, hướng về phía hai vị thủ trưởng chào nói: "Chào Đoàn trưởng, chào chính ủy.
20 Nghe lời doanh trưởng nói, Tất Tử Thần chỉ nhíu mày, không nói lời nào, chỉ là lúc đi ra khỏi phòng làm việc, chân mày của anh vẫn nhíu lại. Có một số việc thật mãi không thể không nghĩ.