61 Để đề phòng Trùng Trùng bị đánh tới nứt đầu vỡ sọ, nhóm ba tên ma đạo vội vàng cứu vãn tình thế, không còn sức đâu mà duy trì kết giới nước, cây lao và bàn tính dùng để ngăn cản mái chèo cũng rơi xuống giữa đất, mái chèo càng bị văng ra xa hơn trăm thước.
62 Chỉ cần cẩu cẩu phun lửa đốt thuyền của Người Vượt Biển, thêm nàng đấu đá lung tung một phen nữa, chắc chắn sẽ chạy thoát thành công. Ừm, đúng, lửa! Lâu như vậy rồi, lửa chắc chắn đã cháy hừng hực rồi.
63 “Tây sư thúc! Bắc sư thúc!”Từ lúc tới phái Thiên Môn, Trùng Trùng khá là thích Đông sư thúc Đao Lãng thận trọng bình tĩnh và Nam sư thúc Mặc Vũ ôn hòa hiền hậu, còn với Tây sư thúc Thương Khung say rượu làm càn, phóng túng ngang ngạnh và Bắc sư thúc Đào Hoa bề ngoài tao nhã nhưng trong bụng lại chỉ sợ thiên hạ không loạn thì nàng không có thiện cảm.
64 “Tiểu Ngư Nhi, nàng tránh ra, đây không phải là ân oán riêng tư, là chuyện của hai đạo tiên ma. Tuy lục đạo bình yên vô sự đã nhiều năm, nhưng cũng không thể để cho người khác tùy ý giẫm lên đầu mà mình lại cả hừ cũng không hừ một tiếng được.
65 Cẩu cẩu ẳng một tiếng, trông dáng vẻ không quá hiểu lắm, lại có chút không phục, mà đám ma đạo bên kia đều tự thi triển pháp thuật của mình để dập lửa, ai nấy đều bận chết đi được, chỉ có ba đại cao thủ kia là đối phó rất thoải mái.
66 Trùng Trùng túm chặt lấy áo của Thương Khung sư thúc, sợ mình sẽ bị rơi xuống. Bay bằng kiếm, nàng không phải lần đầu tiên, nhưng bay nhanh như vậy, cao như vậy, gió thổi qua rét lạnh như vậy, bầu rượu dưới chân trơn như vậy lại là lần đầu tiên.
67 Viêm Châu, nghĩa như tên, chính là vùng đất của sự nóng bức[*], nóng tới cỏ cây không sống nổi, nói thẳng ra thì chính là mảnh đất của sa mạc. [*] Viêm = nóng vô cùng, Châu = mảnh đất, vùng đất, châu lục.
68 Xem ra trước khi đưa đá Chân Hỏa qua, Mặc Vũ sư thúc đã vái qua trời đất rồi, chỉ cần lẵng Băng Hàn được mở ra thôi thì lập tức có thể đúc kiếm!Ba vị sư thúc cắn chặt răng, chân khí tu luyện trăm ngàn năm không ngừng phát tán ra từ cánh tay, tạo thành ba luồng sáng đỏ đậm nhạt khác nhau, vây lẵng Băng Hàn bên trong.
69 Trông cây trượng Vô Song có vẻ rất nặng, nhưng trong tay Bạch Trầm Hương lại trông nhẹ như cành cây, được hắn múa may mạnh mẽ vun vút, đoạn trước của thiền trượng tản ra ánh sáng trắng và phát ra âm thanh xì xèo.
70 “Mã Nghị, ngươi làm cái gì vậy?” Bạch Trầm Hương vô cùng tức giận. “Sư phụ, người không được mang con đi tế!” Trùng Trùng nghểnh cổ lên nói rất gian nan.
71 Hắn cứ to tiếng ồn ào như vậy, mấy sư thúc sư bá trên núi cát cũng xuống tới vùng trũng. Dương sư bá giả vờ giả vịt ngửa đầu nhìn hồi lâu, nhíu gương mặt già nua lại nói: “Chưởng môn sư đệ đệ xem xem, chỉ chảy một phần, còn một phần lớn chua chảy, e là phải cần thêm máu và nước mắt.
72 Tụ Quật Châu là nơi nghèo nàn xơ xác cực kỳ, ngoại trừ vài thành trấn là đồng bằng ra thì đại đa số những khu vực vùng núi đều có khí hậu vô cùng ác liệt, cỏ cây không sống nổi, gần như là không có dấu hiệu của sự sống, những ngọn núi Loạn Thạch (núi đá lởm chởm) ở vùng trung tâm càng phải thêm chữ “càng” vào.
73 Người viết thư chắc cũng biết con hạc giấy sẽ bị đối xử như vậy, cho nên trên giấy không hề để trắng, Hoa Tứ Hải mau chóng đọc xong, cuối cùng đã hiểu vì sao đệ tử phái Thiên Môn tới núi Tiêu Dao.
74 Meo ――Đôi mắt mèo mông lung đặc biệt đó nhìn chăm chăm nàng, vui vẻ kêu lên một tiếng. “Đã lúc nào rồi, còn giả đáng yêu nữa!” Trùng Trùng tăng lực đá y thêm một phát, “Mau rời khỏi núi Vân Mộng, trở về hình người!” Nếu Cửu Mạng giữ hình mèo, cẩu cẩu sẽ cứ luôn phấn khích, bây giờ nó béo lên rất nhiều, lại giãy dụa không ngừng, nàng bế rất khổ sở.
75 “Là do nó thần khí chưa thành. ” Vạn Sự Tri xưa nay luôn biết phỏng đoán tâm tư của Trùng Trùng, ở một bên lên tiếng giải thích: “Lúc ngươi tìm được nó, thấy nó có một mình đúng không? Nói cho ngươi nghe, tuổi thọ của Qua Đẩu khá là dài, cho nên lớn cũng chậm, số lượng càng là hiếm hoi, có lẽ cả trời đất chỉ có một, hai con.
76 “Vương, mảnh đất Lạc Lối đã sắp tới lưng chừng núi rồi, bọn thuộc hạ vẫn đi theo nó, bây giờ vẫn đang bao vây nó. ” Một tên ma đạo phủ rạp người dưới chân Ma Vương bẩm báo.
77 Trong rừng rậm, khi nghe được tiếng sấm nổ, Trùng Trùng ít nhiều gì cũng có chút sợ. Nàng đứng ngay sau Bạch Trầm Hương, cho nên nàng nghe rõ tiếng hắn lầm bầm lầu bầu nói một mình, nói cái gì mà đất biến thiên ứng, nói ma đạo chắc chắn đã thay đổi khí đất của núi Vô Cùng, cho nên bầu trời quang đãng mới bỗng chốc trở nên u ám mây đen như vậy.
78 Bốn mắt nhìn nhau, Trùng Trùng hoàn toàn cứng đơ, đôi mắt hắn như Biển Chết vậy, sâu không thấy đáy, sóng lớn chờ chực, yên ả nhưng lại vô cùng phức tạp, nàng nhìn không thấu, nhưng lại bị hấp dẫn sâu sắc, cả người như là bị cắn nuốt hết vậy.
79 Trùng Trùng sợ tới mức suýt nữa đánh rơi cả kiếm, còn chưa phản ứng thì đã bị người ta kéo tới trước nhất, vội vàng quay đầu, thấy hai bên lao vào nhau hòa làm một.
80 Tình thế căng thẳng, ánh mắt nàng quét tới đâu cũng đều là tình thế căng thẳng!Đệ tử bát kiếm với Tây Bối Liễu Ty là tình thế căng thẳng, Đao Lãng, Đào Hoa với tả hữu đạo thủ là tình thế căng thẳng, môn đồ hai phái đấu nhau là tình thế căng thẳng, hơn nữa bởi vì bây giờ đã làm thật, nên thương vong bắt đầu trở nên nghiêm trọng.