41 Trời ơi, ta thừa nhận ta có chút hoảng sợ. Nguyên thần của Yêu vương theo cơ thể kỳ lân bay ra, đáng tiếc bị ta bắt được. Ta không rảnh để tiếp đón hắn nên tùy tiện nhét luôn vào ngực.
42 Ta không phải là người thích xen vào chuyện người khác nhưng một khi đã quản đến chuyện không liên quan thì sẽ quản đến mức không để ý người khác.
Cũng không biết có phải đời trước ta mắc nợ thằng nhãi Hỏa Tịch này hay không, bị hắn bắt đến Yêu giới rồi bị liên lụy thế này.
43 Ta tinh mắt thấy khóe miệng Lan Hưu bỗng giật giật. Đáng tiếc mới giật một nửa, hắn lại có thể dừng lại. Thế vẫn tốt hơn là hắt hơi một nửa rồi nghẹn trở về, đây là một môn nghệ thuật sống, ta thực sự không hiểu làm thế nào mà hắn dừng lại được.
44 Ta ngoan cố nói: “Ai muốn chạy trốn?! Ta cũng không muốn!” Ta âm thầm thừa nhận là ta có chút ý tưởng chạy trốn.
“Vậy đừng đi. ” Lan Hưu tha thiết nhìn ta.
45 Lan Hưu cũng không dây dưa, đến bên cạnh miếu Thổ thần nói: “Mau mau đem Thổ thần ra đây. ”
Ta hỏi: “Ngươi định giết hắn?” Không nên a, lúc này không nhanh chóng đưa Hỏa Tịch về Tiên giới, gọi Thổ thần làm gì chứ.
46 Ra khỏi miếu Thổ thần, ta niệm quyết, hất tung nóc miếu mới nguôi giận một chút.
Sau đó, Lan Hưu dắt ta quay về Ma giới. Hắn ôn hòa nói: “Trở về đi, hắn không có việc gì.
47 Phụ tôn không nói với ta mà lại không nhanh không chậm nói với hai hàng huynh đệ Ma tộc sắp xếp chỉnh tề: “Ồ, công chúa đã trở lại, sao các ngươi lại không nghênh đón.
48 Trước kia ta vẫn hoài nghi không biết mình có phải là con ruột phụ tôn hay không, thì ra không phải là tin đồn vô căn cứ. Hiện giờ, xem ta bị đám đông huynh đệ Ma tộc đánh đến mức mặt mũi cũng bầm dập như bọn họ thì biết.
49 Phụ tôn cuối cùng cũng liếc ta một cái, vung tay lên, đột nhiên thân mình ốm yếu của ta văng ra xa. Chỉ nghe phụ tôn tức giận mắng: “Con giả vờ đáng thương cũng vô ích, có lá gan không rên một tiếng liền chuồn khỏi Ma giới, sao lại không có lá gan đánh đấm một mình, còn gọi viện binh, dọa người!”
Đến đây, đến đây, phụ tôn lộ ra bộ mặt thật … Thế này còn tốt hơn mềm mỏng giấu tàn độc, mỉm cười giấu gian ác.
50 Nụ cười nhợt nhạt của Lan Hưu hơi cứng lại: “Đau chỗ nào?”
Ta nói: “Chỗ nào cũng đau, nhất là thắt lưng càng đau. ”
Lan Hưu nghe vậy, giang tay ra ôm ta vào lòng, một tay giúp ta xoa thắt lưng.
51 Về phần năm đó phụ tôn cùng Lan Hưu làm sao giành được Ma giới, ta chỉ thoáng biết đại khái qua lời đồn của Ma tộc, đơn giản là Ma tộc chúng ta lấy phụ tôn cầm đầu, oai phong tám hướng, thiếu chút nữa khiến Tiên giới đại loạn.
52 Sau ta đẩy cửa phòng, trái phải đều không thấy Lan Hưu, mang theo đèn ngọc lưu ly chuồn khỏi tẩm cung, một đường hướng đến Hoang dã chi cảnh của Ma giới.
53 Ta đến tột cùng có hiểu quy củ đạo đức không? Nhưng Yêu vương nhắc tới, ta liền bắt đầu tự hỏi vấn đề này. Nhưng ta lại không thể thừa nhận ta không hiểu, rất mất mặt, cuối cùng tự hỏi không có kết quả.
54 Ngày hôm đó, thợ may đem hai bộ hỷ phục đặc biệt đo may cho ta và Lan Hưu đến ma điện.
Lan Hưu mặc vào, sắc áo đỏ thẫm khiến da mặt hắn càng thêm trắng nõn trong suốt, cổ áo hơi rộng so với áo choàng màu xanh bình thường của hắn, vừa hay như có như không ôm lấy xương quai xanh tinh xảo, tuấn mỹ vô cùng.
55 Quả nhiên, phụ tôn không còn nện bước về phía ta nữa, nhướn mi chậm rãi nói: “Nói nghe một chút, có ý kiến gì. ”
Chỉ cần ta không nói được lý do gì, phụ tôn lại đối xử độc ác với ta.
56 Màu sắc của đồ án phượng hoàng trên trâm gài tóc đã rất đậm, nhìn qua hơi giống màu đỏ thẫm của máu, khiến người khác hoa mắt.
Ta lập tức hoảng sợ, vội hất trâm gài tóc xuống đất, tạo ra âm thanh va chạm trong trẻo.
57 Ta ngồi xổm trước mặt Lan Hưu, cười hai tiếng: “Phược thân quyết lần này của ta sẽ hơi lâu một chút, nhưng ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ trở về rất nhanh!”
Ta vén lọn tóc mai dài rũ xuống tự nhiên ra sau tai hắn, thấy sắc mặt giận dữ của hắn, chu miệng hôn lên trán hắn, lại an ủi nói: “Ngươi đừng bày ra vẻ mặt này, ta cũng không phải không cưới ngươi.
58 Mày ta nhảy lên: “Cái gì gọi là lành ít dữ nhiều?”
“Ngươi không phải là đồng tử Diễm Thải cung sao, cần gì hỏi ta? Dựa vào đâu ta phải nói cho ngươi?” Không ngờ đến lão gia hỏa này đột nhiên nói với ta như thế, khuôn mặt già nua khe rãnh mọc lan tràn như lòi ra hai chữ sáng chói– thiếu đòn.
59 Tiên tỳ xuất hiện đúng lúc, ta cuối cùng cũng xem như có mặt mũi đi vào Diễm Thải cung. Khi đi ngàng qua đám thiên binh canh gác, ta cắn răng liếc bọn họ, nói: “Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn.
60 Cơ trí bình tĩnh như ta …Cơ trí bình tĩnh như ta … Đừng vội … Đừng vội …
Ta thong thả đi vài vòng trước giường Hỏa Tịch, không hiểu là làn khói nhẹ từ thanh đăng nhiễu loạn ta hay ta nhiễu loạn làn khói nhẹ.