41 Nên biết Huyền Nữ giáo bắt giam lão già suốt mười bảy năm, chung quy chỉ nhằm tra hỏi bốn câu sấm ngữ đó. Thực ra lão đã nói hai câu đầu rồi, nhưng chỉ dựa vào hai câu vô nghĩa đó thì làm sao tìm được nơi cất giấu bảo vật?Lão nhân lại quát :- Thế nào? Ngươi có dám phủ nhận lời lão phu nói là không đúng không?Lão nói xong bất ngờ xông tới, nhanh như chớp vung tay chộp tới ngực Mai Quân Bích.
42 Nhưng khi vừa vận khí, đã thấy chưởng lực của đối phương vô cùng hùng hậu, trên song chưởng xuất hiện rõ ràng hai chiêu Phách Không chưởng của Thiếu Lâm và Thiên Cang chưởng của phái Côn Luân, cho nên nhất thời cũng không dám để cho chưởng lực của đối phương chạm vào thân thể.
43 Mặt trời dần khuất sau núi, xa xa phía chân trời những tia nắng còn sót lại chiếu trên đỉnh núi, màu sắc rực rỡ trông như những lâu đài bằng vàng dưới bóng hoàng hôn, những rừng phong lá đã ngã màu dưới ánh chiều tà thật làm cho lòng người có một cảm xúc khó tả.
44 Tử Phụng Tôn Tương Liên vẫn nhìn ra cửa sổ quan tâm theo dõi tình hình, thấy vậy cũng phải giật mình chấn động!Quả thật trong đời nàng chưa từng thấy kiếm pháp của ai chuẩn xác và thần tốc như thế bao giờ!Mặt khác, nàng không hoàn toàn đồng tình với Mai Quân Bích.
45 Nên biết loại kiếm pháp này khi công thì rất lợi hại, nhưng bên cạnh đó lại có mặt bất lợi của nó. Bởi vì xong chiêu đầu, bị đối phương tránh được, khi rơi xuống đất mới thi triển chiêu thứ hai.
46 Với thân phận Tổng đà chủ của bảy mươi hai Phân đà Lam Đại bang mà không giải nổi huyệt đạo là lý gì chứ?Nếu việc này truyền ra giang hồ thì còn gì là thể diện của một vị Tổng đà chủ nữa?Hắn lại quát lên :- Cao nhân ở đâu sao không chịu hiện thân tương kiến?Chờ hồi lâu vẫn không có ai trả lời.
47 Bách Lý Châu nằm giữa Tuyên Đô và Giang Lăng, nguyên là một hòn đảo giữa Trường Giang sóng cuộn. Nếu không có thuyền bè thì không sao tới đây được. Bách Lý Châu hiện là căn cứ trọng yếu nhất của Lam Đại bang.
48 Ôn Như Phong một mặt sai người đi mời ba vị đương gia của Tam Nghĩa hội đến, tự phân tích lợi hại thuyết phục chúng gia nhập Văn Hương giáo. Ba người Trác Đại Cương, Cung Trường Thắng và Tần Trí Nguyên là hào sĩ ở Nhạc Dương, gọi là Động Đình tam nghĩa.
49 Thiết Quải Tiên nghe nói Ôn Như Phong mấy chục năm túc ẩn giang hồ, tu luyện bí kiếp võ học thượng thặng, còn có thuật trì nhan. Mặc dù nhìn vẻ ngoài giống như thanh niên hăm bốn hăm lăm tuổi nhưng tuổi thực đã xấp xỉ lão niên như mình.
50 May cho Thôi Mẫn rằng trong suốt hai ngày qua Ôn Như Phong bận lo tổ chức lập giáo nên không có thời gian rảnh, và cũng may cho Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vọng nữa, vì để thực hiện hành vi ác dâm, tên Giáo chủ đã có dự định giết lão để bịt miệng.
51 Thiết Quải Tiên chậm rãi nói :- Lúc đó lão hóa tử với Ôn Như Phong đấu nhau chừng hai chưởng mới biết công lực của hắn không kém ta nên mới lừa dẫn hắn đi để cho các người có cơ hội cứu người.
52 Khu mộ địa tĩnh lặng như chết. Ngoài tiếng gió thổi vào vòm lá, tiếng côn trùng rả rích trong đám cỏ, thỉnh thoảng một vài con cú rúc lên não nùng, không còn một âm thanh nào khác.
53 Thiết Quải Tiên kể tới đó đột nhiên phá lên cười kha kha nói :- Cho đến bây giờ, chỉ e rằng trong suốt năm chục năm qua người được tận miệng nói chuyện với Câu Hồn Luật Lệnh và nghe hắn nói hai câu “Diêm Vương đã định canh ba chết, kẻ nào dám để tới canh năm?” mà còn sống được e chỉ duy có ba chúng ta mà thôi.
54 Vừa sang canh hai, phòng bên mới vang lên những tiếng động nhỏ, Thôi Mẫn phải rất chú ý mới nhận ra :Nàng khâm phục nghĩ thầm :- “Lam Bào bát kiếm của Võ Đang thân thủ quả là bất phàm!”Đã mặc y phục chỉnh tề, nàng nhẹ nhàng lướt qua cửa sổ rồi đóng lại.
55 Thôi Mẫn thấy kình phong ập tới tránh không kịp nữa liền nghiến răng, tay trái đề tụ đến thập thành công lực, tay phải đưa trường kiếm phát chiêu “Lực Địch Thiên Cân”, cả hai chiêu nhằm thẳng hắc y nhân đang lao xuống đánh ngược lên.
56 Mai Quân Bích đang sốt ruột vì chưa biết Cầm Nhi và Kiếm Nhi đã gặp phải chuyện gì mà thấy tên tiểu nhị trả lời ấp úng, Thôi Mẫn đưa mắt ra hiệu cho mình?Bấy giờ liền nhìn Thôi Mẫn hỏi :- Thôi huynh, bọn Cầm Nhi.
57 Hai người một trước một sau băng qua mấy tiểu viện đến trước một hoa sảnh, bên trong thấp thoáng ánh đèn. Hắc y hán tử dừng lại quay người buông thõng hai tay nói :- Gia chủ mẫu đang chờ trong sảnh, mời Mai công tử vào đi!Dứt lời tránh qua bên trái rồi chợt lao mình biến mất vào màn đêm.
58 Mai Quân Bích không có lý do gì mà giao chiến với thiếu phụ bất hạnh này, chàng liền lùi lại ba bước tránh lưỡi đao, chắp tay nói :- Đại tẩu có phải Ngôn nhị nương không? Tiểu sinh là Mai.
59 Nghe tới đây, đến cả Ngôn nhị nương cũng đâm ra hoài nghi, tự nhủ :- “Chẳng lẽ phu quân mình không phải do hắn giết?”Liền hỏi :- Không ngờ sao?Mai Quân Bích đáp :- Không ngờ khi vào tới đây thì suýt nữa bị người của Cửu U môn ám toán.
60 Mai Quân Bích chờ Thượng Quan Yến và Cầm Nhi, Kiếm Nhi đi ra khỏi phòng xong dìu Đăng Tâm hòa thượng ngồi dựa vào tường, sau đó ngồi xếp bằng xuống đất đối diện với lão rồi nhắm mắt tham thiền, tụ công vào tay phải đẩy công lực sang người lão.