1661 Hưu!Bỗng nhiên một đạo kiếm quang từ bên dưới bí đạo bắn ra. Tốc độ kiếm quang cực nhanh, như lưu tinh lướt qua, chợt lóe rồi biến mất, làm cho người ta không kịp phản ứng.
1662 Thậm chí hắn cảm giác chính mình tựa hồ trở thành thần minh, hết thảy cảnh vật trong vòng mấy vạn dặm đều hiện trong đầu hắn, hắn có cảm giác hoàn toàn nắm giữ thần thông ảo diệu trong thiên địa, mà bổn nguyên cũng bị hắn kéo tới, chỉ cần hắn muốn tùy thời đều có thể hấp thu vào thân thể gia tăng thực lực.
1663 Lăng Tiếu cười nhạt, thân ảnh chớp động bay thẳng về hướng Chung Tham. Chung Tham biết thực lực Lăng Tiếu không kém hắn, không muốn mạo hiểm, nói với người bên cạnh:- Cùng nhau liên thủ giết hắn!Nghe xong hiệu lệnh của Chung Tham, những người khác đồng thời hướng Lăng Tiếu ra tay.
1664 Dịch Thành Dung luôn mãi giữ lại, nhưng ý của Lăng Tiếu đã quyết thật không còn cách nào. Vì muốn gầy dựng quan hệ tốt hơn với Lăng Tiếu, Dịch Thành Dung tặng không ít thứ tốt cho hắn, nhưng đại đa số là linh thảo cùng thú đan bát giai.
1665 Bọn họ là thế lực lớn nhất trong yếu tắc, tính tình tự phụ, khi nhìn người luôn có cảm giác mắt cao hơn trán. Trong đó có mấy người tỏ vẻ khó chịu với sự gia nhập của hai người Lăng Tiếu.
1666 Tên cao giai bất mãn nói:- Sư thúc, ngươi để cho ta xử lý tiểu tử khinh người quá đáng kia, lại dám ô nhục người của Vạn Kiếm tông chúng ta!Nguyên Dần Tử đã đứng lên khổ sắc cầu xin:- Cầu sư thúc tổ làm chủ ah!Lưu Thúy Vân cũng cầu xin nói:- Sư thúc ngàn vạn lần không thể buông tha tiểu tử này, nhất định phải giết họ tại chỗ dương oai Vạn Kiếm tông chúng ta!- Không sai, đem bọn hắn xử lý, tránh ô nhục bổn tông.
1667 Bọn họ đã cảm ứng được khí tức trong tửu lâu đều là cao thủ tinh khí nội liễm, không ai là kẻ tầm thường. Khi Lăng Tiếu cùng Phong Thanh Duyên đi vào bên trong, bọn họ lập tức cảm nhận được những ánh mắt nhìn ra thật khiếp người.
1668 Đây đều là những cao thủ khổ tu lánh đời, mọi người đều có bổn sự vượt cấp khiêu chiến, bày ra đủ loại bài tẩy cũng làm người cảm thấy da đầu run lên không thôi.
1669 Những thánh hoàng chung quanh nhìn thấy Lăng Tiếu đều lộ vẻ nghi hoặc, bọn hắn không rõ vì sao người của Vạn Kiếm tông nhân nhượng thanh niên kia, trong lòng nhủ thầm:- Chẳng lẽ người này có lai lịch lớn?- Quá mức hay không không phải do ngươi nói, ta không giết bọn hắn xem như đã thật nhân từ, muốn đến Thiên Vực chờ năm sau rồi tính!Lăng Tiếu đáp.
1670 Thần hồn lạnh lùng cười một tiếng:- Chỉ là thánh thú cũng dám sính uy trước mặt ta!Tay nắm trường thương, thần hồn lướt tới trước, trường thương đâm ra ngoài, mang theo lực lượng ầm ầm nổ tung.
1671 Lực lượng ném xuống này hết sức cường đại, cho dù là Thánh giả bình thường bị ném như thế cũng sẽ bị trọng thương, mà Lăng Tiếu cũng cảm thấy huyết mạch có chút không dễ chịu.
1672 Tiếp theo hắn nhìn về phía Lăng Tiếu nói:- Ngươi nhưng biết đây là địa phương nào không? Còn không nhanh đem người thả ra!Lăng Tiếu cũng là ngoan ngoãn đem người ở trong tay thả ra, đồng thời lại nói:- Chỗ này không phải là Thiên vực sao? Tiểu đệ mới đến chỗ này, không hiểu quy củ lắm, chư vị đây là muốn làm gì?Lăng Tiếu không biểu hiện đến mức quá bá đạo, cũng không dám biểu hiện quá mức mềm yếu, chỉ xem đó là một tràng hiểu lầm.
1673 Nói xong cũng không quản Lăng Tiếu đồng ý hay không, đem một thanh công cụ nhét vào trong tay Lăng Tiếu, đem hắn đẩy vào trong sơn động. Đinh đương đinh đương!Trong sơn động sớm đã có không ít người sử dụng công cụ đào lấy quáng thạch rồi.
1674 - Chú khí là lực lượng đã bị thần hạ qua ở rất nhiều đất phát phối, là không cách nào thoát ra được, đương nhiên những lực lượng này đối với các ngươi sẽ không có thương hại gì, chỉ là một loại thân phận dấu vết đối với các ngươi, là hạ đẳng tiện dân, chỉ có phục dụng qua Phá Chú thiên thủy mới có thể thoát ra khỏi Chú khí này, đến lúc ngươi mới được xem là một vực dân chân chính, sẽ không bị những người khác truy sát!Điền lão đầu giải thích một hơi nói.
1675 Một trận chiến này, phụ cận quáng động mấy vạn dặm đều bị chấn đến sụp đổ rồi, càng nhiều người đào quáng đều bị tươi sống chôn vùi, mà người giám sát ở chỗ này cũng tổn thất một nhóm lớn hảo thủ, có thể nói là tổn thất thảm trọng.
1676 - Các ngươi tìm ta đến có chuyện gì, trực tiếp nói đi? Nếu có muốn giết vậy thận theo các ngươi là được rồi!Lăng Tiếu nhàn nhạt mà đáp. Ngoài mặt hắn vô cùng trấn định, kỳ thật thì đã là tùy thời lợi dụng lực lượng thần hồn trùng phá trở ngại của Phong ấn đan khôi phục thân thể tự do rồi.
1677 Nhưng mà ở trong thành trì bày lại cũng đều được coi là nhân vật có tiếng nói. Đương nhiên, ngồi ở trên hàng ghế chủ trì lại càng là Thành chủ Phạm Quan Trường của Thạch Thiên thành, là một gã trưởng lão ngoại môn của Thanh Nguyệt cung, là người có quyền lực cao nhất ở chỗ này, mà Phá Chú thiên thủy liền nắm giữ ở trong tay hắn.
1678 Người sáng suốt đều nhìn ra được trong mắt kia của Phong Hậu Lâm là vẻ nồng nồng rồi. Trương Liên Hoa kia ngược lại cũng không phải là loại đàng hoàng gì, lập tức đa thanh đa khí nói:- Phong sư huynh đừng nói như vậy, những tỉ đấu này nếu là đặt ở trong cung căn bản không đáng giá được nhắc tới, chỉ bất quá cung cấp ột chút người nhàn rỗi ồn ào lên, vui đùa một chút mà thôi.
1679 Hắn nhìn qua song cửa hướng về phía Đấu Ngục tràng nhìn lại, chỉ thấy bên trong Đấu Ngục tràng đã là tiếng người ồn ào, một bộ cảnh tượng náo nhiệt phi phàm.
1680 Trung niên nhân ở trước mắt này thiện trường chính là quyền pháp, mỗi một quyền đều uẩn hàm uy lực khai thiên tích địa. Hắn nhưng là một gã đê cấp Thánh Hoàng đỉnh phong, không gian lực đánh tới nhưng là có thể xưng kinh khủng, lực lượng quyền đầu giống như là một đầu dị thú hướng về phía Lăng Tiếu gầm thét mà tới.