1101 Trận thế của vài tên đê giai Thiên Tôn kia không có biện pháp gây dựng lại, bị Lê Tuyết bắn cho bay ra xa, thân thể càng không ngừng phát run, hiển nhiên là không chịu nổi hàn khí từ băng chi thế giới của Lê Tuyết tổn thương.
1102 - Tiếu ngươi đừng đi, bên kia đều là đại chiến giữa Thiên Tôn giai không phải ngươi có thể tham dự đâu!Băng Nhược Thủy lo lắng hướng Lăng Tiếu gào lên.
1103 - Không nghĩ tới tiểu tử này lại có dũng khí như vậy, nếu như ngươi không chết, bổn cô nương cho dù có làm nha hoàn ấm giường cho ngươi thì có gì không được chứ!Dao Thanh Mẫn nắm chặt nắm đấm lẩm bẩm nói.
1104 Năm tên đê giai Thiên Tôn không ngừng công kích Lăng Tiếu thần sắc trở nên vô cùng kinh hãi lên. Bọn hắn không khỏi suy nghĩ "Cái này choáng nha, chẳng lẽ đây là tự ngược cuồng sao? ".
1105 -- Hoàng. . . Hoàng cấp thế giới chi lực? Sư phó ngươi là nói hắn sao?Dao Thanh Mẫn chỉ chỉ Lăng Tiếu nói. - Trừ hắn ra còn có ai, thật không nghĩ tới Đệ Nhất Hoàng Tọa lần này lại đáng sợ như thế, khó trách có thể lực áp anh kiệt các thế lực, hôm nay xem ra quả nhiên là có thực học.
1106 Ở một phương hướng khác cũng có một gã trung niên áo bào trắng đang nhìn chăm chú. Trung niên nhân này thoạt nhìn rất uy nghiêm, nhưng hai hàng lông mày lại là màu trắng, thoạt nhìn cực kỳ đặc biệt.
1107 - Giết cho ta!Bạch Cừu lộ ra sát lục chi khí nồng đậm. Đây là sát lục chi khí tạo thanh qua nhiều năm sát phạt trong rừng, bình thường người nhát gan thì đã sợ đến vỡ mật rồi.
1108 Gió lạnh đã khiến ba người bọn họ cảm thấy vô cùng khó chịu, hào quang phòng ngự rõ ràng bị ăn mòn từng chút một, mà bông tuyết kia càng khiến nhiệt độ đột nhiên hạ thấp, khiến bọn hắn cảm thấy băng hàn thấu xương, mà năng lượng đáng sợ ẩn trong núi lửa càng khiến bọn hắn cảm thấy da đầu run lên không thôi.
1109 - Vậy là tốt rồi, đa tạ ba vị tiền bối luyện tập, tại hạ sẽ không quấy rầy các ngươi nữa. Lăng Tiếu chậm lại thần sắc nói. Tiếp theo, muốn bay về phía bọn người Bại Gia Tử.
1110 Lưu Quần nhìn Lăng Tiếu đã đi xa, trong nội tâm thật sự rất mâu thuẫn!Hắn nhiều nhất chỉ còn hai ba mươi năm thọ nguyên nữa, hắn thật sự không tin rằng trong chút thời gian này có thể vượt qua cánh cửa đã kẹt cả ngàn năm.
1111 Lời này vào tai Băng Nhược Thủy khiến tim nàng như bị hòa tan. Nàng thề, những ngày này là thời gian mà nàng vui vẻ nhất, cũng cười nhiều nhất. Chỉ vì có hắn ở bên người, trái tim lạnh như băng của nàng đã không còn lạnh như trước nữa.
1112 Kim Sắc Lang Vương ở một bên phát ra vài tiếng Xi. . Xiiii. . . trong mắt tràn đầy vẻ hâm mộ. - Tiểu kim đừng hô loạn, huyết mạch ngươi cũng không kém, tương lai ít nhất cũng có thể trở thành dị chủng thánh thú!Lăng Tiếu vuốt trán Kim Sắc Lang Vương nói.
1113 Năng lượng thanh thuần khiến Lưu Quần lập tức tách ra từng đoàn từng đoàn thanh mang đầm đặc, khí thế của hắn càng không ngừng tăng lên, mà thân thể tràn ngập già yếu trước kia của hắn rõ ràng cũng khôi phục được không ít sinh cơ.
1114 - Tề Đồng trước tiên chúc mừng Kiều Kiều đạt được Top 100 Chiến Hoàng, hôm nay thực lực của ngươi đã đạt tới cảnh giới Bán Tôn, thật sự là thật đáng mừng ah!Hắn không nhìn Diệp Vân Phong, phảng phất trong mắt hắn Diệp Vân Phong chẳng là gì cả vậy.
1115 Tề Đồng hơi sửng sốt một chút, trong mát lộ ra vài phần hung mang:- Tốt. . . Có chút cốt khí, nếu ngươi đã không muốn, vậy chỉ có thể khiến người tỉnh ra thôi, Kiều Kiều cũng không phải ngươi có thể nhúng chàm!Lúc này, Cốc Đình Đình t ở bên cạnh nói:- Đồng ca là Luyện dược sư tộc ta mời tới tham gia Đan Hội Đại Bỉ lần này, hắn đã sớm đạt tới Ngũ phẩm đỉnh phong, ngươi thức thời một chút, vẫn nên nghe theo lời Đồng ca đi.
1116 Sư phó hắn là nhân vật đã thành danh nhiều năm, tên là Ô Phục, người xưng là Ô đại sư, là một gã cao phẩm Luyện dược sư đã sớm tiến giai thất phẩm chi cảnh, ở Trung Vực cũng là Luyện dược sư nổi danh được xếp vào thượng đẳng.
1117 Mấy người đều lộ ra vài phần sợ hãi, Cốc Đình Đình cũng không dám nhiều lời nữa, trừng mắt nhìn đoàn người liền vội vàng rời đi. - Lần này ta không phải tới tìm lão đầu nhà ngươi, ta là đến cùng với thiếu gia nhà ta.
1118 Cốc Đàm đang muốn nói gì đó thì bên ngoài chính sảnh lại có ba người đi đến. Một người mặc phục sức tiêu chí Cốc gia, hai người khác lại mặc áo choàng Luyện dược sư, một người trong đó chính là Tề Đồng, trên mặt hắn vẫn treo dáng cười âm tà như trước, mà bên cạnh hắn là lão già mập lùn tóc tai trụi lụi hết.
1119 Hắn muốn khuyên Lăng Tiếu rời đi, nhưng lại biết rõ thân phận của mình không làm chủ được, cho nên do dự không nói ra. Hắn biết rõ, Cốc gia không chỉ có có thất phẩm Luyện dược sư mà còn có cường giả Đế cấp tọa trấn, hắn sợ thiếu gia hắn huyên náo quá lớn sẽ chọc vị cường giả Đế cấp kia ra, việc này quả thật không khôn ngoan chút nào.
1120 Cô!- Quả nhiên là không đủ nhét kẻ răng, nếu không ngươi lấy ra cả hỏa chủng để ta nếm thử luôn đi. Lăng Tiếu khinh miệt nhìn Tề Đồng nói. Tề Đồng bị lời này của Lăng Tiếu chọc cho giận đến thổ huyết, hắn xanh mặt nói:- Ngươi.