961 Nếu Độc Hạt Tử đi tới nơi này, hắn sẽ rất thích hoàn cảnh ở đây. Nhóm người Lăng Tiếu vừa đến gần bầu trời sâm lâm, lập tức cảm nhận được trong không khí truyền tới cảm giác bị ăn mòn, thân hình không khỏi có chút ngứa ngáy.
962 Phượng Tiêm Vận cùng Huyền Diệu đồng thời ra tay, lấy hai địch năm tựa hồ không thể lập tức áp chế đối phương. Lăng Tiếu sử dụng tinh thần lực nháy mắt đem ba người thực lực yếu nhất trực tiếp miểu sát.
963 Từ trước tới nay hắn chỉ thừa hành một quy tắc: người đi đường người, hắn đi đường hắn!Ai gây trở ngại hắn, ai dám can thiệp hắn, người đó gặp xui xẻo lớn!Cho nên hắn không hề để ý việc Phượng Tiêm Vận là một độc sư, ngược lại biết được thân phận này rồi hắn càng thêm đắc ý.
964 Đế giai đại phương thế giới cùng tôn giai tiểu phương thế giới có hình thái tương tự, giữa hai bên chủ yếu chỉ chênh lệch ở phạm vi, tiểu phương thế giới có thể bao trùm phạm vi trăm thước, mà đại phương thế giới bao trùm phạm vi ngàn thước, hơn nữa uy lực còn cường đại hơn mấy chục lần.
965 Lăng Tiếu cũng không dự tính đem bọn hắn miểu sát, làm như vậy quá lãng phí tinh thần lực, hắn chỉ quấy nhiễu thức hải của bọn hắn, để Bại Gia Tử giết chết càng dễ dàng.
966 - Lão bát, lão lục mau tới giúp ta, tiểu tử này có thiên hỏa. Độc sư kia vừa chạy trốn vừa cầu cứu đồng bạn. Hai gã độc sư còn chưa ra tay chợt liếc nhìn nhau, lập tức tế ra công kích đánh qua.
967 Nhưng bất kể là tiểu phương thế giới hay đại phương thế giới, năng lực công kích đều tùy thuộc từng người. Cửu hành chúc tính thế giới đều có khác nhau, lĩnh ngộ của mỗi người đều khác nhau.
968 - Vậy…vậy mà cũng chưa chết?Huyền Diệu nuốt nước bọt nói. Chỉ thấy hiện tại Sầu U chật vật tới cực điểm, quần áo bị oanh nát, chỉ còn một kiện vệ giáp cao giai bao bọc thân thể gầy gò, đầu tóc rối bời, khóe môi còn ứa máu, một cánh tay biến mất, hiển nhiên mặc dù hắn tránh khỏi một kích trí mạng nhưng phải trả đại giới thật lớn.
969 A a!Trong giếng vẫn truyền ra thanh âm gào rú đáng sợ, thanh âm càng ngày càng lớn, năng lượng càng lúc càng khổng lồ, tựa hồ như đè nén đã lâu, mắt thấy sắp phá giếng xông ra.
970 Tàn Báo phục hồi lại tinh thần, suy diễn đại phương thế giới, Phệ Huyết ma đao hoành bên người đón đỡ năm móng tay kia. Cùng lúc đó hắn chợt kinh hô:- Phong Nha, Phong Nha, có phải là ngươi không?Quỷ Ngạ nghe được tiếng hô to của Tàn Báo chợt sững sờ, móng tay chợt ngừng mọc dài, trong đôi mắt đỏ rực hiện lên vẻ mờ mịt:- Phong…Phong Nha, hắn…hắn là ai vậy, nghe rất quen thuộc!Bỗng nhiên thân hình hắn co rụt lại, hai tay ôm đầu điên cuồng kêu lên:- Phong Nha là ai? Ta rốt cục là ai?Tàn Báo mừng rỡ, nhìn Quỷ Ngạ kêu lên:- Ngươi chính là Phong Nha, ta là Ma Đế đại ca, ngươi không còn nhớ ta sao, năm xưa chúng ta cùng nhau tung hoành tại Trung Vực, không ai có thể địch lại!Tàn Báo nhận ra Quỷ Ngạ rất có thể là cố nhân của hắn, tâm tình vô cùng kích động!- Ta…ta là Phong Nha? Không…ta là Quỷ Ngạ…ta là Quỷ Ngạ, ta muốn ăn thịt!Quỷ Ngạ không ngừng ôm đầu kêu to, hiển nhiên thần trí đã hoàn toàn mờ mịt, không còn nhớ rõ mình là ai.
971 Liệt Viêm Hổ bị đánh trúng một kích cũng không bị thương tổn, chỉ khơi dậy hung tính nguyên thủy nhất của hắn. - Ta phải xé nát ngươi!Liệt Viêm Hổ ổn định thân hình, bắn thẳng tới hướng Quỷ Ngạ.
972 Liệt Viêm Hổ khó chịu quát:- Không được, mấy ngày nay hắn làm Hổ gia bị đau, ta đã nói phải nuốt sống hắn. - Ngươi câm miệng cho ta, nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện!Bại Gia Tử trừng mắt nhìn Liệt Viêm Hổ quát.
973 Lăng Tiếu thoáng chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Huyền Diệu, hắn không nghĩ tới Huyền Diệu lại thay Phong Nha cầu tình. Nhưng hắn cũng hiểu được lời của Huyền Diệu có đạo lý.
974 Hiện giờ cách xa ba năm, Lăng Tiếu chẳng những tìm được Minh Thủy môn, còn tiêu diệt cả môn phái, nhưng không tìm thấy bóng dáng Vân Mộng Kỳ, điều này làm trong lòng hắn u sầu mê mang.
975 Lần này Lăng Tiếu muốn bế quan, dự tính đợi chín tháng sau tham gia sự kiện Hoàng Bảng chi tranh trọng đại mỗi mười năm lớn nhất Trung Vực. Đến lúc đó chính là thời gian hắn bắt đầu dương danh Trung Vực.
976 Chỉ thấy quanh thân Lăng Tiếu quấn quýt những tiểu kim long thu nhỏ, thật sống động đung đưa, mà trên thân hắn lại bao trùm một tầng chiến giáp nhiều màu như lưu ly, không ngừng tán phát, rạng rõ sinh huy.
977 Lăng Tiếu thối lui hai bước, hưng phấn quát to một tiếng:- Tới vừa lúc!Cùng lúc đó hướng nắm tay Hoàng Mao Viên đánh ra một quyền. Phanh!Lăng Tiếu dùng cứng đối cứng với đối phương, vừa mới tiếp xúc cả người hắn bị oanh bay ra xa mười thước, mà Hoàng Mao Viên chỉ lui nửa bước, thực lực sai biệt vô cùng rõ ràng.
978 Hiện giờ thương thế của Phong Nha đã khôi phục rất tốt, chỉ là thần trí vẫn bị vây trong trạng thái dị thường. Trải qua hai người cùng phối hợp trị liệu vẫn lấy được tiến triển không tệ, ít nhất lông rậm dày đặc trên người hắn đã bóc ra, dần dần biến thành hình người chân chính.
979 Tiếp theo Lăng Tiếu dần dần gia tăng lực lượng, nhưng thứ kia gây trở ngại cực kỳ rõ ràng, hắn phát hiện dùng trạng thái mây mù không thể tiếp tục tiến bước.
980 Nhưng Phong Nha tựa hồ không muốn dây dưa, chỉ đánh bừa vài chiêu với Liệt Viêm Hổ lập tức bứt ra vội vàng thối lui ra vài trăm thước. - Ta không biết các ngươi là ai, nhưng nếu còn dám nói bậy nói bạ, cho dù có thánh giai che chở các ngươi ta vẫn có thể đánh chết toàn bộ các ngươi!Phong Nha vẻ mặt giận dữ nhìn nhóm người Lăng Tiếu nói, sát ý lạnh lùng tán phát.