1001 - Ha ha, không có biện pháp, dù sao cũng phải chờ mấy hài tử này so ra kết quả mới có thể đến thôi!Vương Trọng Thu cười đáp. - Tốt lắm, hãy bớt nói sàm đi, để cho nhóm tiểu tử đi vào trước, vẫn còn không ít người chưa tới đâu.
1002 Cốc Kiều Kiều nhìn thanh niên kia, nhíu mày nói:- Đừng gọi thân thiết như vậy, ta không biết ngươi. Trên mặt thanh niên kia lộ dáng tươi cười nói:- Kiều Kiều vẫn còn tức giận vì chuyện ba năm trước sao? Thật có điểm không phóng khoáng đi.
1003 Vẻ mặt Diệp Vân Phong ngưng trọng, kim thương không ngừng đánh ra như cuồng phong bạo vũ, muốn ngăn cản kim đao chém xuống. Nhưng lực lượng chênh lệch làm cho hắn có chút lực bất tòng tâm.
1004 Thật sự cường đại như vậy?Tên bán đế kia nghi ngờ nói. - Ta đoán Tiêu Hâm không qua ba chiêu khẳng định phải bại trận. Vương Trọng Thu cười nói. - Được rồi, hãy để cho chúng ta xem thử những tiểu tử kia có kỹ năng gì đi! Đao mang đại thịnh, kim duệ khí cắt mặt mà đến!Lăng Tiếu nhìn đao mang chém tới, trên mặt không chút dao động gợn sóng, chỉ thấy hắn giẫm nhẹ chân, thân hình hướng đao mang nghênh tới.
1005 Sưu!Chỉ thấy ngọn lửa cường đại dùng tốc độ cực nhanh chui vào miệng Lăng Tiếu. - Cái gì, điều này sao có thể?- Hắn…hắn lại có thể cắn nuốt được hỏa diễm sao?- Đây không phải ảo giác đi? Sao hắn có thể hấp thu được hỏa diễm đây?- Hoàng cấp trung giai này thật sự không đơn giản!Mọi người chung quanh đều lộ thần sắc càng thêm kinh hãi.
1006 Không thể không nói Hoàn Nhan Thuật có bản lĩnh thu mua lòng người, nói chuyện luôn thật hấp dẫn. Lăng Tiếu cười khẽ, sau đó trong tay chợt niết mạnh.
1007 Lam Thần đã sớm có phòng ngự, trước người hình thành hộ minh kình thổ hoàng sắc, mà Thiết Giáp Long cũng bày ra phòng ngự, giống như có hai tầng phòng ngự bao phủ trước mặt Lam Thần.
1008 Nhưng bọn họ cũng biết thực lực của Hoàn Nhan gia, đổi lại là họ có lẽ không dám làm gì hắn, bọn hắn cũng muốn biết rốt cục Lăng Tiếu có giết Hoàn Nhan Thuật hay không đây?- Thế gia có thể so với tứ phẩm tông môn sao?Lăng Tiếu nghiền ngẫm cười, sau đó nói với Hoàn Nhan Thuật:- Muốn ta bỏ qua cho ngươi cũng được, chỉ cần ngươi có thể tiếp được một mũi tên mà không chết, tạm tha ngươi một mạng!Dứt lời, Lăng Tiếu bắn tên.
1009 - Lão Thu tử ngươi giỏi, bảo chúng ta đừng nóng vội chính mình lại không khách khí đi kéo người cho Kỳ Thiên lâu! Lão giả mập lùn bĩu môi nói. - Ha ha, Vương huynh nói đúng, hãy để cho tiểu oa nhi này tự lựa chọn thôi!Một người khác vuốt râu cười nói, ánh mắt nhìn Lăng Tiếu thật có vài phần bộ dạng “đưa tình”.
1010 Thác Bạt Nguyên tu luyện lôi hệ, lực công kích ngay cả thiên tôn cũng phải kiêng kỵ, hắn vốn tưởng rằng bằng vào danh hào của mình là có thể mượn sức ba người Lăng Tiếu, không nghĩ tới lại bị cự tuyệt, điều này làm trong lòng hắn thật khó chịu.
1011 - Nguyên lai là Lý huynh, lần trước không phải ngươi đã nói là lần dự thi cuối cùng sao? Sao lần này lại tới nữa?Nam tử họ Âu Dương quay mặt nhìn người kia, thần sắc tràn ngập vẻ khinh thường.
1012 Nhưng vẻ mặt nàng vẫn lạnh lùng, làm cho người ta có cảm giác cự tuyệt người ngoài ngàn dặm. Hưu hưu!Lại có thanh âm năng lượng ba động truyền tới. Mười đạo nhân ảnh mang theo mười đạo hỏa diễm lướt qua trên không trung, khí thế phi thường mãnh liệt, người còn chưa đến đã cho người ta cảm giác nóng rực.
1013 Nếu hắn đi giữa dân chúng sẽ không ai cảm thấy được hắn là một cường giả địa hoàng, chỉ là một thanh niên nhà bên bình thường. Mà hiện tại hắn đứng giữa các địa hoàng chư phương, quần áo hắn sơ sài nhất, nói càng khó nghe chính là không có thưởng thức, nhưng lại tạo cho người ta cảm giác như nhập vào giữa thiên địa, không người nào dám sơ ý coi khinh.
1014 Xen lẫn giữa xương cốt còn có vô số binh khí vỡ tan, hiển nhiên nơi này từng trải qua một phen đại chiến kinh thiên động địa. - Đây đều là hoàng cốt, mỗi xương cốt đều tu vi ngoài địa hoàng, xem xương cốt ít nhất phải chết hơn mười vạn người!- Đây là trường hợp rầm rộ của tứ đại hoàng triều thời thượng cổ, số lượng địa hoàng nhiều kinh khủng!- Nơi này còn nằm bên ngoài Chiến Loạn Uyên, đi vào bên trong mới là chiến trường chân chính!- Khó trách sau cuộc chiến Chiến Loạn Uyên tứ đại hoàng triều đều suy sụp, xem ra đại bộ phận tinh nhuệ đều tử vong nơi này.
1015 Hỏa Phong là đệ tử kiệt xuất của Dược môn, tự nhiên luôn cảm thấy mình thật ưu việt, không cho rằng thanh niên trước mắt dám quét mặt mũi của hắn. Bởi vì Hỏa Phong xuất hiện, đại bộ phận địa hoàng cũng không nóng nảy đi tìm Đế Đan, đều lưu lại xem cuộc vui.
1016 Vô số thanh xà từ trên thân thể Hỏa Phong xuất hiện, mà Hỏa Phong như biến thành xà vương, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ dọa người. Mọi người chung quanh nhìn thấy một màn này ngạc nhiên không thôi, bọn họ đều biết luyện dược sư có khả năng khống hỏa lợi hại, nhưng bọn hắn không nghĩ tới Hỏa Phong có thể khống hỏa tới mức độ này.
1017 Kiếm khí cường đại, dù hắn có ngũ thải long lân chiến giáp cũng cảm thấy đau nhức không thôi. - Linh khí cao giai!Trong lòng Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, thân hình lui nhanh về phía sau.
1018 Nhưng khi Lăng Tiếu định ra tay tiêu diệt hỏa diễm kia, một đạo năng lượng âm phong dày đặc từ phương hướng khác oanh tới. Lăng Tiếu nháy mắt liền cảnh giác, hắn tưởng có người tiến hành đánh lén hắn.
1019 Phải biết rằng oai lực một kiếm linh khí ngay cả thiên tôn cũng không dám đón đỡ, nếu dùng linh khí cao giai chỉ sợ cả huyền đế cũng phải tránh né thôi!- Được, nếu ngươi đã có đảm lượng như thế, Dược môn không tiếp thì có vẻ không phóng khoáng, Hương Minh, một kiếm này muội chém đi!Hỏa Hạo lập tức đồng ý.
1020 Bên trong Chiến Loạn Uyên, một mảnh cốt hải mờ mịt, thoạt nhìn cực kỳ thâm trầm dọa người. Một thanh niên tuấn lãng ngồi trên một tảng đá tĩnh tâm tu luyện.