1681 - Đây chính là Dạ Ma tộc này quyết thắng bại, lấy một tòa Trảm Giới Thai để dẫn bên ta xuất chiến. - Tuy nhiên được ăn cả ngã về không như thế, tất có chỗ dựa!- Đúng là lí này.
1682 Hắn nghi hoặc liếc mắt nhìn qua mọi người một lượt, ánh mắt Lục Vô Bệnh chợt hơi sáng lên- Chính là Dạ Ma tộc đang chuẩn bị quyết tử đánh cược một lần?Đang nói hắn chợt dừng lại, lại lấy giọng điệu khó có thể tin nổi mà hỏi- Muốn bức bách Đại Càn ta xuất chiến, nhất định là phải dùng thủ đoạn phi thường.
1683 Tuy chỉ có thể bằng được tam thành của thái thượng trảm tiên đao, nhưng lại có bách đạo tồn tại, cho nên có thể tư động khôi phục, có thể ở trên chiến trường hấp thụ sát phạt chi khí để nuôi dưỡng đao khí.
1684 Từ lúc Trảm Tiên Hồ Lô luyện thành, Tông Thủ lại có thêm việc để làm. Mỗi ngày đều bỏ ra chút thời gian để nuôi dưỡng bảo vật này, khiến cho tâm ý tương thông, dung nhập vào hồn hải, để biến nó thành bản mệnh chi vật.
1685 Hắn biết nếu muốn chân chính phá bỏ đi Trảm giới đài này thì cũng dễ dàng, nhưng khiến hắn tâm thần không yên dó chính là hết lần này đến lần khác, Tông Thủ không hề rõ là bản thân đã quên đi cái gì.
1686 Cũng may sau một khắc, ở ngực hắn phóng ra một lá phù, mở tung ra, một lực lượng khó hiểu khiến cho lực lượng của thứ thần châm này mất đi phân nửa. Mà những bộ phận còn lại cũng bị hắc động bên cạnh hắn hấp thu gần hết, đó chính là Thất sinh diệt hộ mệnh nguyên phù mà Minh Nhật Hiên chế tạo cho hắn.
1687 - Nhưng hắn chính là Phần không thánh đế chi tử, là Lục gia tinh khiết huyết trữ quân dưới Chí cảnh thì sao?- Thì có sao? Kiện Khai thiên chí bảo đó có thể có được thì còn ngại gì Lục gai? Nếu không chiếm được thì Ám thế ma đình tạm thời nhẫn nại mà rút lui thôi.
1688 Một lượng linh năng khổng lồ đổ vào, vì thế thời gian ở trong huyết hà lập tức khôi phục bình thường. Sát Dạ thản nhiên liếc nhìn Trụ thư một cái, sau đó thì không quan tâm nữa.
1689 Vị trí khác nhau, nhưng lại tấn công vào cùng một vị trí, rất đều nhịp. Quyền pháp vừa đến, cơ hồ không có chênh lệch thời gian gì cả. Trên quyền pháp màu xanh kia đồng thời thoáng hiện một ký hiệu, nhanh chóng hình thành một phù trận hình lá chắn ở trước mười hai quyền đồng khổng lồ.
1690 Lục Vô Bệnh là cười, cười rất vui vẻ. Rốt cuộc cũng không uổng công mình liều mạng rớt xuống một bậc để dụ dỗ hai người này đến tận đây. Sau trận chiến này, phách nghiệp của Đại Kiền mới thành lập có thể dập lên thi cốt của Ma đình Ám Thế mà quật khởi, chân chính trở thành thế lực một phương trong giới vực này! Làm gì cần bệ hạ đi ngưỡng mộ Lục thị kia cơ chứ? Cho dù là muốn báo thù vài vị kia, hay là muốn đánh nát toàn bộ Lục gia Phần Không, đạp xuống bùn đất, hắn lúc này cũng đã có đủ tiền vốn rồi.
1691 Ở bên ngoài đài Trảm giới bị hủy, giới hà hư không cũng vẫn như cũ bị chấn động không ngừng. Bất quá ở trung tâm gió lốc, nơi phát sinh ngọn nguồn thì lại dần dần bình phục im lặng trở lại.
1692 Ngay trong chớp mắt, ở bên ngoài thế giới Thiên Phương, sáu mươi chiến thuyền lớn bằng gỗ cổ xưa, năm trăm ngàn Dạ ma tinh nhuệ, hơn một phần ba đều phát ra tiếng kêu rên thê thảm đau đớn.
1693 Tông Thủ phóng đao ra thì không để ý đến Dạ Luân Hồi nữa. Không có người rõ ràng hơn hắn, Lục thần ngự đao thuật đã thay đổi qua kết hợp với Trảm tiên đao khí, thần uy của Tăng huyền trì pháp dực,thì uy lực của nó còn hơn cả thần thông vô thượng khác, gần gấp đôi Minh hà cáo tử kiếm!Cho dù Dạ Luân Hồi có dạng pháp bảo bảo mệnh gì cũng không thể tránh thoát.
1694 Quả nhiên là Hi Tử sao? Mười ngàn năm trước đã chuẩn bị kế hoạch này ư? Mà lão giả đứng cách đó không xa chính là Từ Bi Đạo Quân. Khí thế lúc này rất mạnh, không kém gì Long Ảnh, Không Dạ.
1695 Cái chết năm ấy của Hi Tử đã khiến cho ít nhất sáu vị Chí cảnh nối tiếp nhau chết. Huống hồ sau này người đặt một nửa bước chân vào Chân cảnh có đến hai vị? Dù về bất cứ phương diện nào đều có đủ năng lượng trước khi tiêu vong khiến cho Dạ Ma tộc tử thương thảm trọng.
1696 Quan trọng là ý chí phản phệ của trời đất. Tám nghìn năm trước Vân giới tan vỡ, vô số lục địa vỡ vụn, chìm vào Vân Hải, đều vị Hi Tử bỏ mạng trong trận ấy.
1697 Lời đầu tiên là muốn nói một tiếng xin lỗi tới mọi người vì bản “Thần Hoàng” này, tuy có một kết cục, truyền tải hết mọi chuyện. Nhưng trong lòng Khai Hoang thì vẫn không vừa ý, thật là xin lỗi mọi người.
Thể loại: Huyền Huyễn, Xuyên Không, Võng Du, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Truyện Teen
Số chương: 11