1661 Tựa hồ đoán đực tâm tư hắn, Sát Dạ lạnh lùng cười:- Chỉ là ngươi yên tâm đi, nếu chỉ là mười hai trấn quốc đồng nhân, sáu bảy vị Chí Cảnh, Ám Thế ma đình ta còn không để vào mắt.
1662 Kính Ánh Vô Thượng, dù chỉ có ba lượt, nhưng Ngụy Húc ở cạnh Tông Thủ lại có đến chín lần cơ hội, có thể kích thương nửa bước Chân Cảnh!Cho dù là Hi Tử tái sinh, cũng không cách nào hoàn hảo không bị gì.
1663 Vận dụng một phần năm quân lực, cả nước xuất hết cường giả Thiên Phương thế giới không công được thì cũng thôi đi, nếu ngay cả kéo dài chút ít thời gian cũng làm không được, vậy thì cũng không tránh khỏi quá có tiếng không có miếng rồi.
1664 Đại Thương đã triệt để xong đời, tuyệt không nửa phần cơ hội có thể vãn hồi. Mà Tông Thủ có được mười hai trấn quốc đồng nhân, mặc dù Thạch gia lúc này cũng vô lực làm trái.
1665 Hỏa Nha chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên ngừng lại, mới rồi tâm linh cảnh báo, nguyên lai là vì mình đã lâm vào tuyệt cảnh sao?Sau đó lòng hắn không thể khống chế, thần sắc vặn vẹo dữ tợn, như bệnh tâm thần gầm lên một tiếng:- Thạch Thiên Lý, ta và ngươi dầu gì cũng cùng thuộc Đại Thương.
1666 Nếu chuyển sinh Luân Hồi, không biết sẽ sinh ra nơi này. Chưa hẳn đã là ở Thiên Phương thế giới, mà lại cần bắt đầu lần nữa, càng cần mạo hiểm không nhỏ.
1667 Mà theo hắn biết, đệ nhất hoàng trư Lục Hoàn Tiêu trước kia của Lục gia đang tu cầm một môn Vô Thượng thần thông. Có tu thành hay chưa vẫn không biết.
1668 Không dám tin, Tông Thủ lại mang ý hỏi thăm nhìn về phía Từ Phúc Ngụy Húc. Thấy hai người đều có chút gật đầu, Tông Thủ lập tức cũng nhướng mày, hắn đoán chừng thần bảo này đối với tu sĩ Chí Cảnh chỉ có thể coi là hơi có uy hiếp.
1669 Diệp Hiên chưa phát giác ra như thế nào, nhưng thân hình Liệt Khuyết lại hơi chấn. Mà trong mắt Lý Tín cũng lộ ra vài phần quang mang kỳ lạ. Lập tức không lâu sau lại tiêu tán vô tung.
1670 Ánh mắt Khổng Dao chợt lạnh đi:- Bên trong Thiên Phương Giới này có rất nhiều nhà, vì sao không dỡ bỏ hết? Hộ Giới Linh Chướng không có nhiều, như vậy rất có thể để cho đối thủ có lối đi vào.
1671 Tất cả hoàn cảnh đều tương tự cùng Quân Thiên Tiên Phủ trước kia , chỉ có diện tích là lớn hơn vô số lần. Dành cho năm vị Chí Cảnh Thánh Tôn tĩnh dưỡng tu hành ở chỗ này thì cũng dư dả.
1672 - Sư tôn ta cũng không nỡ để con có hại, mấy thứ này cho con thu hoạch, cần phải cẩn thận xem xét. Đối với con mà nói, giá trị lại còn hơn cả Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch!Tông Thủ bán tín bán nghi, lấy một cuộn thư họa trong đó rồi mở ra nhìn kỹ.
1673 Tuy nhiên lại mơ hồ cảm nhận được, trên cành liễu kia lại ẩn chứa rất nhiều Thế Giới Chi Lực!Vẻn vẹn một nhánh liễu nhỏ này, liền có thể tương đương với một lực lượng thấp nhất là hạng Trung Thiên thế giới !Thật không biết Lâm Huyền Sương này rốt cuộc là lấy được từ chỗ nào, chẳng lẽ cũng là di lưu của Phục Hy?Mà trầm ngâm ước chừng nửa khắc, Lâm Huyền Sương liền lại quay sang Tông Thủ thản nhiên cười một tiếng: - Chỗ này của ta có một tin tức tốt, một tin tức xấu! Tin tức tốt là vào lúc luyện thành thần bảo, ta có thể mượn lực lượng của nó để khôi phục thân thể.
1674 Kỳ thật nếu không có khí phôi này, phẩm chất vẫn hơi hơi kém một chút thì thậm chí có thể đem cả bản vẽ đồ lục này, luyện nhập đầy đủ vào đó để trở thành khí trận, luyện thành Thái Thượng Trảm Tiên Hồ đích thực.
1675 Dẫu sao trong lòng vẫn hơi lo lắng, dù sao hộ giới cấm trận kia sẽ không duy trì được bao lâu. Mặc dù là Minh Nhật Hiên, cũng tuyệt đối không thể có khả năng đủ sức cứu vãn Càn Khôn.
1676 Ở bên ngoài Thiên Phương Giới, trên một con thuyền cổ mộc lớn làm hạm chủ cũng đồng dạng có vài người, đúng là đang khẽ nhíu mày mà nhìn cảnh trước mắt.
1677 'Nhiên Long' kia khinh thường mấp máy môi, đang muốn mở miệng thì lại bị một tên còn lại lên tiếng cắt đứt. - Đại Càn này tuy chỉ dựng nước mấy chục năm, đích thực quật khởi không được mấy năm.
1678 Lúc này Tông Thủ đang ẩn thân trên Thiên Phương Giới kỳ thật cũng có được thần thông đồng dạng , vị bậc thậm chí còn hơn kẻ kia. Tuy nhiên nếu bàn đến pháp lực mênh mông thì thực khó quên bóng hình kẻ đó!- Hạo Hãn Chi Quang, đó là Đại Nhật Như Lai!Ở giữa mi tâm của Ma Mông lộ ra con mắt thứ ba.
1679 Tuy nhiên vẻn vẹn mới chỉ là như thế mà những viên ngọc thạch hàm chưa linh lực này cũng đã không chịu nổi, liên tục vỡ vụn bắn tung tóe. Thậm chí nó còn lan đến cả Quân Thiên Tiên Phủ, từng đạo vết nứt sâu không thể thấy đáy kéo dài về bốn phương tám hướng.
1680 Hắn liền tản ý niệm ra rất xa, trong nháy mắt quét ngang cả Thiên Phương thế giới. Lập tức liền có vài đạo quang hoa rơi xuống trước Quân Thiên Tiên Phủ.