1641 Cả đại địa đều sáng ngời trong nháy mắt. Mà kiếm quang kia lướt qua, đánh đâu thắng đó. Trực tiếp xuyên thủng linh trận phòng hộ, đem cửa thành trăm vạn cân chém nát.
1642 Tu sĩ Thần Cảnh không có lực địch. Ít nhất Thánh Cảnh trung kỳ Tôn Giả cũng một đao là vong,Thực lực của Tông Thủ mạnh tới mức nào?Dám can đảm ngăn trẫm giết không tha --Lúc này không ai dám cười nhạo.
1643 Dùng Tăng Huyền Trì Pháp Dực, gia trì ba ngàn tinh thần. Ngôi sao tản ra bao phủ thân thể. Phàm là nơi Tông Thủ đi qua thì đình đày hoa lệ biến thành đống đỏ nát, không chỗ nào hoàn hảo.
1644 Hơn nửa ngày mới trì hoãn được, thôi phát pháp thân cực lực áp chế. Vô Thượng Nguyên Ma bây giờ thật sự cho rằng Tông Thủ đã là thịt cá trên thớt, mặc hắn xâm lược?Trong nội tâm lắc đầu, Tông Thủ vẫn suy nghĩ thật nhiều.
1645 Vốn chỉ cần tám mươi hô hấp, bây giờ xem ra cần nhiều thời gian hơn rồi. Thật sự là xem nhẹ Nguyên Thần hoàng đế --Như vậy lúc này phải thế nào mới có thể trì hoãn thời gian?Tông Thủ nhíu mày, hắn không chờ được muốn lộ sát ý ra ngoài, nhưng tạm thời áp xuống.
1646 Thánh Cảnh có bất diệt chi thể. Nhưng mà thân thể hóa thành tro bụi có thể khôi phục lại. Nhưng mà trảm tiên đao có thể tiêu diệt sinh cơ a. Tông Thủ không thèm nhìn kẻ này, hắn hôm nay chỉ muốn giết Ân Ngự mà đến, thật sự chẳng muốn nói cái gì khác.
1647 Đã thành! Nguyên thần lực của hắn đã chính thức tiến vào hạch tâm bổn nguyên của mười hai đồng nhân. Kế tiếp chỉ cần qua mười tới hai mươi hô hấp là hoàn thành thần niệm ấn ký rồi.
1648 Lắc đầu, Tông Thủ lần nữa nhìn trước người, tâm thần nghiêm nghị. Mười hai đồng nhân chi lực bắt đầu áp chế, Ngụy Húc Nguyên Tịnh giờ phút này đều bị đánh rớt vị giai, ngã vào Thánh Cảnh.
1649 Từ Phúc chắp tay sau lưng, ngừng chân hư không. Trên mặt giống như cười mà không phải cười, nhìn về phía trước xa xa. Chỗ đó một bóng người sừng sững, ngăn cản đường đi của hắn.
1650 Từ Phúc sắc mặt vốn lúc trắng lúc xanh. Nhưng một chớp mắt sau, trong nội tâm lại khẽ nhúc nhích, nhớ tới trong Tần hoàng mộ, mình đã gặp được đầu Hắc Kỳ Lân kia của Tông Thủ.
1651 Tiên Nguyên chi lực vốn đã tiêu hao hơn nửa lập tức liền khôi phục đến toàn thịnh. Mà những miệng vết thương kia cũng khép lại nhanh đến kinh người. Thân thể chẳng những thương thế tận phục, mà còn đang không ngừng được cường hóa.
1652 Tuy ánh mắt rời rạc, nhìn thẳng phía trước. Nhưng Chi Hi lại biết rõ, những lời này Tông Thủ là đang nói với mình. - Đáng tiếc trời xanh có mắt! Thần Tiêu Vấn Tâm Lôi này, trẫm may mắn không việc gì cả.
1653 - Tóm lại hành sự tùy theo hoàn cảnh. Thanh Huyền ánh mắt ngưng trọng, lúc này hiện thần vật có thể khiến Lý Biệt Tuyết thành đạo, còn có Từ Phúc ở bên cạnh đều chỉ là râu ria rồi.
1654 Nhưng mà sau quyền thứ nhất, lập tức thứ hai liền quyền nối gót tới. Giống như cự chùy, vô tình xông tới. Ầm ầm nổ vang, khiến đại địa chấn chiến, Lý Biệt Tuyết mỗi lần tiếp một kích, thân ảnh đều chìm xuống trăm trượng!Trong miệng tràn huyết, nếu không phải thân hình vẫn là Chí Cảnh chi thân thì sớm đã bị mười hai trấn quốc đồng nhân đánh thành bã vụn rồi.
1655 Kính Hoa Thủy Nguyệt Thần Quyết, mặc dù có thể kính ấn Thiên Địa vạn vật, nhưng mà cùng một loại thần thông đại pháp, trong một thời gian ngắn, nhiều nhất chỉ có thể kính ấn ba lượt, thực sự không phải có thể phục chế vô hạn.
1656 - Có thể!Tông Thủ một kiếm, chém bay đầu Ân Ngự. Vào lúc Ân Ngự còn một tia ý thức cuối cùng, lại lạnh lùng nói:- Nhưng trẫm cũng nhất định phải khiến huyết mạch Ân gia người tuyệt truyền khỏi vực này!Bên ngoài Hoàng Kinh thành, mắt mũi miệng Thanh Huyền bỗng dưng tràn ra máu tươi, cực kỳ đột ngột.
1657 - Sai chính là Nho môn ta vì trục xuất bách gia, khiến Nho môn độc tôn. Vì vậy đón ý nói hùa chư đại hoàng triều, đón ý nói hùa đám thế gia ngang ngược, vặn vẹo quá nhiều.
1658 Một cái thời không chi động thình lình bị cưỡng ép mở ra. Không phải kết nối với ngoại vực giới hà đối ứng, mà là một thế giới song song ít nhất ở bên ngoài mấy ngàn thế giới!Biến cố trong tích tắc này, ngay cả Lâm Huyền Sương cũng không phản ứng kịp, mà lúc này ở thời không đối diện quả thật cũng có một tòa đại trận hoặc là thần tiếp dẫn.
1659 - Theo lão nghĩ, hoặc là người nọ căn bản không tồn tại. Hoặc là người này tính toán càng thêm sâu xa. Từ Phúc dường như hồ cũng biết suy nghĩ trong lòng Tông Thủ, giống như cười mà không phải cười nói:- Có khả năng căn bản không thèm để ý đến cục diện Vân Giới và mười hai trấn quốc đồng nhân, hoặc là lòng có kiêng kị cũng không chừng.
1660 Kiếm Tông Chi Chủ lại khẽ lắc đầu:- Tất cả phải đợi cuộc chiến Thiên Phương thế giới qua đi đã nói sau. Tư Không Phủ khiêu mi, cuộc chiến Thiên Phương thế giới, tông chủ chẳng lẽ định tự mình ra mặt?Liên quan đến Vân Giới tồn vong, cùng Đại Càn lại là minh hữu thân thiết, chiến sự ở Thiên Phương thế giới, Kiếm Tông tự nhiên phải tham gia.