1481 - Cũng không biết trạn chiến này, có thể lan tới nơi đây không?- Đạo binh bị thua, Huyết Vân kỵ lại không thể chống lại. Nếu như lúc này không đi thì nhất định sẽ bị tổn thương vô số!- Đám Huyết Vân kỵ kia, hung danh hiển hách, lại có thống lĩnh nổi danh, năm sáu Thánh Cảnh cũng không thể nào địch lại được.
1482 Tà mục nhìn về phía xa, có thể thấy được chân thân của Tông Thủ, ở trên ngọc liễn kia đã biến mất. Mà trên đó giờ chỉ còn lại một huyễn ảnh mà thôi. Chỉ cảm thấy kẻ này mang theo một thanh kiếm, du tẩu trong hư không, tới bên này.
1483 Ân Ngự nghe thế mới bỏ đi cái ý niệm giãy dụa. Hắn có thể dùng vào vương đạo võ học thì chiến lực không hề kém Thánh Cảnh. Nếu như không muốn đi thì hai người Vân Đài Tuyết Trai có muốn cũng không thể nào miễn cưỡng được hắn.
1484 Ngự nhân! Ngự linh! Ngự sinh! Ngự tử! Ngự thế! Ngự quyền! Ngự thiên! Ngự địa! Điều khiển sơn hà!Đó chính là Long Đế Cửu Ngự!Một chưởng đánh ra, trong nháy mắt kéo lên lực lượng vương đạo, tựa như muốn dùng tay không bắt lấy kiếm phong này.
1485 Mà thái độ quái dị của Tuyết Trai cư sĩ và Vân Đài vừa rồi, lại còn liệu định rằng Âm Dương Định Tâm chú không tác dụng , hắn cũng có nghe nói qua, thời đại Thượng cổ Tam hoàng, có Thánh vương chi thân thì bách tà bất xâm, nghĩ tới đó, nhịp tim của hắn bắt đầu loạn nhịp, nét mặt Ân Ngự cũng hiện lên vẻ ửng hồng.
1486 - Nhớ ra Quân thượng có một câu, đó chính là Nho gia lễ giáo hại người, tội lỗi vô cùng. Giáo nghĩa thân thân tương ẩn có thể hại tới quốc pháp, không chừng có một ngày, người sẽ cho đốt sách chôn nhà nho.
1487 Những nguyện vọng này ngày hôm nay lại được tên hôn quân này hoàn thành sao?Nực cười! Tên hôn quân này lại thực sự thương xót bách tính sao?- Nhục hình tàn khốc chỉ làm suy giảm sức lao động! ! Nếu quốc pháp nghiêm minh, vạn dân an khang, dân chúng sao phải phạm pháp? Vậy thì cũng còn cần gì đến hình pháp tàn khốc? Các nhục hình Đại Kiền quốc thời xa xưa biểu hiện cho sự cưỡng ép lao động mà thôi!Suy giảm sức lao động? Đại diện cho cường ép lao động? Quả nhiên là vậy, đâu có phải vì thật lòng thương xót con dân.
1488 Tiện tay đánh ra một kiếm như mây trắng tụ lại xuyên qua hư không, đánh thẳng vào yết hầu của Ân Ngự. - Dừng tay!Vân Đài chân nhân hết sức khẩn trương, đối với kẻ tự vẫn là Liễu Lập phẫn hận không ngớt.
1489 Trong mắt Tông Thủ hiện lên vài phần kinh ngạc, vốn tưởng rằng dù có liên thủ với Sơ Tuyết, muốn triệt để tiêu diệt kẻ này ít nhất cũng phải dùng đến năm sáu kiếm.
1490 Tráng sĩ chặt cổ tay ư? Hoàn toàn bỏ mặc năm châu phía nam, tập trung trăm vạn binh mã trấn giữ nơi xung yếu là Bách Thắng quan để bảo toàn ranh giới còn lại của Đại Thương.
1491 - Quân thượng, linh thạch của Đại Kiền ta không còn nhiều lắm, lại cần nuôi quân. Không bằng chủ yếu là khai thác linh pháp võ học, điều kiện của quân thượng cũng thấp đi một chút.
1492 - như vậy còn cần khoa cử sao? Cũng không biết Đại Kiền còn tốt đẹp đến ngày nào được!- Đây chính là thế lực truyền lại hàng nghìn hàng vạn năm! Chuyện trọng đại mấy đời gây dựng lên, đám người man di sao có thể biết đến công lao này được?- các ngươi phỉ bang chửi mắng, đợi đến khi Đại Kiền đại thắng khải hoàn, để xem quân thượng sẽ xử trí các ngươi ra sao?- Ha ha, chỉ sợ hắn không có cơ hội ấy thôi…- Giết người là nhân nghĩa, liều mình giữ nghĩa, ta sợ gì chết?Lại có người ở một bên nhỏ giọng bàn luận, không tham gia tranh chấp.
1493 - Sau thời Tần Hán đều nói là giảm nô dịch, giảm thuế, chính sự quốc gia vô sự mới tốt. Tần Tùy đều sớm sụp đổ, đó chính là vết xe đổ tốt nhất! Nhưng mà quan sát bên trong Đại Kiền cũng là khắp nơi xây dựng rầm rộ, nhưng mà ngươi xem, người dân Đông Lâm có điểm nào gian khổ không nguyện ý không?Nói đến việc này, Văn Úy cũng có chút nghi hoặc.
1494 Có thể như vậy sao? Không phải Tửu trì cung tuy có trọng binh nhưng tam giáo và vương sư đã nắm chắc phần thắng rồi hay sao?Dù cho Tông Thủ may mắn chạy thoát cũng có thể thu lại lương thảo để chống đỡ thế cục Nam Cương.
1495 Ở trong góc sườn phía Nam, ba người đám “Dương Minh” và “Văn Úy” lúc này đang ngồi lăng lăng nhìn nhau. Mà Tông Hi kia cũng cùng lộ ra vẻ mặt hoảng hốt, kinh ngạc không thể tin.
1496 Trong mắt hai người “Dương Minh” và “Văn Úy” chợt lóe lên ánh sáng rồi tắt ngay, lắc mình một cái liền đi ra ngoài Kim Vũ lâu. Chỗ dán tờ bố cáo kia cách đây không mấy xa, chính là trên một bức tường bằng đá xanh cách đây hai trăm dặm.
1497 Nói cách khác, mấy ngàn đệ tử kia coi như là mất mạng một cách vô nghĩa. Nhưng trong lòng cũng hiểu, Tổ Nhân Cuồng tuy rằng ngăn cản tông phái rơi vào vực sâu, nhưng trong lòng rốt cuộc vẫn không cam lòng.
1498 Ngược lại chỉ khiến người ta càng châm chọc thêm thôi, bị người đời nói đệ tử Nho gia, giỏi nhất là bịa đặt gây sự. Lúc này ở chỗ các thế gia, lại là một cảnh tượng khác nữa.
1499 Kết thúc một cách qua loa, Khổng Dao liền mã bất đình đề, mang theo chiến tốt tinh nhuệ Thái Bán cộng thêm đạo binh Thái Bán, đi Mân Hà. Ở phía Bắc Mân Hà còn có hơn mười triệu đại quân của Đại Thương.
1500 Không đợi Tông Thủ hỏi thì Trương Hoài đã mở miệng:- Vị quốc sư Đại Thương kia, hơn phân nửa là còn chưa chết. Thủ đoạn của Luyện khí sĩ thật sự rất cao a!Tông Thủ cũng giật mình kinh ngạc, Trọng Huyền kia bị lực lượng của thiên đạo phản phệ, lại bị kỳ lân đập nát cơ thể, sao còn có thể chưa chết chứ?Chẳng lẽ là hóa thân không phải người thật? Nhưng thoạt nhìn không giống lắm?Bất quá chuyện này cũng không cần phải nghi ngờ, trực tiếp hỏi Cao Nhược là được.
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350