1421 Ánh mắt Tông Thủ sáng lên, rồi sau đó lắc đầu cười nhẹ:- Tông Thủ liền không cảm giác được mình so với người khác sẽ cao quý hơn. Quốc cần lễ pháp, cũng không nên có đẳng cấp sâm nghiêm, chỉ vì trói buộc vạn dân bách tính kia.
1422 Chỉ là cái nguyên hồn kia y nguyên bất diệt không tan. Chẳng những cô đọng không tiêu tan, mà lực độ giãy dụa càng là tăng cường mấy lần. Tông Thủ lặng lẽ cười lạnh, ấn quyết trong tay đánh ra, cửu trọng kim tháp ở sau lưng liền mang ít nhất hai thành lực lượng của Tam Thập Tam Thiên phi lăng tới.
1423 - Ngụy Húc?Đồng tử của Nguyên Giang lập tức có chút co lại. Xem cái kiếp quang kia, rõ ràng chỉ còn lực lượng một kích cuối cùng. Không khỏi là trong nội tâm lại vì sợ mà rung động!Ngụy Húc người này, hắn có nghe nói.
1424 - Thề rằng bình đẳng đối đãi với vạn dân nơi trị vì! Thề bảo hộ thiên hạ thương sinh này!Một ít đệ tử, là mặt mày hơn hở thuật lại những lời này. Trong mắt dị quang chớp động, nghĩ lại tình huống ngàn cân treo sợi tóc lúc ấy, đều chỉ cảm giác là rung động đến tâm can, trong nội tâm khoan khoái dễ chịu.
1425 Côn Minh vừa rồi bỏ mình, tuy nói là hơn phân nửa thân thể đều bị Vô Lượng Chung Thủy pháp của Tông Thủ thôn phệ. Nhưng có bộ phận lại tản ra khắp nơi.
1426 Tú Quan cũng thấy Tông Thủ có thêm vài phần buồn bực, lại cười nhạt nói:- Con thú này một khi uẩn dưỡng sống lại, lại phục linh thức, liền nhất định sẽ là thiên sinh hộ giá của ngươi.
1427 Đúng là một lão hồ ly!Âm thầm chửi bới, trên mặt Tông Thủ lại giả mù sa mưa mà nói:- Sư huynh cần gì như thế? Thực khiến cho sư đệ áy náy không an. Sư huynh độ kiếp, đúng là thời điểm vững chắc căn cơ.
1428 Dù là có ức vạn đạo binh, đều không bằng một vị Chí cảnh chân chính. Thương Sinh thất kiếm của Thương Sinh Đạo, dù sao chỉ là trường hợp đặc biệt. Nếu là cách xa Thương Sinh khung cảnh, lực trói buộc của Tam Thập Tam Thiên trận liền có tác dụng cực kỳ bé nhỏ.
1429 - Ta cũng nghĩ như vậy. Thanh Huyền cũng nở nụ cười, thản nhiên nói:- Vô luận là Thương Sinh Thất Kiếm hay là Tam Thập Tam Thiên Trận cũng vậy, đều cần Đạo khí Vương Mão chống đỡ.
1430 - Mấy ngày trước, khanh từng nói qua, trận chiến này sẽ không xảy ra chuyện gì cả?Tả Tín bây giờ đã sớm mặt xám mày tro, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên mặt.
1431 Nho địch?Đang lúc ngạc nhiên, Ân Ngự đột nhiên thấy một luồng kim quang chiếu xuống điện phủ của hắn. Văn thư dài hơn chục mét, giờ đã rút lại thành hai mét, trôi nổi trước mặt hắn.
1432 Trong lòng lại dâng lên chút bất an, mỗi lần đều như thế. Cứ nghĩ đến Tông Thủ kia, mỗi lần bị đẩy vào bước đường cùng thì hắn lại có được thủ đoạn không ai lường trước được để đảo ngược tình thế.
1433 Đây là tài liệu tốt nhất để dung hợp vào thần khí, hai mươi tám tài liệu túc tinh thần, một trận chiến này cũng đã thu hồi lại được hơn phân nửa. Chỉ còn mỗi tam viên tứ viện, những tài liệu của chủ tinh là vẫn còn chưa trọn vẹn thôi.
1434 - Còn số lượng dưới Thánh Cảnh, lại càng không biết đạt đến bao nhiêu. Nho đạo, Ma tam giáo, cơ hồ tất cả đều tham gia. Mà Tú Quan ta, khi đó cũng bị Thái Thủy Ma Tôn cùng với vài vị Thánh Tôn chặn lại ngoài Vân Giới.
1435 Dù sao cũng là trương thượng quốc, tại phía nam chư man rất có uy, khả năng triệu tập và sức uy hiếp cũng vô cùng lớn. Đại Kiền nếu muốn đứng vững tất phải lấy Đại Thương ra làm uy, nếu không khó để tiêu diệt tận gốc.
1436 Bên cạnh người này còn có hai người, một người là Linh Kiếm Nhược Đào, đang cười nhìn hắn gật đầu. Một người khác thì hắn không biết, tuổi tầm ba mươi, mặc đạo trang, phiêu nhiên xuất trần, đang đưa ánh mắt đầy thâm ý sâu xa nhìn qua.
1437 Tông Thủ càng khó chịu, bởi không ai khi bị người ta nhìn trộm số mệnh lại có thể vui vẻ được. Khẽ hừ lạnh một tiếng, sau đó thấy mi tâm vị Hoa Nhược kia đột nhiên phát nổ, vô số tiên huyết bắn ra ngoài dung mãnh.
1438 Từ Phương cũng cảm thấy may mắn vạn phần, nhưng cũng không dám kể công:- Đây là Vị Lại phật chủ luôn công bằng hợp lý, hùng tài đại lược, đáng để cho Phật Môn chúng ta tương trợ, Từ Phương chỉ đi theo ngắn ngủi có mấy năm, đã có thêm hơn mười chỗ truyền giáo, Phật chủ thực sự có thể làm lớn mạnh Phật môn chúng ta.
1439 Nhìn tình hình này cũng không giống như là vị Chí cảnh Thánh tôn kia. . Chiến Thần môn trưởng lão đang cười nhạt. Trầm Côn thì cười lạnh trong mắt lộ ra vẻ chẳng đáng.
1440 Vương triều tuyển bạt, hắn không có lo lắng chút nào. Cho dù là thiên tài đệ tử, thì Lâm Phi có thể không quan tâm, bởi vì ở đây có chênh lệch quá lớn.