801 Sao có thể như vậy? Làm sao có thể?Càn Thiên Tông thị không phải là nô bộc, hạ nhân của Tuyết thị bọn hắn sao?Nói là Vương tộc, nhưng chỉ là tự phong sau khi Tuyết thị rời đi thôi.
802 Nhưng trong mắt hắn lại không thấy có nửa phần mỹ cảm. Hình ảnh trước mắt này chỉ khiến hắn thêm hận ý. Không tự kìm hãm được nắm chặt hai tay, móng tay cũng đâm thật sâu vào thịt.
803 Bất quá đao này, mới trảm đến trước mặt hắn đã sinh ra từng mảnh vết rách nhỏ vụn giống như mạng nhện, rồi sau đó ầm ầm nát bấy. Phảng phất như bị một cổ lực lượng bá tuyệt sinh sinh trảm liệt!Lập tức, Vạn Nhận ảo cảnh cũng bạo liệt ra như bọt biển, từng chút một biến mất.
804 Nếu là tha tánh mạng Tuyết Huyên, nếu Tông Thủ xảy ra điều gì biến cố, vậy thì tánh mạng toàn tộc Tông thị phải thế nào?Nếu đổi lại là nàng, cũng sẽ chém tận giết tuyệt! Tuyệt sẽ không lưu nửa điểm hậu hoạn!Nhớ tới Thượng Tiêu Tông toàn bộ tông diệt sạch, cũng không người nào hoài nghi Tông Thủ có thủ đoạn như vậy.
805 Những loạn niệm này chỉ chợt lóe lên trong lòng, linh giácTông Thủ sau đó liền rơi vào trên người còn lại. Tựa hồ là đối với mình bị bỏ lại mà cảm giác mờ mịt, lại tựa hồ vì uy lực một kích vừa rồi của hai người mà cảm giác sợ hãi.
806 - Không chịu đến sao?Mắt Tông Thủ cũng cười thành một đường nhỏ. Duỗi ngón nhảy ra, một đạo kiếm khí, bỗng nhiên lăng không bạo khởi!Kiếm Cương lóe lên tức thì, sau đó là một đoàn Huyết Quang bắn ra.
807 Mới rồi một kính chiếu ra, vốn chỉ vì dọa những người kia sợ chạy mất, nhưng sau khi hắn dùng kính quang đảo qua, lại chí ít có ngoài bốn người dưới sự vội vàng không kịp chuẩn bị bị Huyễn Tâm Kính của hắn chế trụ.
808 Không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là người đứng đầu kỵ quân đã sớm có phán đoán. Loại bổn sự thế này, cũng không phải người bình thường có thể có được. Lại là một vị Vô Song danh tướng? Làm sao có thể?Tông Thủ chỉ kinh ngạc chốc lát, đã biết lúc này không phải thời điểm thích hợp theo đuổi việc này.
809 Tông Thủ chau mày, rồi sau đó lại cười cười:- Ta hôm nay rất hận Dương gia Liêu Vương kia, muốn tìm bọn hắn gây phiền phức một phen, đáng tiếc ngoài tầm tay với.
810 Nhưng trên đường đầy người, lại không có ai cảm giác đực sự hiện hữu của nàng cả. Một lát sau thiếu nữ chợt dừng bước, quay đầu nhìn phía phố bên cạnh, mấy người chỗ đó tựa hồ đang tranh luận chuyện gì đó.
811 Khiến bọn người Hổ Trung Nguyên một mảnh cười vang. Hiên Viên Thông thì thoả mãn híp mắt, cười nhẹ nhàng, bất mãn trước kia,sớm đã bỏ qua toàn bộ. Người trẻ tuổi, loại chuyện này, nên chăm chỉ một ít mới được.
812 Trước đó lần thứ nhất, mình trọn vẹn qua mười ngày, mới khôi phục lại nguyên khí, đoạn thời gian kia cũng không có tinh lực đi tìm hiểu đan đạo. Không khỏi là âm thầm tự trách, mình quá không có tiết chế.
813 Vân Giới lịch đại quân chủ, sở dĩ không cách nào trường thọ, chính là do linh đài bị nó ô nhiễm. Có ít người mặc dù có thiên tư tuyệt đại, cũng khó có thể có tiến cảnh trên tu vị.
814 Tông Thủ vốn có chút nghi hoặc, sau mấy tức, trông thấy xa xa, lúc trông thấy sông lớn chảy xuôi ở xa xa tâm niệm lại động. -- đây là cuộc chiến Bành thành?Cuộc chiến ở Bành thành sao?Mắt Tông Thủ khẽ híp một cái, nhớ tới tư liệu lịch sử trước kia mình từng xem quaVị Hán vương kia thừa dịp đất Sở không có ai, suất lĩnh mấy trăm vạn đại quân phạt Sở, cố gắng chiếm đất Sở.
815 Một thân vũ lực ở trong Vân Giới, không có đối thủ. Ở trong Hoàng Kinh thành, một tòa phủ đệ ở trong Nam thành. Phía sau chỗ hoa viên, có một tiểu thư phòng.
816 Lại chẳng biết tại sao đối với sự tình của Khổng Dao, lại cố chấp như thế? Chẳng lẽ không biết đạo lý thầy thuốc không thể tự chữa bệnh được ình. - Đúng vậy! Đây chính là đại kỵ của thuật sư chúng ta.
817 Mà khí cơ của vị Hạng vương đang ở đối diện cũng càng ngày càng bạo liệt, tựa hồ là đã mất đi tất cả kiên nhẫn. Thần thức của Tông Thủ lại cảm giác được vài tia ý niệm vô cùng nôn nóng.
818 Bất quá cách ăn mặc, đều có chút hoa lệ. Nhìn lướt qua, Tông Thủ đã biết những oan hồn ở trước mắt này, nhất định là đã bị trói buộc bên trong A Tị hoàng tọa!Là lục tộc hoàng thất bị vị Thủy Hoàng kia dùng để huyết tế.
819 - Đây chính là danh sách mua sắm mà năm ngày trước quân thượng đưa cho nội các?-Đúng vậy!Tông Thủ nhàn nhạt ứng tiếng, bất động thanh sắc. Sáu cái thiên không hạm kia, hắn đã nhìn kỹ.
820 Thời điểm vị Hạng Sở bá vương kia xưng hùng, đã là cuối thời đại Vân Hoang, linh triều cũng bắt đầu suy giảm. Nhưng cho dù là như thế, lúc suy bại nhất thì ở dưới trướng hắn cũng có hơn vạn lục giai thiết kỵ.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 46