21 Hai người đang ôm nhau thắm thiết thì bị điện thoại của Chi làm tụt hứng. Cả hai nhìn nhau cười nhẹ nhưng hai nụ cười ấy chứa đựng một niềm hạnh phúc to lớn.
22 "Cô đi đâu vậy?"Khải hỏi cô. "Đi về?"Cô nói hai từ ngắn gọn khiến cho cả bọn khẽ lạnh người mà đi về. Về nhà thì cô lại cảm thấy buồn bã. Dạo này cô cảm thấy mình hay buồn bã,cô đơn và lạnh lẽo khi ở trong căn nhà rộng lớn này.
23 ------------------Sáng Hôm Sau---------------Mới có 1 giờ 25 phút thôi mà San đã chuẩn bị hành lí sẵn sàng và chuẩn bị đi đến sân bay. Cô và Chi thì có níu kéo San lại nhưng chả được.
24 -------------Sáng Hôm Sau-------------"Mình qua nhà Nguyên chút nhé?"Chi nói. "Ưm. . . "Chi lon ton đi đến ngôi nhà chung của TFBoys. Nhấn chuông mãi mà chưa có ai ra mở cửa định đi về thì cửa mở.
25 "San San có tình cảm với tôi đúng không?""Ai nói vậy?Hay là cậu tự suy diễn ra nực cười?"San nói. ". . . . . . . . "Tỉ im lặng. "Nếu cậu nói tôi có tình cảm với cậu thì bằng chứng đâu để nói lên rằng tôi có tình cảm với cậu?"San lạnh lùng nói.
26 "Hát hay ghê?"Khải khen. "Đâu bằng mấy anh?"Cô nói. "Bộ Tuyết Tuyết là Fan của tụi tui à?"Nguyên hỏi. "Ờ hình như là hai ngày nữa mấy anh có show tại Bắc Kinh đúng không?"Cô đánh trống lãng.
27 Ngồi xem hồi lâu cô mới phát hiện là quên mua hoa để tặng cho ba anh. Ngồi ngó tới ngó lui xem ai có đi ra ngoài không để cô nhờ mua hoa giúp. Cô gái ngồi cạnh cô thấy cô cứ ngó tới ngó lui nên đánh liều hỏi vì cô cũng là một trong những thần tượng mà cô gái ấy hâm mộ nên có phần hơi rụt rè.
28 Từ ngày ở Bắc Kinh tới giờ cô luôn mệt mỏi và bận rộn chắc có lẽ Khải cũng vậy. Biết vì sao không?Vì chuyện hôm bữa ở show diễn chủa nhóm TFBoys tại Bắc Kinh ý cái chuyện mà cô với Khải ghé sát tai vào nhau nói chuyện nhỏ mà lại bị mọi người cho rằng họ đang yêu nhau nên công ty TF và cô luôn mở ra tới những mấy cuộc họp báo mà chả có si nhê gì cả vì lý do đơn giản fan cô và fan của của Khải đâu có ít gì đâu mà họ còn ủng hộ cho cả hai và còn tác hợp ghét đôi hai người với nhau nữa.
29 -------------Sáng Hôm Sau-------------"Háiiiiiii,Hàn Lệ Tuyết cậu nhớ đấy đi học mà không gọi tôi dậy. . . . . . . . . . . . . . Ấy chết,quên cột tóc.
30 "Cười cười cái vụ gì vậy?"Nhìn cô cười cười mà chả biết cái mô tê gì làm cô cười nên San hỏi. "À không tại nhìn mặt Tuấn Khải dễ thương tôi nhịn cười không được?"Cô nói.
31 Đặt được sân khấu cô bảo họ treo nào là cỏ bốn lá nào là tùm lum lắm. Làm hết mọi thứ cô bắt đầu đi về. Đi được hồi lâu thì cô có điện thoại. "Alô. tôi nghe.
32 ---------------Sáng Hôm Sau-------------"Haizz,Tuyết Tuyết à có cần phải đi với cậu không?"Chi mếu máo. "Cậu cũng được mời mà?"Cô nói. "Thôi đến giờ rồi.
33 "Thiệt không?"Chị NaNa lườm cô. "Thiệt. . . . . . mà hình như em thấy chị ghét em hay sao ý?"Cô nói. "Chị làm gì ghét em?"Chị NaNa ngạc nhiên nói. "Thế sao chị gọi hai người kia là Thùy Chi với San San mà gọi em nguyên họ và tên vậy?"Cô kể lể.
34 ---------------Sáng Hôm Sau-------------------Mới đó đã tới ngày hôm nay cái ngày mà cô luôn luôn chờ tới từ suốt ngày hôm qua. Ở nhà cô thấy sao mà thời gian nó trôi qua lâu thế không biết.
35 Thế là đã vào chủ đề chính. Cái chủ đề chính đó thực chất chỉ là một lí do quá chính đáng để cô tránh né các câu hỏi của khán giả vì cô biết chắc họ hỏi đường nào cũng hỏi về cô và Khải cho coi.
36 ---------------------Sáng Hôm Sau---------------------Hôm nay,cái ngày có thể cô đã rất mong chờ nha. Từ hôm qua đến giờ cô cứ bồn chồn,hồi hộp. Lạ nhỉ!Tại sao phải như vậy?Chỉ là một bữa đi chơi bình thường thôi mà.
37 "Có lẽ sẽ khá ngại nếu đưa ra câu trả lời bằng cái máy ghi âm này ha?Nhưng. . . . . . tôi thật sự chả tài nào có thể trả lời câu hỏi của anh trong khi lồng ngực của tôi cứ đập thình thịch liên hồi.
38 "Tuyết Tuyết. . . . cô phải cố lên tới bệnh viện rồi. . . . "Khải hoảng sợ nói. "Tiểu Khải à. . . . . tôi đã cố gắng. . . . lắm rồi. . . . . nhưng. . .
39 "Không cần bà phải bầu bạn với tôi làm gì??Tôi sẽ chọn con đường màu đỏ. Tôi sẽ chết. . . . . "Cô nói. "Tại sao lại chọn con đường đó vậy cô gái nhỏ?"Người phụ nữ ngạc nhiên hỏi.
40 "Cô bị sao vậy?"Khải buồn nói. "Tôi bình thường mà có khùng hay hâm chỗ nào đâu?"Cô chau mày cốc vào đầu Khải. "Đau. . . . "Khải nhăn mặt lấy tay xoa xoa chỗ cô vừa cốc vào trông đáng yêu phếch.