21 [][][Thứ 6
24/12/2015
7:00am][][]
Thấm thoát, 100 ngày tình yêu của Thiên Tỉ và nó còn lại 90 ngày. Mười ngày qua, hai người có rất nhiều kỉ niệm ngọt ngào và lãng mạn tuy đôi lúc hờn rỗi vu vơ trẻ con nhưng rất nhanh chóng hai người làm hoà với nhau.
22 «- Bệnh tình của cháu rất nặng nhưng nếu cháu chịu nằm viện hai tháng sẽ có khả năng cháu sẽ được cứu vớt thêm tuổi thọ. Còn nếu cháu không nằm viện sẽ tạo điều kiện cho bệnh của cháu nặng hơn tới lúc đó sẽ không có cách chữa!»
Đứng ở ban công chung của khu chung cư, đôi mắt đen láy và to đang cụp mi nhìn lên một phong bì màu vàng.
23 Vài hôm trước TFBoys có tới đài truyền hình Hồ Nam tham dự chương trình cuối năm, TFGirls ra mắt album thứ hai mang tên "Ngày xuân" (mình chế đấy!), Mèo Con bận rộn đi theo TFBoys để quay những khoảnh khắc đáng nhớ lại sau đó tung lên Facebook, Weibo, Youtube, Yoku.
24 Sau hôm 27 âm lịch trường Bát Trung cho toàn trường nghỉ Tết. TFBoys cũng chia tay Mèo Con để về nhà ăn Tết cùng gia đình, Mèo Con tụi nó lại quyết định ở chung cư đón giao thừa sang hôm mùng một Tết mới về nhà.
25 Hôm nay, là mùng một Tết thế nhưng con bé nào đó vẫn lăn ra ngủ khiến hai con bạn của mình dùng đủ mọi cách để gọi. Gọi được khoảng 15 phút hai đứa nghĩ ra một cách.
26 Tuấn Khải và Thiên Tỉ ngồi trên giường mọc ba vạch đen nhìn cậu chàng đang làm đỏm trước gương kia. Thiên Tỉ thở dài nằm ngửa thẳng hai tay đặt lên đầu mà nằm, 100 ngày trôi qua thật là nhanh! Mới đó thôi, mới ngày nào cậu tay trong tay đi với người con gái đó trên đường, cùng người đó ngắm tuyết, cùng người đó ăn socola khi ngày lễ tình nhân tới, cùng người đó tạo ra những khoảng khắc lãng mạn nhưng.
27 Mọi người hớn hở đi vào trong phòng bệnh thăm nó. Nụ cười trên môi bị dập tắt hoàn toàn khi nhìn thấy nó hiện giờ, ánh mắt hời hợt không còn đen lấp lánh thường ngày, đôi môt tái nhợt.
28 Vương Nguyên lay lay cơ thể của người con gái giờ chỉ còn thân xác trên giường. Đôi mắt to đen trong sáng của cậu đã có viền đỏ nhàn nhạt, cậu đau lắm! Tại sao cơ chứ? Ngày đâu tiên của cậu và người con gái đó lại trở thành ngày chia ly như thế này? Nhìn khuôn mặt tái nhạt đã không còn sức sống của người con gái nhưng nó không hề buồn, nó đang rất hạnh phúc và mãn nguyện.
29 (T^T)
Bên trong phía nhà tang tràn ngập sắc trắng và chìm vào đau thương. Những tiếng khóc, những tiếng thở dài lão nề. Người nhà nó thân mặc đồ trắng, trên đầu đội khăn mà ngồi bệt cạnh quan tài nơi có cô con gái bảo bối đang nằm ở trong đó.
30 (T^T)
Chiếc xe tang lăn bánh chạy từ từ ra hướng mặt đường, theo sau là mấy chiếc xe khác nữa. Con phố nhanh chóng chuyển sang không khí ảo lão nặng lề của tang lễ.
31 3 năm trôi qua kể từ ngày đó xảy ra. . .
3 năm trôi qua vừa chậm vừa nhanh. . .
3 năm trôi qua với nỗi đau luôn đầy. . .
3 năm là quãng thời gian không dài cũng không quá ngắn.
32
Đứng trên hành lang tầng hai nhìn xuống khoảng sân trường giờ đã trống vắng, ập vào đôi mắt của cô gái là một thanh niên đang chăm chú nhìn vào tấm hình đang dương lên trước mặt.
33 Đúc hai tay vô túi quần, cậu thanh niên bước đi trên vỉa hè với thần thái vừa cao lãnh vừa cô độc. Con đường này quen quá phải không? Rất quen là đằng khác! Nơi đây chính là nơi cậu gặp người đó! Người con gái mà tưởng đâu sẽ quên lãng và kí ức về người ấy cũng sẽ nhạt phai sau 3 năm qua.
34 Đưa Vương Nguyên trở về phòng của cậu, Thiên Tỉ giúp Tuấn Khải đỡ cậu nằm xuống giường và kéo chăn phủ kín thân cậu bạn thân. Tuấn Khải vào trong nhà tắm xả nước ấm đầy chậu rửa mặt, rút chiếc khăn mặt treo trên tường vứt vào trong chậu rồi bước ra ngoài.
35 Đám thực tập vừa vui vừa sợ khi nhìn thấy tam sư huynh ở cánh cửa đang từ từ bước vào. Vui vì thoát khỏi đám chết tiệt kia, sợ vì đống sát khí toả ra từ ba người.
36 Đằng sau cánh cửa phụ của nơi ghi hình Sao Chiến, một người nào đó đội mũ áo kín mít che đầu, đôi chân thon dài lộ ra trong chiếc quần jear đùi mài nhanh nhẹn bước đi, một tay nâng lên, trong tay có chiếc máy quay màu trắng và có biểu tượng bông cỏ bốn lá tuyệt đẹp.
37 Được các ca ca nhảy phụ dẫn về phòng của mình, TFBOYS hiện tại đang ngồi ở vị trí của mình mà trong lòng không khỏi thắc mắc tại sao mình lại như vậy.
38 Như nhận ra điều gì đó, Vương Nguyên quay ra chị meck up nói chị đưa tờ giấy đó cho mình. Chị meck up vui vẻ đưa cho cậu tờ giấy rồi cùng đoàn phim đứng dậy rặn rò vài câu và rặn rò các cậu về nhà sớm, mai còn phải đi học nữa.
39 Bước một mình trên con đường nhộn nhịp mà không hiểu sao trong lòng Tuấn Khải cảm thấy vừa bồn chồn vừa nặng trĩu. Còn một tuần nữa là tròn 3 năm người ấy ra đi, thời gian trôi nhanh thật nhỉ, thoáng cái đã sắp 3 năm người ấy không hiện diện trên nhân gian rồi nhỉ?
Dòng đường vẫn như vậy, vẫn hoạt động như thường ngày.
40 Ngồi dựa lưng vào thành giường, bóng đêm bao phủ người thanh niên nào đó, ánh sáng bên ngoài cửa sổ hất vào khiến đôi mắt nhìn mông lung trong đêm như phát sáng.