41 Mọi người trên đường dường như dừng mọi hoạt động nhìn chàng trai đang đuổi theo một cô gái phía trước. Có người nhận ra, có người lại không nhận ra chàng trai ấy họ bắt đầu bàn tán.
42 Hướng mắt qua ô cửa sổ nhìn bầu trời đêm tím than lốm đốm những vì sao giải rác trên tấm chăn nhung đen khổng lồ ấy. Tuy có màn sao rất đẹp rất lộng lẫy nhưng lại không hề có trăng bầu bạn.
43 Từ từ đặt bông hoa xuống trồng lên các đoá hoa khác. Từ từ đứng thẳng lưng mà hướng đôi mắt cafe nhìn di ảnh trước mặt mà vô cùng đau khổ. Đưa tay chạm nhẹ vào khuôn mặt trên tấm di hình có hình một cô gái đang cười, tuy không nhìn rõ do thiếu ánh sáng nhưng trong lòng không khỏi đau nhói.
44 Màn hình ti vi dán tường đang chiếu chương trình dành cho sao Hoa Ngữ. Ba người thiếu niên với khuôn mặt không cảm xúc đứng cạnh vị MC trên sân khấu. Vị MC mắc bệnh nghề nghiệp cho nên vui vẻ nhí nhảnh tuỳ biến cảm xúc là lẽ đương nhiên.
45 Yêu đơn phương một người thường khiến người ta đau khổ chứ không hề vui sướng như tình yêu song phương đến từ hai người. Yêu đơn phương một người còn khổ hơn khi biết người mình yêu đang yêu người khác, đau hơn khi người mình yêu đau vì người khác, cảm giác con tim như bị ngâm trong gáo nước đá khi thấy người mình yêu khóc vì kẻ khác.
46 Hai người một nam, một nữ có cái tên giống nhau nhưng khác chiều. Họ ngồi tựa lưng vào nhau chỉ có điều bị cánh cửa dày vài cm chắn giữa. Họ có chung đặc điểm, là họ đang khóc.
47 Ngước đôi mắt caffe căm tức nhìn vào bóng đêm đó đầy phẫn nộ, trong khi tay vẫn vòng qua ôm lấy thân hình đẫm máu của người con gái mình yêu. Hắn càng tức hơn khi nghe thấy tiếng cười ha hả phát ra từ trong màn đêm tăm tối ấy.
48 - Chào mọi người, em tên Lưu Tuấn Hạo!
Tuấn Hạo cúi đầu chào mọi người trước mặt sau đó lại ngay ngắn đứng thẳng, trong mắt hắn hiện tại chỉ có duy nhất một người.
49 Haicha con Lưu Tuấn Nhiên và Lưu Tuấn Hạo ngồi ghế sau xe mặc cho người tài xế riêng lái xe phía trước. Lưu Tổng quay sang nhìn con trai đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, gió từ ngoài cửa lùa vào làm cho mái tóc hắn bay bay mập mờ trong ánh đèn bên đường.
50 Năm người, hai nhóm, một nhóm nhạc, một nhóm phóng viên ngồi quây quần bên chiếc bàn ăn. Những món ăn nóng hổi bắt mắt trên bàn thi nhau bốc khói lên nghi ngút, một đôi đũa thò vào đĩa gà rang muối gắp một miếng cánh vàng ươm hướng chiếc bát phía chủ bàn đặt vào trong bát rỗng.
51 Hơi thở nam tính phả vào khuôn vào khuôn mặt ngố rừng của Thiên Lam đang ngày càng gần. Nó có thể cảm nhận được nàn môi của Lam Thiên đang từ từ đặt nhẹ lên trên môi của nó.
52 Đã đuối sức còn bị ngã sõng soài dưới mặt đường khiến nó vô cùng khó chịu liền ngước nhìn người làm nó thành bộ dạng này cùng với đôi mắt sắc lẻm. Nhanh chóng thu hồi liền đứng dậy phủi phủi rồi định bước chân rời đi.
53 Nửa đêm giật mình thức giấc, Chí Hoành ngồi bật dậy cùng với khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, sắc mặt nhợt nhạt. Cậu đưa tay lên quẹt dòng mồ hôi ngang trán.
54 Cánh cửa phòng vệ sinh mở ra phát ra một tiếng, một cô gái nhỏ trong bộ đồ đen từ đầu xuống chân. Chiếc áo khoác mỏng dài tay màu đen, vạt áo dài tới tận đầu gối ôm chọn chiếc áo phông đen in hình con mèo đen và chiếc quần jear đen.
55 Ra khỏi cổng Phong Tuấn, Chí Hoành lưu luyến quay lưng nhìn lại nơi mình gắn bó hơn bảy năm nay. Một tay cầm quai cặp sếch cặp lên cho yên vị trên đôi vai.
56 Chí Hoành cúi xuống nhìn li caffe của mình, cậu trốn tránh đôi mắt đen láy đang dò hỏi của nó. Cậu không biết mình nên trả lời nó thế nào cho hợp lý, cậu không tìm được câu trả lời nào cả.
57 Chàng trai đội mũ đen, bịt khẩu trang đứng từ trong tiệm cafe nhanh chân đi ra, trên lưng là một cô gái toàn thân màu đen đang gục trên lưng không sức sống, phía trước ngực là chiếc balo đen của cậu.
58 (Một chút Khải Nguyên ngọt ngào đáng yêu, đừng hiểu lầm, tác giả không phải Khải Nguyên Shipper)
Từ lúc đó tới giờ, Thiên Tỉ và Bảo Lam không hề nói với nhau lời nào thậm trí là không nhìn lấy nhau một cái.
59 (Khuyến cáo bật bài Bong Bóng lên vừa nghe vừa đọc^^)
Siêu thị hiện tại không quá đông người cho lắm nên đối với người nổi tiếng như Thiên Tỉ không quá bất tiện.
60 Tính thêm cả Chí Hoành, sáu người ngồi quanh quần bên bàn ăn nhưng không khí lại có chút gì đó căng thẳng. Không nhịn được không khí này, Nhi Lam đá chân Tuấn Khải ra hiệu cho cậu, cậu hiểu ý cô liền gật đầu buông đũa xuống, hai tay đan vào nhau chống cằm.