1
'' Nhi. . . Nhi. . . Nhi. . . '' - tiếng gọi của Giao vang lên ngoài cổng nhà nó
------x------x------
GTNV
-Phạm Băng Giao(cô) : gần nhà nó và là bạn thân thiết với nó từ bé,xinh xắn,tóc dài,thường cột cao lên gần chỏm đầu
Tính cách : ít nói,thích những nơi yên tĩnh không bị ai làm phiền,được mệnh danh là bà chằn(cái tên này là do nó đặt)
Vật chất : khá giả,có bố mẹ bên cạnh
------x-------x------
'' Ơi.
2 -------Sáng hôm sau(hôm nay là ngày nghỉ)-------
Khi nó thức dậy,mở mắt ra và đập vào mắt nó là những thứ mới lạ,nơi mà nó không hề biết đến và. . .
3 ---------Sáng hôm sau---------
Hắn ngủ dậy sớm,vào vscn rồi đi chải chuốt xong thì xuống nhà và thấy cảnh tượng anh đang dựa vào vai nó mà ngủ ngon lành,còn nó thì dựa vào thành ghế và cũng ngủ.
4 Về đến nhà,nó chạy ngay lên phòng,quăng cặp ra bàn rồi chạy xuống bếp nấu nướng. Hôm nay đặc biệt,nó nấu toàn hải sản,thơm phức. Khi nó nấu xong,nó đi ra ngoài phòng khách ngồi đợi bọn hắn về
Cạch.
5 Sáng hôm sau nó dậy sớm hơn bình thường chắc bởi vì hôm qua nó đi ngủ sớm , nó chạy sang phòng của hắn để đánh thức hắn dậy
Cốc. . . . cốc. . . . - nó gõ cửa
.
6 --------Khi về đến nhà--------
Nó uể oải mở cánh cửa ra và bước vào nhà và rất bất ngờ khi thấy hắn ngồi trên ghế sofa như đang đợi ai đó, trời ơi,chắc mai có bão mất ( bởi vì khi về nhà là hắn chui luôn lên lầu,không bao giờ có chuyện ngồi dưới này)
'' Đợi tôi à '' - nó hí hửng chạy đến bên hắn
.
7 Bị anh bắt ở nhà không cho đi học hôm nay nhưng nó không chịu,dậy từ rất sớm và chuồn đi
Hôm nay,trời quang mây đãng,bầu trời trong xanh không một gợn mây,nó đang trên đường tới trường thì vô tình va vào một người,theo phản xạ,nó lùi về phía sau mấy bước
'' Xin lỗi '' - nó cúi đầu
'' Mắt cô để dưới chân à '' - giọng nói đanh đá vang lên
'' Tôi đã bảo xin lỗi rồi mà '' - nó tức giận ngửa đầu lên,ngước lên thì thấy một người con gái xinh đẹp đập vào mắt nó,làn da trắng ngần không tì vết,đôi môi chúm chím,đỏ tươi như thoa một lớp son mỏng,đôi mắt xanh long lanh của biển cả,mái tóc xoăn như những gợn sóng lăn tăn xô vào bờ,buông thả xuống ngang lưng
'' Cô tưởng xin lỗi là được à '' - nhỏ đó không chịu thua, gân cổ lên cãi
'' Người đẹp mà đanh đá '' - nó lẩm bẩm
'' Thì đã sao nào '' - nhỏ đó nghe thấy liền hất cằm,kiêu ngạo
'' Tôi có nói gì cô đâu '' - nó
'' Đừng tưởng tôi không nghe thấy cô nói gì '' - nhỏ đó
'' Nghe cái gì mà nghe,ai biết được là tai cô có nghe được bình thường không '' - nó khoanh tay trước ngực
'' Cô.
8 '' Thả cô ta ra '' - từ đâu đó một giọng nói vang lên
Sơn bước tới chỗ Minh,đặt tay lên vai cậu. Tiếng xì xào bắt đầu nổi lên to hơn
'' 2 người lắm chuyện thật '' - Minh nói rồi thả nó xuống,kéo nó vào lòng và gỡ tay 2 anh chàng kia ra
Nó được đặt xuống đất nên chống cự lại,đạp một phát vào chân Minh và cắn vào tay cậu 1 cái thật đau rồi chuồn ra đằng sau anh trong con mắt kinh ngạc của mọi người
A.
9 '' STOP '' - hắn đứng dậy và hét lớn làm cả lớp giật mình,tất nhiên là nó và nhỏ cũng không tránh khỏi
'' Cô thì về chỗ '' - hắn quay ra chỗ nó và nói
'' Còn cô thì tìm chỗ khác ngồi,hết '' - hắn nói với nhỏ xong thì ngồi xuống
'' Không,tôi đã quyết định ngồi ở đây rồi '' - nó đi lại chỗ lấy cặp và ôm cặp ra ngồi chỗ cạnh hắn
'' Mặt cô dày đến thế cơ à '' - nhỏ thấy nó ngồi xuống cạnh hắn mà hắn không bảo gì thì quay ra tức giận với nó
'' Mặt tôi dày thì đã tốt,còn hơn mặt cô không dày được nên ghen chứ gì '' - nó liếc nhỏ,trong ánh mắt hằn rõ những tia khiêu khích
'' Cô.
10 Một ngày mệt mỏi đã trôi qua,như bình thường,nó lại cắp sách tới trường và hôm nay nó đã có sẵn 1 kế hoạch. Hôm nay là thứ hai đầu tuần,theo luật lệ của trường thì mỗi lớp phải chuẩn bị 1 tiết mục
Vừa mới vào đến lớp,nó đã phi ngay ra chỗ hắn để tiếp chuyện
'' Hôm nay lớp mình biểu diễn đấy '' - nó
'' Tôi biết '' - hắn
'' Anh sẽ biểu diễn chứ '' - nó cúi đầu xuống và nhìn vào mắt hắn ( bởi vì hắn ngồi ở bàn còn nó đứng và trong khi nói chuyện hắn không bao giờ thèm nhìn người đối diện nên nó phải cúi xuống là thế đó )
'' Không '' - hắn
'' Ơ.
11 Nó đứng ngây người ở đó,không tin vào tai mình nữa,nó biết mọi ngày hắn đều lạnh lùng nhưng cũng đôi khi nói chuyện với nó nên nó nghĩ ít nhất cũng là bạn chứ,sao lại là người dưng.
12 Hắn thấy nó biểu hiện như thế thì không khỏi thích thú, rời chỗ ngồi,đi lên sân khấu và giật cái mic khỏi tay người dẫn chương trình ,âm thanh chói tai của chiếc mic vang lên làm thu hút không ít những ánh mắt của học sinh trong trường.
13 '' Đúng. . . . chúng ta đã từng thuộc về nhau '' - cậu
XOẸT. . . . . . - cậu lấy tay gỡ bỏ chiếc mặt nạ hoàn hảo ở trên mặt ra , để lộ 1 khuôn mặt trắng trẻo với cặp mắt nâu đen hút hồn cùng mái tóc vàng đã được nhuộm , nụ cười rạng rỡ với chiếc răng khểnh làm cuốn hút lòng người
'' Là.
14 Bọn hắn và nó uể oải bước theo thầy hiệu trưởng
'' Ai bắt em đi mà đi '' - thầy hiệu trưởng liếc mắt về phía nó
'' Dạ. . . . em không phải đi ạ '' - nó
'' không,em về đi '' - thầy hiệu trưởng nói và đi tiếp
'' Thôi , bye bye nhé , tôi về đây '' - nó quay sang bọnhắn nhí nhảnh nói rồi chạy đi luôn
Haizz.
15 '' Hả ? '' - cậu há hốc mồm nhìn nó
'' Không. . . . . không phải đâu , em chỉ ở tạm vài hôm thôi , em dọn đi ngay mà '' - nó hất tay hắn ra rồi chạy tới chỗ cậu
'' Thế mà có người nào tôi đuổi mãi không đi ý nhỉ '' - hắn
'' Ngưới nào , làm sao mà tôi biết được , dở hơi à mà hỏi tôi '' - mắt nó cứ đảo xung quanh , không dám nhìn vào mắt hắn ( tác giả : mẹ em bảo nói dối là hư ^_^ )
'' Tôi nghĩ là cô sẽ biết '' - hắn
'' Tôi chẳng biết ai cả '' - nó
'' Thôi , không nói nữa , về nhà '' - hắn nắm tay nó và kéo đi
'' Không.
16 Sáng ra,nó ngủ dậy và lại đi làm vscn như bình thường,nhưng khi mở cửa phòng ra rồi thì nó mới phát hiện ra là không bình thường chút nào,xung quanh nhà toàn bóng bay và hoa ( không phải của hắn đâu nha,hôm qua khi tỏ tình xong thì hắn cho người vứt hết đi rồi ).