1 Lục cẩn vương về tới nhà trong trạng thái vô cùng khẩn trương, anh gọi to:
-Hạ nhi! Em đâu rồi
Hạ vi tay kéo vali bước ra từ phòng ngủ lạnh lùng:
-anh làm sao gọi to vậy! Tôi đây!
Cẩn Vương mi tâm nhíu chặt lại trước thái độ của cô, hôm nay cô có cái gì đó rất lạ!rồi anh lại nhìn vào cái hành lí cạnh cô hơi hoảng hốt:
-Em làm sao vậy? Kéo vali đi đâu?
-rời khỏi đây.
2 Cẩnvương nhìn bóng cô đi xa mà lòng đau thắt. Tình cảm của cô và anh cứ như vậy kết thúc? Tình cảm 7 năm ròng cứ như vậy chấm dứt?
Anh đau khổ, tại sao cô lại muốn li hôn? Đang hạnh phúc như vậy sao lại li hôn?
Đầu anh hiện đang rối loạn cả lên rồi! Anh ôm đầu quỵ đầu gối xuống đất hét lên:
-aaaaaaaa!!!!
----------@-----
Trong quán bar.
3 Cô bé đáng yêu tên hạ vi ấy vẫn không thèm để ý đến lời nhắc của Lục Cẩn vương, giương đôi mắt trong veo to tròn lên nhìn anh, rất ư là vô (số) tội nói với giọng ấm ức:
-Em chỉ muốn bên cạnh anh thôi mà!
Và chàng trai nào đó đã thật sự bị khuất phục trước ánh mắt cún con ngây thơ kia của cô nàng Hạ Vi! Anh mềm lòng, giọng cũng nhẹ nhàng hơn:
-thôi được rồi! Tùy em!
Nói rồi anh bước đi mà không để ý phía sau có một nụ cười gian xảo của cô nàng nào đó khi âm mưu thành công!
Hạ Vi nhìn bóng lưng rộng lớn của anh, nghĩ gì đó rồi đưa hai tay lên miệng bắt thành hình cái loa nhiệt huyết sôi trào mà het lên:
-Lục cẩn vương! Anh nhớ đó! Từ giờ em sẽ theo đuổi anh! em nhất định sẽ khiến cho anh yêu em!!!
Chàng trai nào đó vừa thong dong bước đi mà khóe miệng chậm rãi nhếch lên tạo thành một vòng cung nhỏ.
4 Thấy không gọi được Lục Cẩn vương dậy, người phục vụ liền lấy điện thoại của anh bấm gọi dãy số mang tên " vợ yêu "
--Xin chào cô
-ai đang nghe máy vậy? Có chuyện gì?
-dạ là thế này.
5 Lục cẩn vương nhanh chân chạy theo 2 người kia mà trong lòng không ngừng suy nghĩ lan man. Chẳng lẽ đó là tình nhân của cô? Cô là vì như vậy mới li hôn với anh? Anh thật không mong mọi chuyện sẽ trở nên như vậy.
6 Lục cẩn vương chìm trong suy nghĩ, tay vô tình lại tăng thêm lực vào cánh tay gầy guộc của hạ vi khiến cho cô không khỏi rên lên:
-umm. . . đau!
Lúc này, anh mới giật mình, tay hơi lới lỏng nhưng không có ý thả ra, anh giận dữ nói:
-cô cũng biết đau sao? Vậy cô có bao giờ nghĩ đến cảm nhận của tôi khi bị vợ mình phản bội chưa? Nói! 2 người như vậy từ khi nào?
Đúng vậy, bây giờ anh vô cùng tức giận, cái cảm giác sau lưng bị chính người mình yêu nhất phản bội nó mới đau làm sao! Anh tức giận vì sao cô lại đem tình cảm của mình ra đùa giỡn, tức giận vì cô đã phản bội anh.
7 Hạ vi nhìn ánh mắt cố chấp của anh, lòng dấy lên những cảm xúc khó nói, nhưng ngay sau đó, cô liền lạnh giọng:
-anh đừng mãi cố chấp! Tôi đã nói rồi, 2 chúng ta đã chấm dứt.
8 Đã 2 tháng nay, Lục Cẩn vương không thấy Hạ vi và anh cũng không hề đi tìm cô lần nào
Anh mất một thời gian dài để suy nghĩ thông suốt, có lẽ. . . anh phải buông tay thôi.
9 3 năm sau. . .
Lục Cẩn vương kéo vali từ sân bay đi ra thần sắc lộ rõ mệt mỏi. Sau 3 năm,anh lại quay về nơi đây -nơi để lại trong anh nhiều niềm vui và nỗi buồn.
10 Theo chân Trương Vĩ, Lục Cẩn vương sững sờ phát hiện mình đang ở nghĩa địa. Đột nhiên, một cảm giác bất an, sợ hãi lan tràn trong anh, càng ngày càng lớn.
11 Anh dựa người vào bia mộ,coo bất đầu viết từ khi họ quen nhau.
"ngày xx năm xx
Hôm nay tôi gặp một anh chàng rất rất đẹp trai. Hỏi ra thì tôi biết được anh ấy học khóa trên.
12 Lục Cẩn Vương lườm cô,mắng yêu:
-ngốc,cấm em nói linh tinh biết chưa!
Hạ vi vẻ mặt hơi mất tự nhiên,lay lay tay anh nũng nịu nói:
-đi mà,anh thử nói em nghe đi,người ta tò mò mà!!
Lục Cẩn Vương đối diện với ánh mắt ấy của cô không nhịn được nhéo má cô cưng chiều nói:
-Thôi được rồi.
13 Nghe thấy tiếng động,Trương Vĩ quay đầu,nói:
-Muốn uống vài ly không?
Lục Cẩn Vương không nói gì,nhẹ gật đầu
Hai người đàn ông bước vào một phòng bar riêng, gọi rượu cụng ly sau đó cùng rơi vào trầm mặc.
14 Lục Cẩn Vương về tới nhà đã là 2h sáng.
Bước chân vào nhà anh thấy thật lạnh lẽo!,hôm nay anh trở lại căn nhà trước kia họ sống. Mọi thứ vẫn y nguyên như trước, chỉ có điều.
15 Cô hiện trên màn hình với khuôn mặt tái nhợt, đôi môi không còn chút huyết sắc. Mái tóc dài dù được thả cũng không thể che đi vẻ tiều tụy của khuôn mặt.
16 3 năm sau. . .
Trên sân thượng của một ngôi biệt thự, có 2 bóng người một lớn, một bé ngồi cạnh nhau
Nhất Nhất bắt chước bộ dáng của ba cũng ngẩng đầu lên ngắm bầu trời đầy sao.