21 Có thơ rằng: Cảnh sầu nhiều lúc lại thêm hayNgoại vật thong dong rảnh tháng ngàyThành bại việc đời lên xuống mãiẤm lạnh nhân tình gió thoảng bayGiỏ cơm may mắn hơn Trần TháiÁo ấm nào so với Tử PhòngMưu cầu danh lợi xoa tay trắngRốt cuộc phơ phơ mái tóc dày.
22 củ một tí. Quả nhiên bọn gia nhân trong phòng đều nhất loạt đứng dậy hô: - Đại nhân đến. Tế Điên nói:- Các vị Ơi, hình như có tiếng chó sủa đâu đấy?Bọn gia nhân vội vàng ngăn lại không cho nói bậy, bảo:- Đại nhân đến rồi kìa!Giây lát Thừa tướng cùng Lý Hoài Xuân đủng đỉnh tiến vào.
23 Có thơ rằng: Đỗ Lăng hàn thực cỏ còn xanhTrường tụng Kim Cang Bát Nhã kinhMưa lạnh còn vang hồn sĩ tư?Chiêm bao mơ đến Phụng Hoàng đình. Lý Hoài Xuân đến trước Tế Điên nói:- Thưa sư phụ, đã lâu không gặp, đệ tử có lời chào.
24 Khi Tế Điên theo Thừa tướng xuống thư phòng ở hoa viên, thấy gia nhân là Tần Ngọc bưng một chậu nước chu sa như cháo đỏ, bên trong lềnh bềnh một cái bàn chải, đứng chực sẵn.
25 i lên thượng phòng. Nơi đây, sát tường kê chiếc bàn bát tiên kế bên một chiếc ghế dựa. Trên bàn một chậu thủy tinh, bên trong chú cá vàng đuôi phụng tung tăng lội.
26 Có thơ:Tâm tư sầu thảm phổ lên đànGió mai trăng lạnh tiết thu sangTiếng ca réo rắt dường dao cắtNão nuột lòng người dạ xốn xang. Triệu Văn Hội, Tô Bắc Sơn và Tế Điên vừa ngồi xong thì màn trúc lay động, từ bên trong đi ra một người thiếu nữ khoảng mười tám, mười chín tuối, phong tư rất mỹ lệ, đầu chải kiểu tóc vấn, mình mặc áo trắng thường.
27 Có thơ rằng: Áo gấm vui chơi chả về nhàGia nhân mặt ngọc đợi hầu tràNội viện kín sâu người chẳng thấyCách rèm nở thắm một cành hoạCao Quốc Thái về lại núi Thành Hoàng vẫn ở căn nhà cũ.
28 Tế Điên đưa Tô Lộc và Phùng Thuận đến cửa Nam huyện Dư Hàng. Thấy bên đường có một tiệm cơm, Tế Điên nói:- Này Tô Lộc, Phùng Thuận, chúng ta vào đây uống vài chén rượu, nghỉ ngơi giây lát rồi hãy đi nơi tiếp.
29 Nói về Cao Quốc Thái mở gói ra xem thử, té ra là hai xấp lụa. Dưới ánh trăng tỏ rạng, rõ ràng bốn chữ đề "Hưng Long đoạn điếm" (tiệm lụa Hưng Long). Lý Tứ Minh nói:- Hai xấp lụa này không phải là của tiệm lụa trong huyện Dư Hàng tạ Trong huyện Dư Hàng chúng ta chỉ có hai tiệm lụa, một tên Thiên Thành, một tên Vĩnh Thuận mà thôi.
30 Khi Lãnh Nhị được dẫn vào, quan huyện hỏi: - Này Lãnh Nhị, ngươi nói Cao Quốc Thái đang đêm đốt đèn cầm gậy cướp của, hiện tại đã bắt được ở đây, ngươi nhìn có phải chăng?Lãnh Nhị thưa:- Phải đó, bẩm lão gia, người này, hắn cùng Lý Tứ Minh bàn bạc trong nhà, tiểu nhân nghe rõ hết.
31 Mạnh Tứ Hùng nhảy tót vào phòng, rút dao ra định giết Tế Điên, nào ngờ La hán xoay mình lấy tay chỉ một cái, miệng niệm "Án ma ni bát mê hồng, án sắc lịnh hích", dùng phép định thân giữ chặt hắn lại.
32 Lương Sĩ Nguyên đứng chơi trước cửa, bỗng thấy từ hướng Tây đi lại một vị đạo nhân, đứng trước mặt và nói:- Vô lượng thọ Phật, thiện tai, thiện tai! Bần đạo rảnh dạo tam sơn, nhàn chơi ngũ nhạc, phỏng đạo tầm tiên, khéo xem khí sắc, giỏi đoán cát hung, xem ra tướng mạo công tử ngũ quan đoan chính, quyết định sẽ làm nên nghiệp lớn.
33 Tế Điên đang kêu gào hóa duyên thì thấy Lương viên ngoại từ trong nội viện đi ra hỏi:- Ai ở ngoài cổng mà làm ồn thế?Tế Điên bước tới trước hết chào hỏi rồi nói:- Viên ngoại muốn biết hả? Thì Hòa thượng ta đây nè.
34 Trương Diệu Hưng nói với Tế Điên:- Này Hòa thượng, ta kêu ông ba tiếng, ông có dám trả lời đủ ba tiếng không?- Đừng nói là ba tiếng, mà sáu tiếng ta cũng trả lời tuốt.
35 Sau khi Diệu Hưng đánh một chưởng cho Tế Điên ngất ngã rồi trở về Tường Vân quán. Lương viên ngoại chạy theo năn nỉ nhưng không được, đành phải trở vào thư phòng xem Tế Điên sống chết ra sao, nào ngờ thấy Tế Điên đang ngồi uống rượu.
36 Khi Tế Điên ra đến cửa thì Trần Lượng đã đi xa rồi, Tế Điên bèn tức tốc đuổi theo. Trần Lượng lúc đó chạy thật mau quanh mấy thôn trang rồi mất dạng. Trời hừng sáng, Tế Điên đến Tường Vân quán.
37 Vợ Tô Bắc Sơn là Triệu phu nhân cùng bọn xử nữ đang bày cuộc đố vui giải muộn trong phòng, bỗng nghe bốp một tiếng, cả bọn lật đật chạy ra xem, bên ngoài lửa cháy sáng rực, những nhánh đào, thạch lựu, hoa kiểng trên bồn hoa đều bén lửa.
38 Tế Điên dẫn Tô Bắc Sơn và cha con Hàn Văn Thành đến một nhà nọ. Bên trong nghe tiếng kêu, có một người đi ra, HànVăn Thành thấy người này bèn nói:- Phải rồi, người này tới đòi tiền tôi và đưa người tới bắt em gái tôi đây nè!Tô Bắc Sơn coi kỹ lại là Tô Phước bè Kêu Tô Lộc, Tô Thăng níu Tô Phước lại.
39 Khi nghe Tế Điên bảo có mùi trộm dưới gầm giường (sàn để hạ), Tô Bắc Sơn vội sai gia nhân đi bắt, lấy cây hươ dưới gầm giường mà không thấy chi hết, báo hại Trần Lượng sợ đến nỗi hồn bay ngàn dặm! Tại sao không hươ trúng Trần Lượng? Thật ra Trần Lượng đã đề khí móc tay chân lên thành giường dán sát người vào đáy giường chịu trận.
40 Tế Điên đang đùa cợt với người dọn bàn thì có hai người từ bên ngoài bước vào, người lớn tuổi can thiệp, trả tiền cơm rượu cho Tế Điên, đoạn bước tới vái chào, nói:- Bạch Thánh tăng, hai tôi là Triệu Phước, Triệu Lộc, là trưởng đạo nha môn của quan Thái thú huyện Lâm An này và đang theo hầu hạ Thái thú lão gia.