61 Ánh mắt trung niên nam tử lộ ra vẻ ngưng trọng, dường như đang nghĩ tới cái gì. Doanh Thừa Phong cũng không nói lời nào, đưa tay ném ra một chiếc bình ngọc.
62 Bầu trời trong xanh, từng đám mây trắng bay về phía cuối cánh rừng như có ý định dồn về một phía để lấp đầy khoảng không. Nhưng mà, trong một ngày tiết trời đẹp như vậy lại đang có một khung cảnh khủng bố xảy ra trong sơn mạch.
63 Doanh Thừa Phong thả lỏng thân thể, giống như một loại thực vật vô hại bình thường lẳng lặng dựa vào thân cây. Khi nhìn thấy người thần bí mặc áo đen đó, trong lòng hắn không hiểu sao lại sinh ra cảm giác sợ hãi.
64 Chỉ một thoáng yên lặng thôi là lại có thêm một con sói nữa bổ nhào tới tấn công. Tuy rằng nó tận mắt nhìn thấy đồng bạn của mình dễ dàng chết dưới kiếm của nhân loại trước mắt, nhưng động tác lại không hề chậm lại.
65 Cộng hưởng. . . Đây là một loại cộng hưởng lực lượng. Thời điểm Trí Linh phóng thích ra lực lượng sóng âm tiếp xúc với thi thể Đoạt Mệnh Phong, cỗ lực lượng thần kỳ nào đó trong cơ thể nó cũng bắt đầu rục rịch.
66 Bên ngoài cửa động truyền tới vô số tiếng xé gió sắc bén, mà trong hang động Doanh Thừa Phong lại co người lại, lấy từ đằng sau ra tấm thuẫn và thanh trường kiếm che người lại.
67 Đầu thương hơi động, một chút ánh sáng màu đỏ nhè nhẹ pha lẫn với màu trắng lập tức tỏa sáng. Chân khí trong cơ thể Doanh Thừa Phong cấp tốc vận chuyển, trong nháy mắt đã lên cao tới cực điểm, một lượng lớn chân khí không hề giữ lại tiến vào trong Phách Vương Thương.
68 - Chết đi. . . . Chết đi. . . . Đi chết đi. . . . . Doanh Thừa Phong mở miệng liên tục hét lên, chân bước như bay, quanh người liên tục có ánh sáng màu hồng lượn lờ.
69 Thở hổn hển vài hơi, Doanh Thừa Phong uống vài ngụm nước cho đỡ khát, sau đó tựa đầu vào vách đá, cả người lâm vào trạng thái ngủ say. Hắn ngủ tương đối an tâm, bởi vì có sự tồn tại của Trí Linh cho nên hắn không cần lo lắng đột nhiên bị ai đó tập kích, trước khi người đó kịp ra tay Trí Linh tuyệt đối sẽ đánh thức hắn trước tiên.
70 Lẳng lặng ngồi yên ở trong sơn động, chân khí trong cơ thể Doanh Thừa Phong tuôn ra mạnh mẽ. Vẻ mặt Doanh Thừa Phong không biểu hiện chút tình cảm nào, dường như hắn không hề có cảm giác, nhưng trong lòng lại kích động vạn phần, khó có thể khống chế được bản thân.
71 Tiếng huýt dài của hắn ở trong hư không dừng lại, Doanh Thừa Phong mới đứng lên, ở trong mắt hắn hiện lên vẻ phấn khích không gì sánh nổi. Cảm thụ được luồng chân khí mênh mông trong đan điền, đáy lòng hắn dâng lên lòng tự hào vô cùng.
72 Trong lòng Doanh Thừa Phong thoáng động, đám người Lâm Tự Nhiên huy động nhiều người như vậy mai phục ở đây nhất định là có lý do. Vào giờ phút này, hắn thậm chí còn có thể đoán ra, Lâm Tự Nhiên đã nhìn trúng thân pháp của mình, cho nên mới biểu hiện khách khí như thế.
73 Bóng đen chợt lóe lên, Doanh Thừa Phong đã như điện chặn ở trước đạo thân ảnh màu hồng. Tốc độ của Hỏa Hồ nhanh tới cực điểm, nhưng khi Doanh Thừa Phong bùng nổ tốc độ toàn lực, không tiếc tiêu hao chân khí thì tốc độ không hề kém hơn nó.
74 Long Đầu Nham là địa phương có diện tích rất rộng lớn, mỗi chỗ đều chứa đựng nguy cơ trùng điệp. Một ít loại dị thú cường đại chiếm lấy một chỗ tạo thành cấm địa, nhưng một ít khu vực sống thành bầy đàn cũng là những vùng rất khủng bố.
75 Hít sâu một hơi, cảm thụ chân khí vô tận đang lưu chuyển trong cơ thể, trên mặt Doanh Thừa Phong hiện lên một tia hưng phấn. Sau một lúc tĩnh dưỡng, chân khí của hắn đã khôi phục lại như bình thường.
76 - Lang Cốc? Bức Huyệt? Doanh Thừa Phong trợn tròn mắt, nếu như Lâm Tiểu Tú nói tới địa phương khác thì hắn còn không hiểu rõ lắm. Nhưng hai nơi này, hắn tuy rằng không hiểu rõ như lòng bàn tay, nhưng cũng khá là quen thuộc.
77 - Sư cấp linh khí. . . . Doanh Thừa Phong một lần nữa lặp lại, thanh âm của hắn trở nên có chút cổ quái. Sư cấp linh khí chính là linh khí cường đại chân chính.
78 Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, nói:- Cháu đúng là có chút kỳ ngộ, cho nên chân khí mới tiến bộ một chút. Chăm chú nhìn hắn một lúc, Doanh Lợi Đức mới chậm rãi nói:- Không đúng.
79 - Thừa Phong! Ngươi sợ sao? - Doanh Lợi Đức bật cười nói: - Ngươi có can đảm một mình tiến vào Kỳ Liên sơn mạch như thế nào lúc này lại khiếp đảm? Doanh Thừa Phong khẽ gãi đầu, xấu hổ cười nói: - Chú! Ngài lần đầu tiên một mình kiểm tra công phu của cháu, cho nên có chút hoảng hốt.
80 Thân hình nhanh chóng xuyên qua rừng rậm, vẻ mặt Doanh Thừa Phong khó có thể che dấu được một tia hưng phấn và vui mừng. Sau khi đánh một trận với chú của mình đã làm cho lòng tự tin của hắn tăng lên rất nhiều.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 40
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Dị Năng, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Đam Mỹ, Khoa Huyễn
Số chương: 5