21 Ba người Doanh Hải Đào đồng thời khẽ khom lưng đáp: “Rõ!”Dù trong lòng chúng nhân rất hâm mộ nhưng càng hiểu được ba vị trí đầu của cuộc tranh tài ắt thuộc về ba người bọn họ, những kẻ còn lại đều không đủ tư cách để tham gia tranh đoạt.
22 Gió nhẹ vi vu thổi, vờn khắp mặt đất giống như một bàn tay thật to vỗ về nâng niu cả vùng đại địa. Nó lóng lánh trong ánh dương giống như từng sợi tóc bạc bồng bềnh, mà cũng tựa như ngàn vạn sợi tơ mềm đang chuyển động.
23 “Cữu cữu, người nói là linh văn phòng ngự phải dùng phương thức này sửa đổi sao?” Trong thư phòng an tĩnh mà sáng sủa, Trầm Ngọc Kỳ cau lại đôi bờ mi thanh tú, dùng một ngữ điệu mang theo sự hồ nghi hỏi dồn.
24 “Ôi… thật là đáng tiếc!” Doanh Thừa Phong nhìn bóng lưng Trầm ngọc Kỳ khuất xa xa mà nói với vẻ tiếc nuối: “Tốc độ học kiến thức mới của nàng thật sự là quá chậm! Nếu có thể lãnh giáo trực tiếp với đại sư Trương Minh Vân vậy thì tốt rồi!”Trải qua một khoảng thời gian tiếp xúc và ở cùng một nơi, Doanh Thừa Phong đã nhìn ra một vài đầu mối.
25 v“Yaaa…”Sau một tiếng thét dài, Doanh Thừa Phong nhanh chóng đánh một chiếc xe ngựa tiến vào Bàn Long trấn. Trên xe có bày một chiếc rương lớn, đúng là phụ kiện của khôi giáp sáo trang mà hắn đã tân tân khổ khổ khắc xong toàn bộ linh văn.
26 Phương Hủy mỉm cười khẽ: “Tại sao không thể nào?”Nguyên Bưu đáp dồn: “Khắc linh cho sáo trang không hề giống một thanh trường kiếm, việc này cần một kinh nghiệm vô cùng phong phú.
27 Hít thật sâu vào. Mặc dù lúc này là đầu mùa hè, khí trời đã trở nên nóng bức, nhưng dòng khí Doanh Thừa Phong hít vào, khi chạy xuống bụng tức thì biến thành một loại giống như “Hàn Băng”.
28 “Chân khí ngươi mới vừa đưa vào quá ít, chỉ đủ kích phát lực lượng phòng ngự một lần. ” Thanh âm Trí Linh tiếp tục vang lên: “Ngươi không ngại thì có thể thử tiếp, xem có thể kích phát lực phòng ngự của đầu khôi thêm lần nào hay không?!”Doanh Thừa Phong đáp một tiếng.
29 Doanh Thừa Phong “a…” một tiếng dài, trên mặt hiện lên mấy phần hậm hực. Người luyện võ cũng được phân chia ra nhiều đẳng cấp. Bất kể là hắn hay thúc thúc Doanh Lợi Đức cũng chỉ là một tên Võ sĩ mà thôi.
30 Ở một chỗ thần bí nào đó trong người Doanh Thừa Phong đang tiến hành tính toán với tốc độ tiếp cận cực hạn, thậm chí còn vượt cả cực hạn!Trí Linh đã hoạt động hết công suất, sử dụng mọi thủ đoạn nó có thể dùng.
31 Trong Bàn Long trấn, cảnh tượng vẫn đông đúc, rộn ràng và náo nhiệt như cũ. Daonh Thừa Phong vác một chiếc rương lớn, thản nhiên đi đến Bích Thủy Uyển.
32 Doanh Thừa Phong dở khóc dở cười nhìn lão nhưng trong lòng vừa mừng vừa sợ. Sau khi thấy biểu hiện này, Doanh Thừa Phong đã biết Phương Hủy tuyệt đối hài lòng về vật này.
33 Từ từ cầm nắp bình, Doanh Thừa Phong mở nó ra rồi nhẹ nhàng hít vào đôi chút. Một mùi hương thơm như thường lệ xông vào mũi khiến Doanh Thừa Phong khẽ cau mày.
34 Hăng hái bừng bừng ngược về nhà, Doanh Thừa Phong lấy ra toàn bộ lần thu hoạch này. Giá trị lớn nhất trong số đó, không thể nghi ngờ chính là một lượng lớn đan dược.
35 “Choang, choang, choang…”Tiếng đập sắt trong trẻo quanh quẩn nơi tiệm rèn, Doanh Lợi Đức vung búa ra sức đánh mạnh vào thanh phôi thô trong tay. Sau khi thành công rèn được một thanh phôi linh khí thô, sự hứng thú của ông ta trên phương diện này càng thêm nồng nhiệt.
36 Doanh Lợi Đức gật gù rồi nói: “Các con đều do ta dạy. Mặc dù không cách nào khiến từng đứa thành tài, nhưng biểu hiện của chúng thì ta há lại không để ý mà biết được hay sao?”Khẽ nhíu mày, Doanh Thừa Phong nói: “Thúc thúc, người cố ý làm như vậy?”“Không sai! Đây là phương pháp ta học được của tông môn!” Doanh Lợi Đức nghiêm mặt rồi tiếp: “Chính vì có câu: Sư phụ là người đưa vào cửa tu hành, phàm là đệ tự bái nhập làm môn hạ của ta thì bọn chúng nhất định sẽ được tận lực chỉ điểm cách tu luyện.
37 Nhẹ nhàng mở nắp bình, một mùi thuốc dị thường quen thuộc tức thì tràn ngập. Hắn đổ ra một viên đan dược tròn căng màu vàng nhạt, trong mắt hiện lên vẻ do dự.
38 “Phù…”Trên một cánh đồng trống, Doanh Thừa Phong vung quyền đánh ra trước ngực. Sức mạnh cường đại khiến không khí vang lên một tiếng xé gió. Mặc dù còn xa mới phô trương như nhóm Doanh Hải Đào có chân khí tầng sáu nhưng lại đã có vài phần phong phạm của bậc đại tướng.
39 Một bộ sáo trang bảo vệ bằng da, chín bộ phụ kiện bất đồng. Sau khi quán linh thành công, chín nhóm phụ kiện này đã tổ hợp lại thành một bộ sáo trang hoàn mĩ.
40 Từng tiếng bước chân vững chãi có lực vang lên. Trong khoảnh khắc nghe được thanh âm ấy, tất cả mọi người đều ngừng bàn tán, thân hình họ thẳng tắp và mắt nhìn thẳng về phía trước.