21 Người trong quán bar ngày một nhiều, khoảng lúc hơn 11h cơ hồ đã không còn chỗ trống nào nữa.
Ny Đế Á nhảy hết điệu múa, Cát Ân lên sân khấu. Làm cho Bối Hiểu Ninh phải giật mình chính là, Cát Ân vậy mà cũng múa bụng.
22 Lúc Bối Hiểu Ninh đến công ty thì cả Hà Tân Khải và giám đốc đều không có ở đó. Hắn đến phòng nhân sự làm xong xuôi thủ tục, lại đến phòng tài vụ giao nộp các loại hóa đơn thanh toán, được hưởng ba tháng tiền lương và trả lại chi phí công tác, hắn kiểm tra rồi nhận lấy.
23 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
*Đập đầu~ ức! chương này ta lại bị thiếu raw, raw chương này chỉ có vài dòng…, và ta típ tục nhìn QT chém~ có gì mong mn góp ý cho để ta sửa nha! Cứ thiếu dài dài thế này ta cũng đau lòng lắm, nó toàn thiếu mấy khúc nóng hổi không thôi! >v<* hai="" ngày="" sau,="" lăng="" tiếu="" vậy="" mà="" lại="" thu="" thập="" vài="" thứ="" đồ="" dùng="" mang="" đến="" nhà="" bối="" hiểu="" ninh="" thật.
24 Cuối tuần, Bối Hiểu Ninh về nhà. Cùng ngồi nói chuyện với cha một hồi, theo như dặn dò của mẹ, Bối Hiểu Ninh giải thích y như lúc trước đã nói trong điện thoại chuyện ở hôn lễ.
25 Trên đường lúc sau khoảng 10h, điện thoại di động của Lăng Tiếu bắt đầu reo không ngừng, nhưng y vẫn không tiếp, cuối cùng đành để Bối Hiểu Ninh tắt máy luôn.
26 Lúc trời sắp sáng, Bối Hiểu Ninh mơ mơ màng màng ngủ được thêm một lúc.
Chờ mọi người cũng dậy thu thập xong hết, chủ nhà đã chuẩn bị xong cháo, trứng gà và một ít củ cải dưa muối.
27 Lăng Tiếu mang Tôn Miểu Miểu quay lại địa điểm tập hợp trước đó. Trừ Bối Hiểu Ninh, tất cả mọi người đều đã trở về.
Lăng Tiếu vội vàng gọi điện thoại cho hắn, điện thoại vừa thông, ba lô Bối Hiểu Ninh để lại lập tức truyền ra tiếng chuông điện thoại của hắn.
28 Ngày thứ hai thức dậy, mọi người chia nhau đi mua thổ đặc sản. Bối Hiểu Ninh chủ động gọi Lăng Tiếu vào một thôn cách nơi bọn họ ở không xa.
Trên đường Bối Hiểu Ninh đưa tin nhắn cho Lăng Tiếu nhìn.
29 Chờ Bối Hiểu Ninh mang đống đồ Lăng Tiếu mua về thu dọn xong, lại thử chỗ cho 2 con cún, pha sữa bột cho hai tiểu tử kia, cho 2 đứa ăn, đã là hơn 11h.
30 Lăng Tiếu tắm rửa xong lên đến giường, trời đã sáng. Y chui vào trong chăn mền, vươn tay ôm lấy Bối Hiểu Ninh, ôm đến trong lòng mới phát hiện hắn ngủ trần a.
31 Ra khỏi quán cà phê, Bối Hiểu Ninh gọi điện cho Lăng Tiếu. Lăng Tiếu nói đang ăn cơm ở nhà hàng, cũng gọi hắn qua ăn.
Bối Hiểu Ninh không muốn nghĩ nhiều, gọi xe theo địa chỉ Lăng Tiếu nói đến khách sạn.
32 Bối Hiểu Ninh nhanh như chớp lao ra khỏi quán bar, gọi taxi. Chưa đi nổi năm trăm thước, điện thoại liền reo, là tin nhắn.
Lăng Tiếu: Em chờ đấy, đêm nay không lăn qua lăn lại em đến ba ngày cũng không dậy nổi, tôi sẽ không họ Lăng!
Bối Hiểu Ninh: Anh nổi không? Lão già à.
33 Bối Hiểu Ninh nâng tay xoa ngón tay Lăng Tiếu, “Tiếu, tôi… Hôm nay có đi gặp một người. ”
“Ai?” Hai mắt Lăng Tiếu vẫn như trước nhìn chằm chắm ảnh chụp.
34 [chú thích: toàn bộ phần nghiêng không ở trong ngoặc […] bắt đầu từ ☼…☼đều là trích từ nhật ký]
☼
…….
Ngày 12 tháng 6 năm 1968, thời tiết: trời chuyển râm
Hôm nay lại bị thiếp đại tự báo.
35 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
[chú thích: toàn bộ phần nghiêng không ở trong ngoặc […] bắt đầu từ ☼…☼đều là trích từ nhật ký]
☼
Ngày 11 tháng 11, khí trời: quang đãng
Ta mang thai rồi.
36 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
[Robin: chương này ngọt hơn chương trước nhìu và các a đã quay lại, bựa hơn trc rớt nhiều ~ (k phải nói xấu a đâu Tiếu ca! >D<)] bối="" hiểu="" ninh="" gửi="" sơ="" yếu="" lý="" lịch="" hết="" không="" đến="" mấy="" ngày="" thì="" được="" gọi="" đi="" làm.
37 [H đó nha các tềnh iêu~♥]
Balo, áo khoác, quần. Bối Hiểu Ninh cởi từng thứ một ném sang một bên.
“Chờ một chút! Em có thể đừng có cởi đến vui vẻ thế không, trông cứ như là chuẩn bị đi tắm thế?”
“Vậy anh muốn tôi cởi thế nào?”
“Ờm… hoang dã chút.
38 Cát Ân mặc trang phục biểu diễn lóng lánh, đi thẳng, tất cả khách ngồi trong quán đều chú ý đến hắn. Có ánh mắt trắng trợn nhìn thẳng vào hắn, cũng không thiếu người giả vờ phiếm chuyện he hé liếc mắt.
39 Đến thứ năm, Bối Hiểu Ninh xin nghỉ thứ sáu và chủ nhật. Quản lý tỏ ra không vui, cuối cùng Bối Hiểu Ninh chủ động hy sinh toàn bộ ngày nghỉ của một tháng kế tiếp, lão bản lúc ấy mới gật đầu, xem như là đã cho phép.
40 Lăng Tiếu nhìn thoáng qua sườn mặt của Bối Hiểu Ninh, chỉ nhìn thấy được đường cong từ vành tai xuống cổ của hắn, trắng trắng mềm mềm còn lộ ra chút màu sắc phấn hồng.