281 Ngôi miếu được xây bằng đá xám, cao năm thước, rộng ba thước, bên trong có một bức tượng thổ địa bằng gỗ, vì thời gian đã quá lâu, cộng với không gian trong động ẩm ướt, tượng gỗ đã bị biến dạng, hình dáng thổ địa không còn nhìn ra.
282 Tả Đăng Phong đỡ Thiết Hài vọt tới, Thiết Hài đã hao tổn linh khí quá nhiều, Tả Đăng Phong không muốn ông lại bị lãng phí linh khí. Chỗ Thập Tam và Lão Đại phát ra âm thanh là ở góc rẽ, Tả Đăng Phong lóe lên vọt tới, phát hiện Lão Đại và Thập Tam đang vây công một sinh vật kỳ quái, con vật này hình tròn, không đầu không não, quanh thân đầy xương nhọn sắc bén, dài cả tấc, nhìn như con nhím, nhưng chắc chắn không phải nhím, vì nhím khi cuộn mình là không thể di động, nhưng quái vật này lại có thể chạy nhanh chóng, vòng quanh công kích Thập Tam và Lão Đại, Thập Tam và Lão Đại nhất định là ăn thiệt thòi, nhưng chúng không lùi bước, mà chia làm hai bên giáp công tìm cơ hội, nhưng gặp phải một gia hỏa cả thân là gai, chúng căn bản là vô kế khả thi.
283 Một tiếng bùm rất to vang lên, căn cứ hình dáng của bóng đen và âm thanh truyền tới, thứ vừa đánh trúng thạch bích chắc chắn là một cái đuôi rắn cực bự.
284 Chỗ Thiết Hài bị cắn là cánh tay, không ảnh hưởng tới tốc độ di chuyển, khi rời khỏi thông đạo dưới nước, hai người tăng tốc độ, vì Tả Đăng Phong khi vào đã diệt sạch đường đi, nên giờ đi trở ra nhanh chóng, không tới một giờ đã lên tới mặt đất.
285 "Tôi cứ nghĩ cậu không bao giờ tới nữa. " Ngọc Phất ôm lấy Tả Đăng Phong, vùi đầu vào sườn mặt hắn. "Chị đốt nến lên đi, bên ngoài có người thấy đấy. " Tả Đăng Phong nhíu mày, hắn nhíu mày nhưng hắn không khiếp sợ, hắn không sợ Ngọc Phất ra tay, chỉ sợ Ngọc Phất nói chuyện, Ngọc Phất cao xêm xêm hắn, nếu muốn hôn môi chỉ cần quay ngang qua thôi, không cần phải nhón chân hay cúi xuống gì cả.
286 Thiết Hài lấy tay xoa ngực, mặt đầy vẻ thống khổ, nhưng Tả Đăng Phong đã cảm giác không đúng, trên đất đầy xương và chai rượu cho thấy từ lúc hắn đi, Thiết Hài luôn mồm ăn uống, hơn nữa mặt sắc ông lại rất bình thường, khí tức vững vàng, đâu có chỗ nào giống thân trúng kịch độc.
287 "Đi đâu?" Ngọc Phất ngạc nhiên hỏi. "Đi động đá vôi, trong động đá vôi có nhiều ao nước, hơn nữa lại khá lạnh, chị có nguyệt sự không thể xuống nước, nên tôi mới kéo dài ba ngày.
288 Ba người đang ở trong một hồ nước hình tròn, đông rộng tây hẹp, dài tới năm dặm, trong hồ nước nổi một con thuyền màu đen, dài hơn mười thước, mặt nước ở trên mạn thuyền cao sáu xích, thuyền rộng năm thước, thuyền hình dài nhỏ, không cột buồm, không buồm.
289 Quả trứng này dài năm thước rộng ba thước, có hình trứng, sắc vàng óng ánh, chung quanh có rất nhiều mảnh gỗ vụn, bên trên chúng và cát đá xung quanh có dấu bị đè nén xuống rất rõ, cho thấy đã từng có một con vật cực lớn đi quanh qua.
290 Đa số độc xà đều có bản lĩnh phun nọc độc, con độc vật này cũng biết, nó tấn công đã lâu không có kết quả nên rất giận dữ, ngẩng đầu phun ra một luồng nước màu vàng nhạt, cơ thể nó lớn, nọc nó phun ra như cơn mưa nhỏ bao trùm cả mấy trượng vuông, Tả Đăng Phong và Thiết Hài vội chạy đi tránh, nọc này có tính hủ thực cực mạnh, dính lên mặt đá là bốc khói trắng lên ngay.
291 Sông ngầm dưới mặt đất đi về hướng đông,Phía bên phải hà đạo là bãi sông rộng, trên bãi có rất nhiều đá cuội, đá cuội đã được nén chặt, đặt chân không hề bị lún.
292 Tả Đăng Phong nhíu mày, Câu Xà hắn có biết, là một loại độc vật thời kỳ viễn cổ, hình thể và hình dạng xác thực tương tự con độc vật họ vừa giết chết.
293 Cổ ngữ có nói: vạn ác dâm cầm đầu, trăm thiện hiếu đứng trước, theo kinh điển Đạo gia (( Nam Hoa chân kinh )), trong tất cả tội ác trên thế gian dâm tà là trọng tội đệ nhất, hậu quả nó gây ra còn cao hơn cả sát sanh giết người, Diêu tỉ và đám đàn ông đi chơi gái đều thuộc loại đại ác dơ bẩn, không nên sống.
294 Đứng ở cửa Phong Nguyệt Lâu có khá nhiều Diêu tỉ, đa số chỉ chừng hai bốn hai lăm tuổi, người lớn nhất cũng chỉ 27-28, nhưng họ lão luyện hơn hẳn những cô gái cùng tuổi, khóe mắt đã có những nếp nhăn nhỏ, dù đánh phấn son dày cộm cũng không che đi được, họ không xinh đẹp, nhưng các cô bạo dạn, con gái đàng hoàng không dám ăn mặc lộ liễu như các cô, không dám có những cử chỉ khêu gợi, phóng túng như các cô.
295 Những người của Phong Nguyệt Lâu nhảy cà tưng ra cửa, hai người nhanh chóng rời khỏi nơi này. Hai người lướt lên mái nhà một tòa lầu cao, nhìn những thi thể đang nhảy tới trước, lúc này những kia thi thể đã lôi kéo nhiều người đi đường vây xem, nhưng tạm thời vẫn chưa xảy ra rối loạn.
296 " Minh Tịnh Đại Sư?" Tả Đăng Phong cau mặt. "Ừ, mau đi ngăn ông ấy lại. " Ngọc Phất nhìn hai ngọn nến trên bàn. Ngọn lửa càng lúc càng yếu ớt, nhưng cô không tác pháp chống lại, vì đối phương là người một nhà.
297 "Cương thi tầm thường không khó tìm, nhưng muốn có hơn ngàn năm đạo hạnh thì vô cùng hiếm thấy, mù mờ chắc chắn không tìm được. " Tả Đăng Phong suy nghĩ.
298 Ánh nắng mặt trời làm cho người ta hi vọng, sôi nổi, tinh thần phấn chấn, còn ánh trăng làm cho người cảm giác u tĩnh, xa xưa, bình thản, hiện giờ đang là cuối mùa hè đầu mùa thu, ánh trăng rất sáng, thư thái tinh thần.
299 "Quan" là nơi đạo sĩ ở, "Tự" là nơi hòa thượng ở, còn "Miếu" là nơi thờ những thần minh khác, không phải Tam Thanh cũng không phải Phật tổ, người coi miếu thường là do cư sĩ đảm đương, cổ miếu ở trong núi sâu này có người coi miếu, hiện đang quét lá rụng trong sân, và không phải đàn ông, mà là một cô gái.
300 Tả Đăng Phong nói xong, Ngọc Phất và Hạn Bạt đều ngạc nhiên, Ngọc Phất kinh ngạc còn hơn Hạn Bạt, vì cô biết Tả Đăng Phong đe dọa không giống cô, Hạn Bạt nếu không gọi Chung Quỳ tới, Tả Đăng Phong sẽ thật sự giết nó.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 28