261 "Tả Đăng Phong, cậu ở đây nhìn cái gì?" Thiết Hài thấy Tả Đăng Phong cúi đầu nhìn nhìn dưới đất, thì quay lại. "Trong ngọn núi này rất có thể có một con quái vật.
262 Mười hai địa chi đều có năng lực ảnh hưởng tới địa khí, nơi này cách Dung Quốc thành cổ rất gần, cửu dương kim hầu ba ngàn năm nay luôn ở trên ngọn cô phong giữa hố trời phía Tây Bắc Dung Quốc thành cổ, vì hố trời cách trở, đa số kim khí do kim hầu đều bị thấm xuống dưới, dưới cô phong có sông ngầm, dòng nước mang theo kim khí, kim khí theo nước chảy tới chỗ dừng, tích lũy tại đó.
263 "Hàn xá bỉ lậu, ghế ngồi không được đầy đủ, không có đồ ăn nước uống đãi khách. . . " Hồ ly đi theo đằng sau, xấu hổ. "Ngồi xuống đi, chúng tôi ngồi một lát là đi, không cần phải phiền.
264 "Trong một cổ mộ cách đây hơn trăm dặm về phía tây. " Hồ ly nhìn thoáng qua thẻ tre trong tay Tả Đăng Phong, chỉ tay về hướng tây. "Dẫn tôitới đó. " Tả Đăng Phong đứng dậy.
265 Hồ ly hiện ra nguyên hình, chui xuống dưới đất quan sát phần mộ, rồi chui lên, dùng móng vuốt cào lên đất, mô tả đại khái phạm vi phần mộ, vì mặt đất bị phủ một lớp tro tàn, khi vết cào rất dễ thấy.
266 "A Di Đà Phật, đào phần móc mộ làm đại thương âm đức, sẽ có ngày cậu phải hối hận!" Tả Đăng Phong gào to làm Thiết Hài chạy tới "Tôi không hối hận không phải là chuyện đào phần móc mộ, tính, ông giúp tôi trả lại cái gối này đi.
267 "A,. ""A,. "Thiết Hài 'A' một tiếng, ông cụ cũng 'A' một tiếng. Thiết Hài kinh ngạc là vì ông cũng là đầu trọc, ông không biết Tả Đăng Phong muốn giết đầu trọc nào, còn ông cụ bán đồ ăn khuya thì kinh ngạc là vì Tả Đăng Phong vừa mới hỏi chỗ phủ Tổng Thống, ông biết hắn muốn giết đầu trọc nào.
268 Thập Tam không đáp lại, nhảy lên vai hắn, mọi người nhìn thấy một màn này nên không hô Nhị Lang chân quân hiển linh nữa, vì họ biết Nhị Lang chân quân tuyệt đối không khiêng Khiếu Thiên khuyển trên vai.
269 Hai người tới Kim trạch Cửu Châu, Tôn Phụng Tiên đang ngồi trong chính sảnh ngồi uống trà, thấy hai người tới vội đứng dậy đón chào. "Sao cậu lại tới?" Tả Đăng Phong nhìn thấy Tôn Phụng Tiên rất ngoài ý muốn, vì An Huy tới Trùng Khánh hơn hai ngàn dặm, Tôn Phụng Tiên là một ông chủ được nuông chiều từ bé, không ngờ trong vòng 3 ngày lại chạy một quãng đường xa như vậy.
270 Tả Đăng Phong xoay người đi tới bên bàn, Tôn Phụng Tiên đã mở nhiều hộp gỗ, Tả Đăng Phong nhìn xuống, thấy có đạo bào, đạo giày, đạo quan, phất trần, món nào cũng có dấu vết thời gian, kiểu dáng xưa cũ, nhưng đều còn mới, nói cách khác là chúng chưa bao giờ được dùng qua từ khi chế tạo thành.
271 Giữa trưa là thời điểm người ta lười biếng nhất, khu này thuộc Quốc Dân đảng quản lý, ăn no thì phải đi, Thiết Hài đi xong thì tiếp tục đi theo, mọi chuyện đều hợp lý, nên Tả Đăng Phong không hề cảnh giác, hắn không bao giờ ngờ Thiết Hài lại ra tay với mình.
272 Nữ ninja vui vẻ nhìn Tả Đăng Phong, vết thương hắn không cầm máu được, cô căn bản không cần mạo hiểm tấn công, chỉ cần yên tĩnh chờ đợi, thong thả đánh bại Tả Đăng Phong.
273 Tả Đăng Phong vội quay đầu lại, quả nhiên, Viên Phi Thiên Đại đã phá trận ra, mang theo bốn người cấp tốc đuổi tới, hai cái xác đã bị cô ném vào trong lửa hủy thi diệt tích.
274 Đại sư, ông đang nguyền rủa tôi hả?" Tả Đăng Phong cười. "Không, không, cậu nhìn chỗ cậu nằm đi, khô ráo đúng không, đều là lão nạp dùng cái bao tay này dẹp hết ẩm ướt cho cậu.
275 Hai người vừa mới ra cửa động, mười thanh phi tiêu chữ thập đã từ bụi cỏ mé đông bắn tới, ninja nổi danh về nghị lực và ẩn nhẫn, mai phục và bí mật là điểm mạnh của họ.
276 "Cả cậu cũng sợ, sao bảo lão nạp đánh?" Thiết Hài hỏi. "Muốn đánh với mụ ta phải có định lực, định lực của tôi không đủ. " Tả Đăng Phong lắc đầu, mụ mập Vọng Nguyệt rất có khả năng biết mị thuật gì đó, lần đầu lúc mụ vứt mị nhãn cho Tả Đăng Phong hắn rất buồn nôn, nhưng những cái sau đó, hắn lại càng lúc càng thấy dễ coi, sự thay đổi này rất khác thường.
277 Tả Đăng Phong quay đầu nhìn lại, thấy Vọng Nguyệt đã chạy tới hội họp với Viên Phi và Vụ Ẩn, đang nhướng mày nhìn hắn và Thiết Hài, tuy thở hơi gấp, nhưng quần áo vẫn còn đầy đủ, vậy không phải thoát y lộ thịt.
278 So với súng ống của bộ đội, người tu đạo sợ súng bắn chim hơn, vì loại súng này được rèn từ sắt, tuy uy lực không lớn, nhưng phạm vi công kích rất rộng, một phát là bao trùm một mảng lớn, rất khó né tránh.
279 "Có một số việc không thể nói bậy được. " Tả Đăng Phong trầm ngâm một lát lắc đầu. "Tả chân nhân, việc này tôi không hư cấu và khuyếch đại, ngài nên bảo trọng, tôi cáo từ trước.
280 Ai chặn?" Thiết Hài nhìn quanh. "Người tu hành. " Tả Đăng Phong nghiêm nghị. Khu vực này măng đá và nhũ thạch đều có dấu vết bị phá hư, hơn nữa những cái bị phá hư lại liền kề nhau, cho thấy chúng không phải là tự nhiên mà bị người ta sắp chồng vào giữa thông đạo để bít đường, thạch nhũ và măng đá bản thân rất cứng rắn, có thể phá hư chúng chỉ có người tu hành.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 28