21 - Luyện với thân ảnh nhỏ này căn bản không thể nào rèn Cầm Nã Thuật của mình được!
Vương Bảo Nhạc lại bị thân ảnh luyện tập lớn bẻ ngón tay trong mộng cảnh mang theo bi phẫn lẫn bất lực rời khỏi đó.
22 Trong tiếng xùy xùy của mọi người, gã to con bị Vương Bảo Nhạc bẻ ngón tay run lẩy bẩy, hai mắt rơm rớm, thật sự là cái loại đau đớn thấu tim khi bị người ta bẻ ngón tay này làm cho hắn sắp phát điên lên rồi.
23 Tiếng la hét này vô cùng ầm ĩ, thậm chí còn có thể nhìn thấy không ít người đi ra từ cửa vào tầng hai, cả đám nhìn quanh quẩn như sói như hổ, muốn tìm ra người có bộ dạng giống như Vương Bảo Nhạc.
24 Vương Bảo Nhạc vốn không định đến câu lạc bộ đấu vật đâu, hắn cảm giác mình không thể làm màu quá, nhưng bây giờ thật sự hết cách rồi, chỗ cái thân ảnh luyện tập nhỏ thì có lẽ là do vấn đề kết cấu cho nên hắn đá kiểu gì nó cũng không phản ứng lại tí nào.
25 Toàn bộ tầng hai của câu lạc bộ đấu vật bây giờ chỉ toàn tiếng người la ó, tiếng gào tức giận vang lên liên hồi, đủ loại tiếng mắng chửi xem thường nối đuôi nhau vang lên.
26 Trên tầng hai của câu lạc bộ đấu vật lúc này đã vô cùng ồn ào, thật sự trước đây Vương Bảo Nhạc cho mọi người cảm giác rằng hắn chỉ là một con thỏ béo biết có mỗi chiêu bẻ ngón tay, ấn cổ tay với đá hạ bộ mà thôi.
27 Thái Hư Cầm Nã Thuật đại thành rồi!
Khi thân ảnh luyện tập của mộng cảnh mà Vương Bảo Nhạc từng thấy vô cùng độc ác đáng sợ rốt cuộc không thể nào bẻ ngón tay, đá hạ bộ hay ấn khớp xương của hắn được nữa, thậm chí còn bị Vương Bảo Nhạc đánh ngược lại thì Vương Bảo Nhạc vô cùng kích động.
28 - Đừng hoài nghi lời anh nói, Tạ Hải Dương anh là người làm ăn chuyên nghiệp, sứ mệnh của anh chính là phục vụ tất cả khách hàng, giải quyết nỗi âu lo cho họ, thỏa mãn mong muốn của họ, mấy cưng có thể đi hỏi thử đi, trên dưới cái đảo Hạ Viện này có ai mà không biết tên tuổi của Tạ Hải Dương này đâu!
Tạ Hải Dương nói xong còn giơ tay vuốt mái tóc bôi keo bóng loáng của mình, đôi mắt mang theo vẻ khôn khéo, trên mặt là nụ cười vô cùng nhiệt tình, đứng trước cửa động phủ của Vương Bảo Nhạc.
29 - Á, đây. . . Á. . .
Tạ Hải Dương há to miệng như muốn nói gì đó, nhưng lại khó mà nói trọn thành câu, mặt mày của hắn thoáng chốc đã đỏ bừng, thậm chí hai mắt còn hằn tơ máu, miệng thở dốc ồ ồ, gân xanh trên trán nổi lên như bị sét đánh trúng!
- Má ơi!
Tạ Hải Dương kêu la thảm thiết, toàn thân run rẩy, đồng tử đột nhiên co rụt lại, mồ hôi trên trán túa ra như mưa, phản ứng đầu tiên của hắn chính là móc họng cho nôn, muốn ói cái Tử Thần đan chết tiệt kia ra.
30 Nỗi vui mừng khi tu vi tiến bộ cùng giảm cân thành công khiến cho Vương Bảo Nhạc vô cùng phấn chấn, nhất là khi hắn nghĩ tới chuyện mình sắp trở thành học thủ thì lại hí hửng hơn nũa.
31 Có tiếng kêu la thảm thiết vang vọng bốn bề, trong tiếng la ấy mang theo nỗi đau đớn không sao tả xiết, rõ ràng Vương Bảo Nhạc đang tức giận cho nên bẻ khớp cũng mạnh tay hẳn, mặc dù hắn vẫn biết chừng mực không bẻ gãy cổ tay của đối phương, nhưng loại đau đớn khi khớp xương bị vặn ngược thế này vẫn khiến cho gã thanh niên kia đau tới mức gần muốn hôn mê.
32 Lúc này Vương Bảo Nhạc đang nghiêm mặt khoanh chân ngồi trước tảng đá màu xanh ở trong học đường, hắn tập trung toàn bộ tâm thần nhìn vào liên linh thạch đang phát sáng trong tay mình!
- Lúc nãy ta dạy dỗ đám người bộ viện kỷ một phen, trong lòng bọn họ nhất định đang hận ta lắm, lần này.
33 Vương Bảo Nhạc vừa bước ra thì hắn đã trực tiếp đánh tới trước mặt một tên đốc tra, đè mạnh một bàn tay vừa vươn tới rồi bẻ ngược ra, khiến cho tên này lập tức kêu thảm thiết, cổ tay bị bẻ gãy trong tiếng xương kêu răng rắc.
34 Đêm hôm đó Tiểu Đạo phải dốc hết bản lĩnh ra để tổ lái qua vụ này trong biết bao lời yêu cầu của những người theo dõi live stream, lại còn phải hứa thêm một đống điều kiện nữa mới đổi thành để hắn chia ra vào phòng Dung Nham nhiều đợt.
35 Bộ viện kỷ có Liễu Đạo Bân phụ trách nên Vương Bảo Nhạc rất hài lòng, lại càng dốc hết tâm tư vào việc nghiên cứu phần sau của Dưỡng Khí quyết. Phần này chỉ có những người luyện chế ra được linh thạch có độ tinh khiết tám thành đổ lên mới lấy được, bên trong nói về nội dung của hai ngành học khác trong hệ Pháp Binh.
36 Học thủ Thảo Mộc học đường của hệ Đan Đạo Trịnh Lương là một học sinh cũ năm ba, tướng mạo tuấn lãng, mày kiếm mắt sao, lại có khí chất phiêu dật, vốn hắn mỉm cười đến đây, nhưng sau khi nhìn thấy Vương Bảo Nhạc cùng với đám nữ sinh đang bu quanh Vương Bảo Nhạc kín mít thì hắn cũng đơ mặt ra luôn.
37 - Thành Phượng Hoàng của chúng ta tuy nhỏ thật, nhưng cũng là bảo địa phong thủy, có không ít đặc sản, trước kia không quen biết học thủ, lần này được nghỉ quay về thì học thủ nhất định phải cho thuộc hạ cơ hội thể hiện đấy nhé.
38 Vài ngày sau Vương Bảo Nhạc đã nhớ được tầm bảy tám vạn đạo hồi văn, sở dĩ hắn nhớ được nhanh như thế là nhờ mớ Tinh Ức đan lẫn đao dược mà Liễu Đạo Bân đưa tới.
39 Dù cái khí cầu này rơi xuống hủy đi không ít kiến trúc bên dưới, mặt đất cũng bị nện ra một cái hố sâu, nhưng bên ngoài nó lại không bị hư hại gì nhiều, lúc này khoang cửa mở ra xong thì có bốn người trẻ tuổi bước xuống.
40 Câu nói này phát ra từ miệng Vương Bảo Nhạc tựa như hóa thành một cỗ sức mạnh khiến cho tất cả mọi người đứng vây xem xung quanh đều cảm thấy huyết quản sục sôi, máu chảy nhanh hơn, hai mắt lóe sáng.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44