Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tâm Ma Chương 55: Phế Nhân

Chương trước: Chương 54: Tẩu Thoát



Lá cau xáo xạc trong gió, những thân cây cao vút chọc thẳng lên trời, đều tăm tắp, cây nào cũng giống cây nào. A Tòong vội vã cắm đầu chạy, càng chạy càng không thấy đường ra. Hắn ngẩng mặt lên hoảng hốt nhìn quanh, bốn phương tám hướng đều như nhau, không có dấu hiệu gì để phân biệt phương hướng. Hắn loạng choạng, trong một giây phút, hắn có cảm giác bất lực vô cùng. Tiếng cười của Quạt Mo như vang vọng từ khắp phía, nghe âm vong quỷ mị. Từ đâu, Quạt Mo nhảy ra, hắn vẫn cười, tay phe phẩy chiếc quạt, nói:

- Ha ha, chạy tiếp đi.

A Tòong biết mình đã lọt vào mê trận của Binh Lan trại, trong chốc lát khó có thể hóa giải, hắn cố gắng trấn tĩnh lại. A Tòong hít một hơi thật sau, khí lạnh tràn vào khiến hắn tỉnh tảo hơn. Đã vậy thì quyết một trận sống mái. Lăn lộn trên giang hồ gần nửa đời người, hắn đã không ít lần đối mặt với những trận huyết chiến sinh tử. Chiến đấu là lẽ sống của hắn. Hắn chợt nhận ra rằng, ý nghĩ trốn chạy đã làm hắn đánh mất bản ngã của mình, chính vì vậy hắn mới hoảng loạn mất phương hướng. Bị bức đến đường cùng, bản năng của hắn lại trỗi dậy mạnh mẽ. Nghĩ đến đây, A Tòong như ngộ ra lẽ sống của bản thân, một niềm khoái cảm dâng lên trong hắn. Hắn nhếch mép cười băng lãnh. Nhìn nụ cười này, Quạt Mo bỗng thấy rợn người, lạnh lùng nói :

- Ngươi sợ quá phát điên rồi sao ?

Máu nóng sôi sục, sát cơ lộ ra trên đôi mắt A Tòong. Đôi dao khoắm của A Tòong chuyển dần sang màu xanh băng lãnh, tỏa hàn khí mãnh liệt. A Tòong lao vào Quạt Mo như một con thú điên, nhảy vọt lên cao chém xuống. Trận chiến sinh tử lại tiếp tục. Quạt Mo thấy khí thế kẻ địch hung hãn, thận trọng né người sang một bên tránh, chấp nhận thiệt một chiêu. A Tòong lại tung người lên xuất chiêu Nhất Long Lưỡng Thủ, hai con dao trong tay như hai đầu rồng bổ xuống đối phương, dũng mãnh uy thế vô cùng. Quạt Mo bỗng chốc lại bị lấn lướt, thầm thắc mắc : « Sao đột nhiên, hắn lấy đâu ra thứ sức mạnh dữ dội đến vậy. » Liên tiếp ba chiêu Nhất Long Lưỡng Thủ nhằm giữa đầu Quạt Mo tiến tới làm hắn bay nhảy tránh né vất vả. Cùng lúc đó, tiếng nổ cùng tiếng la hét từ phía nhà chính dội lại khiến Quạt Mo linh cảm có chuyện chẳng lành. Hắn nhìn A Tòong rít lên :

- Kết cục này là do tự ngươi chọn lấy, ta muốn cho ngươi một con đường sống nhưng ngươi lại từ chối, xuống âm ty đừng oán trách ta.

A Tòong cười ha hả đáp :

- Ngươi xuống trước đợi ta đi, năm mươi năm nữa ta sẽ tới.

Quạt Mo nhếch mép cười rồi vận lực, bỗng nhiên tay trái của hắn hóa thành màu đen như máu đang đông đặc lại, hắn xoay tròn chiếc quạt trên tay tạo thành một luồng cuồng phong nhắm thẳng vào A Tòong. A Tòong bất chấp tất cả vẫn lao tới. Quạt Mo liệng chiếc quạt nhằm ngay ngay A Tòong, sau đó mượn sức cuồng phong nhảy tới. Cả hai trực diện lao vào nhau. A Tòong biến chiêu Song long hợp thể, tay trái xoay dao ra đỡ đón đỡ chiếc quạt đang bay thẳng tới, tay phải nhằm ngay tim Quạt Mo mà đâm. Dao chưa kịp tới thì Quạt Mo đã vươn tay ra, cánh tay của Quạt Mo như dài ra bất thường, ma mãnh quỷ dị vô cùng. Dao chỉ còn cách ngực Quạt Mo một đốt tay nhưng không thể nào đâm tới được, so với tính toán của A Tòong thì khoảng cách dài hơn chút ít. Chỉ trong nháy mắt, A Tòong vừa khựng lại đã thây cánh tay của Quạt Mo vươn tới chụp lấy cổ tay mình. A Tòong giật bắn mình, cảm giác như có một luồng điện chạy vào cơ thể, dao trên tay phải cũng không thể giữ được liền rơi xuống. Hắn toan xuất chiêu bằng tay trái nhưng toàn thân vô lực, cảm giác như đang trải qua một cơn ác mộng, rơi vào trạng thái như thể bị bóng đè, vẫn cảm nhận được cuộc sống xung quanh nhưng không thể làm gì được. Những ngón tay của Quạt Mo như những móng vuốt cắm sâu vào da thịt, chạm vào tận xương, đau thấu tim gan. Chốc lát A Tòong lấy lại được nhận thức, hắn gào lên đau đớn. Tiếng thét vọng ra bốn phía rồi dội lại nghe rất rùng rợn. Quạt Mo tuốt thẳng tay lên trên, những thớ thịt rách bung ra lộ cả xương trắng, máu ồng ộc tuôn ra. Lúc này A Tòong mới nhận ra rằng, quả thật Quạt Mo quá mạnh, mạnh hơn hắn tưởng rất nhiều. Lúc đầu khi Quạt Mo thất thế hoàn toàn là ngụy tạo, đơn giản là vì Quạt Mo chưa muốn ra đòn chí mạng. Chỉ khi chính mình là nạn nhân, hắn mới thấy hết sự đáng sợ trong chiêu thức vừa rồi của Quạt Mo. Đó không phải là võ công của Binh Lan trại. Đó là loại võ công mà hắn chưa từng thấy trên đời. Loại võ công này chỉ tồn tại trong truyền thuyết ! Chỉ một khắc nữa là cánh tay A Tòong rách đến tận vai, nhưng đột nhiên có sáu tên áo đen từ xa chạy tới. Bọn chúng là lũ sát thủ của Độc Điếu bị kẹt lại, giờ đang tìm đường thoát thân. Thấy Quạt Mo đang dính vào A Tòong trong một khung cảnh hết sức lạ lùng và kì dị, cả sáu tên liền hướng về phía Quạt Mo xuất thủ. Quạt Mo thấy nguy đành buông A Tòong ra, lúc này A Tòong mới hoàn hồn. Cánh tay A Tòong đã rách toác đến tận khuỷu, máu túa ra không ngừng. A Tòong đau đớn, vội vã hắn nhặt con dao khoắm rớt dưới đất đút vào bao rồi vụt đi, mặc cho cuộc hỗn chiến đang diễn ra sau lưng. Quạt Mo toan đuổi theo nhưng sau tên sát thủ lao vào như cuồng dại không sao dứt ra được. Trong lúc nguy cấp, A Tòong chỉ biết nhắm mắt chạy bừa, hắn vừa đi vừa xé áo băng cánh tay lại cầm máu. Lần mò trong khu rừng, hắn bỗng thấy mở ra trước mắt là một khoảng đất rộng, có suối nước, vườn hoa miếu thờ, ở giữa là một cây cau trông rất đặc biệt, thân cây thẳng nhưng đốt ngắn, quả to mà dài, óng vàng. Cuốn quanh thân cau là lá trầu xanh mỡ màng. Dưới gốc cau co một tảng đá vôi. Bên cạnh có một tấm bia khắc mấy chữ lớn : « Anh em hòa thuận, vợ chồng tiết nghĩa.» , ở phía dưới có một đoạn văn tự nội dung như sau :

« Thời ấy có Tân và Lang là hai anh em ruột, giống nhau như đúc. Cả hai quyến luyến nhau không rời nửa bước. Sau này, Tân cưới cô con gái Đạo sĩ họ Lưu. Hai vợ chồng đến ở một ngôi nhà mới, có Lang ở chung. Từ ngày lấy vợ, Tân không âu yếm em như trước nữa. Lang nghĩ anh "mê vợ quên ta" trong lòng chán nản buồn bực. Một hôm Lang và Tân cùng lên nương đến tối mịt mới về. Lang về trước làm vợ Tân nhầm liền ôm chầm lấy, lúc đó Tân bước vào nhà và ghen em, hững hờ với Lang. Lang vừa giận vừa thẹn, bỏ nhà ra đi, ngồi khóc mãi bên một dòng suối. Sáng hôm sau, Lang hóa đá. Tân đi tìm em, thấy em đã hóa thành đá. Tân đứng bên cạnh hòn đá khóc mãi cho đến lúc chết và hóa thành một cây thân mọc thẳng lên trời.Vợ Tân đi tìm chồng. Nàng cũng tới con sông khóc cạn cả nước mắt và chết hóa thành một cây dây quấn quanh lấy cây kia. Người dân thấy hòn đá và hai cây lạ, họ dựng miếu thờ, gọi là miếu "anh em hòa thuận, vợ chồng tiết nghĩa". »(Theo sự tích trầu cau)

A Tòong ngẩng mặt lên nhìn, quả thật căn miếu có tấm biển đề chữ : anh em hòa thuận, vợ chồng tiết nghĩa treo ngay ở cửa. Hắn thầm nghĩ : « Hóa ra đây là nơi thờ cúng của Binh Lan trại ». Sức cùng lực kiệt, hắn mò vào căn miếu, trốn vào góc dưới điện thờ rồi lịm đi.

Loading...

Xem tiếp: Chương 56: Đêm Ba Mươi

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hồi Ức Của Một Linh Hồn

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 72



A Nam

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 64


Dạ Đoạn Huyền

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Thái Hậu Vạn Phúc

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 31