21 - Tôi sẽ tuyên bố lịch thi đấu. - Kai lớn tiếng trên mic khiến mọi người im bặt. - Địa điểm : Rừng rậm Fjilant. Thời gian : 12h đêm. Ai là người lấy được trứng rắn ở cuối khu rừng về người đó sẽ dành chiến thắng.
22 - Kai. – nó nhẹ giọng gọi tên anh. - Jasmin à, đó là chuyện bình thường với con trai thôi mà. Em đừng quan tâm làm gì, anh sẽ không bắt em gọi lũ lẳng lơ đó làm chị dâu đâu.
23 - Em nhớ mẹ sao? - giọng Kai trùng xuống. Nó vẫn giữ chặt cổ anh, gật đầu. - Tìm mẹ. . . . về. . . cho em. . . Kai. . - Tiếng nấc nó ngày càng rõ rệt.
24 - Kai. . em hơi mỏi lưng. . . hì - mọi người trong nhà đều nhìn cô, cô hơi xấu hổ bịa lý do. - Ghế sofa này có chức năng đẩy phần tựa ra để cho thêm một người nữa nằm đúng không?- Hả? à vâng.
25 Cô hít thật sâu, lau sạch nước mắt, run rẩy cầm điện thoại, gọi cho nó. Giờ này chắc nó đang ngủ say sưa rồi, nhưng không hiểu sao cô vẫn quyết định gọi.
26 Kai lên xe đưa mũ bảo hiểm cho Linh, Linh nhận lấy trên môi không giấu nổi nụ cười hạnh phúc. Trèo lên, túm vào áo anh. Đến đoạn ngã tư bỗng anh phanh kít lại làm Linh bất ngờ ôm trọn eo anh.
27 * Tại phòng khách *- Oa phòng khách mà đẹp quá – Linh kêu lên. - Lần đầu em vô phòng khách. Hứ Kai anh tính bỏ em lần hai không đó – cô cau có. Kai liếc Linh rồi quay sang hôn nhẹ lên đôi mắt khẽ sưng của cô, nhẹ nhàng nói.
28 Ngày phán quyết kẻ thống trị thế giới đêm này rốt cục thuộc về ai cũng đã đến. Nó bận trên mình bộ đồ đen dài với đôi giày cao gót vang lên từng bước quyền uy.
29 - Sao đây? Em nghĩ thế thì tôi không đuổi kịp sao bang chủ Devil&Dark ? - Hắn ôm chặt lấy eo nó từ phía sau, nhẹ nhàng phả từng hơi thở bên tai. Giọng nói như có ma lực khiến cho người nghe cảm thấy dễ chịu từ tận đáy lòng, hệt như có cảm giác vừa mới thưởng thức xong một tách trà hảo hạng.
30 Nó vô tư, kiêu ngạo trong bộ đồng phục trường tư Bnays 6 tuổi đứng ngậm kẹo mút dưới gốc cây , bỗng trên cành cây xuất hiện một con sâu xanh ngọ nguậy chuẩn bị hạ cánh.
31 - Dakie này, lần sau đừng đi nhặt những đồng tiền lẻ đó nữa. Anh sẽ cung cấp đầy đủ cho em. - Kai dịu dàng nói vuốt lại mái tóc bồng bềnh mềm mại như tơ của cậu.
32 Nó dụi mắt, hé mi chớp mấy lần để quen với ánh sáng trước mặt. Nó nhìn xung quanh chẳng phải đang ở trong hang rắn sao? Sao lại có ánh đèn này. Quần áo của nó được thay đổi bằng bộ váy trắng dài tay rộng thiết kế một cách cầu kì, kĩ xảo bắt mắt, loại vải này ngày xưa chỉ dành riêng cho quý tộc Pháp, tôn lên từng đường nét trên cơ thể nó.
33 4 giờ sáng. Nó đang ngồi tập piano trên ban công thì nghe tiếng chuông tin nhắn. Nó nhanh chóng kết thúc bản nhạc, nhẹ nhàng đứng dậy, cầm điện thoại trên bàn mở tin nhắn.
34 - Em ăn sáng chưa? - Hắn vừa lái xe vừa quay sang nhìn nó hỏi. Nó khẽ gật đầu. - Còn anh? - Ha ha. . . . không ngờ em quan tâm tôi vậy đấy. Cứ coi là rồi đi - hắn bật cười, tăng tốc độ.
35 Hắn chạy theo nó ra ngoài cửa nhà hàng thì đã không thấy bóng dáng nó đâu. Hắn chán nản gõ đầu, lao lên xe đến trường. Đã vào lớp rồi nhưng cổng trường vẫn mở, chắc nó chỉ mới đến.
36 Reng. . . Reng. . Reng Tiếng chuông nghỉ giải lao vang lên. Cái tiết học đáng nguyền rủa ấy cũng kết thúc. Cô Lịch sử gật đầu chào lớp rồi gọi riêng Linh ra nói chuyện.
37 - “ Xứ sở thần tiên “ này tôi xây dựng riêng cho người mình yêu. Nhưng… đáng tiếc thay… người tôi yêu lại không thuộc về tôi. – Cậu ngồi xuống thảm cỏ, hướng mắt về nơi xa xăm vô định, khuôn mặt hiện rõ lên nỗi buồn khôn nguôi.
38 - Thưa thầy, em vào lớp – Cô hít thật sâu, tươi cười nói. - Được rồi. Mau vào lớp đi. – Thầy giáo nhìn bộ dạng của cô rồi hất cằm về chỗ ngồi. ………. . - Haizz, khốn kiếp thật – Cô vừa ngồi vào chỗ đã thở dài cau có- Này Kin đâu? – Kay quay xuống tò mò hỏi.
39 Nó giả vờ đau…. Anh vội vàng chăm sóc. !!Giọt nước mắt lại lăn dài trên gò má mềm mịn của cô. Cứ mỗi lần Kai làm vậy, cô không thể kìm nén được. Cô đã quen với niềm vui, hạnh phúc trong nhung lụa, gấm vóc của một gia tộc đầy quyền uy, quen được sự yêu thương, quan tâm của một gia đình thế lực , quen được mọi người ngưỡng mộ, khen ngợi , quen cùng 2 người bạn quậy tưng bừng đến tàn bạo.
40 Chào quý khách - Hai cô tiếp viên cúi đầu lễ phép, khẽ liếc trộm Kai. - Anh à, mình ngồi kia nha - Linh chỉ vào bàn cách bàn tụi nó hai bàn khác- Cũng được.