1 Nữ chính: Nguyễn Hoàng Bảo Như (17t) (nó)
Thân thế: bí mật đọc tiếp sẽ biết.
_____________________________
Nam chính: Trần Nhật Phong (18t) ( hắn)
Thân thế: con của ông trùm nổi tiếng thế giới.
2 Nó uể ỏai vác cái thân đang buồn ngủ của nó tới trường:“ Haizz. . . . Buồn ngủ quá ba má ơi” nó nghĩ. Thế la nó đánh liều vừa đi vừa. . . ngủ. Chưa đi được mấy bước thì.
3 Sáng hôm sau, nó lê bước vác khuôn mặt buồn ngủ ra ngoài, “BỤP” đụng lần ba. Nó mở to mắt ra, lại là hắn, nó hét ầm ĩ lên:
- Anh bị điên hả. Đi đứng mắt mũi để đâu vậy?
- Cô mới là người để mắt mũi ở chỗ khác đó.
4 “ Sau tất cả
Mình lại trở về với nhau
Tựa như chưa bắt đầu
Tựa như ta vừa mới quen
Sau tất cả
Lòng chẳng hề đổi thay
Từng ngày xa lìa
Khiến con tim bồi hồi
Và ta lại gần nhau hơn nữa
.
5 - Cái tên Phong đáng ghét đó. Chỉ nói giỡn thôi mà có cần phải giận tới vậy không?- nó vừa lẩm bẩm vừa dậm chân xuống đất khiến cho người đi đường, ai ai cũng ngoái đầu lại nhìn nó, sau đó lắc đầu.
6 Nó tới trường từ sớm. Không hiểu tại sao hôm nay nó lại dậy sớm bất thường như thế. Vừa đi nó vừa suy nghĩ, tại sao với Nhật Phong nó lại cảm thấy quen thuộc tới vậy.
7 Cánh cửa nhà kho mở ra, nó nheo mắt nhìn ra cánh cửa, gương mặt sợ hãi khi nãy đã biến mất mà thay vào đó là gương mặt vui mừng, nó vùng dậy chạy lại phía cánh cửa ôm chầm lấy Huy, nó trách Huy:
- Tại sao bây giờ cậu mới đến? Phong bị đánh rất nhiều đó.
8 Nó trốn học, cầm cả xấp hình nó và hắn chụp chung từ hồi còn nhỏ, hớn hở leo lên giường bệnh nằm cùng hắn, hắn né sang một bên cho nó nằm. Nó lật tấm hình đầu tiên ra, phì cười:
- Anh nhìn nè! - nó chỉ vào mặt hắn trong hình - Anh cười rất đẹp phải không? Tại sao bây giờ anh không cười như vậy nữa?
- Nếu em khen đẹp anh sẽ cười như vậy! Nhưng mà em kiếm mấy tấm hình này ở đâu vậy?
- Em lục nó ở nhà anh đó.
9 - Tôi nói rồi, tôi sẽ giành lại cô ấy từ tay cậu.
Tại một căn phòng tanh mùi máu, một người con trai nhìn vào gương, miệng nở một nụ cười quái dị. .
10 Nó được chuyển từ phòng hồi sức ra phòng thường, hắn mướn cả một phòng V. I. P cho nó. Phòng có hai giường nhưng hắn không nằm giường đó. Hắn chỉ quanh quẩn quanh nó, khi nào mệt thì gục trên giường nó ngủ.
11 Đã ba ngày kể từ ngày hắn biến mất, hiện giờ, hắn đang nằm bất động dưới đất, máu vẫn tiếp tục chảy ra rất nhiều. Cơ thể hắn ê ẩm, hai tay bị trói đằng sau lưng, không chỗ nào là không có vết bầm hay rớm máu.
12 Hắn đang nằm bẹp dưới đất, cơ thể hắn nóng bừng lên, hắn dùng hết sức lật người lại. Hắn đưa tay lên trán rồi thở dài:
- Sốt rồi!
Cánh cửa phòng tra tấn mở ra, Huy bước vào, gương mặt hầm hầm, dường như có chuyện gì đó vừa xảy ra.
13 Hắn nhập viện được hai ngày, nó thì bận đến trường và học bài để chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ nên không dành thời gian nhiều cho hắn nữa. Hôm nay là chủ nhật, nó tranh thủ tới bệnh viện với hắn.
14 Nó đang ngủ trên cái bàn học yêu quý của nó. Cái bàn nó ngồi thì bị mấy đứa học sinh nữ ghi đầy lên những lời không hay ho. Bàn hắn ngồi thì ngược lại, toàn những lời nịnh bợ.
15 Nó đứng dậy, gương mặt hầm hầm:
- Cậu làm tớ bực rồi đo Huy!
Nó đấm mạnh xuống bàn, xách cái cặp lên, nó bước ra khỏi lớp. Những hành động của nó khiến mọi người trong lớp ai cũng nhớ về câu chuyện hãi hùng xảy ra ba năm trước:
*******flashback******
Ba năm trước là thời gian nó mới vào trường.
16 Hắn đang ngồi trên cái ghế. Hai tay bị trói ngược ra phía sau, cái áo học sinh của hắn cũng bị cởi ra, để lộ phần cơ thể bên trong. Bọn chúng đánh hắn dã man hơn lần trước.
17 Hôm nay, nó và hắn đi đến trường sớm. Nó bám chặt lấy cái cánh tay rắn chắt của hắn ngủ. Hắn vừa cầm cặp của cả hai vừa vát thêm con “heo” kế bên là nó.
18 Cuối cùng cái ngày mà hắn mong chờ cũng đến, sinh nhật lần thứ 18 của nó. Trước ngày sinh nhật của nó một ngày, hắn đã nhận được xấp tài liệu về cuộc sống của nó suốt ba năm không có hắn bên cạnh.
19 Sau khi mua đồ xong, hắn lôi nó về nhà sớm để kịp chuẩn bị cho buổi tiệc sinh nhật. Nó ngồi trên giường, lôi mấy bộ váy mà hắn mua cho nó khi nãy, coi tới coi lui, nó quyết định mặc cái váy gợi cảm nhất.
20 Nó nằm trong lòng hắn, lăn qua lộn lại, nó khó chịu, cả cơ thể nó đau nhức, có lẽ là vì đêm qua. Cả hai đều không mặc gì. Nó ngồi thẳng dậy khiến hắn thức giấc:
- Em dậy sớm vậy?
- Em không ngủ được! Cả cơ thể cứ nhói lên mỗi lần quay người.