41 - Em chuẩn bị hành lý xong chưa? - Kai mở cửa đứng dựa vào tường, khẽ cười hỏi nó. Nó lắc đầu, xách gọn một túi xách thường dùng ra ngoài. - Này, em chỉ mang một túi thường này thôi hả? - Anh ngạc nhiên nhìn nó.
42 - Vậy được. Đi thôi – Anh thản nhiên nói, kéo tay nó ra ngoài. Nó mở cửa xe thì lại bị anh chặn lại. Nó chau mày, khó chụi nhìn anh. Lại gì nữa đây?- Chúng ta đi trung tâm Mega Mall đi.
43 Trên máy bay, chỉ có nó , hắn, nhân viên phục vụ, vệ sĩ và phi công. - Này, sao em lại chọn cái này. Hãy lấy cái này đi – Hắn cau có nhấn mạnh vào Ipad.
44 - Em dậy rồi à ? – Hắn ngồi xuống, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của nó. Nó gật đầu, không nhìn hắn. - Em có muốn ăn chút gì không? Để tôi gọi nhé!- Không cần – Nó lạnh lùng gạt phắt ý kiến của hắn.
45 Nó và hắn được dẫn vào trong qua hai cánh cửa phải nhập mật mã. Hai hành lang song song đều có người canh gác mặc y phục cổ đeo sau lưng thanh kiếm Nhật.
46 - Thiếu gia. . . - Dì Tanaka ngạc nhiên nhìn hắn. - CON ĐÃ BẢO ĐỪNG NHẮC NỮA MÀ. . . - Hắn giận dữ siết chặt hai tay đấm mạnh vào tường rồi bỏ chạy. - Thiếu gia.
47 Hắn và nó xuống xe , bước vào thế giới di dộng. - Kính chào quý khách ( E yōkoso ) - Hai cô tiếp viên mặc kimono truyền thống đứng trước cửa cung kính chào.
48 Nó kéo hắn đến vườn hoa anh đào của nhà Tekion do Hiya chỉ đường, vừa tới nơi hắn đã bực mình , rút tay ra. - Sao em lại kéo tôi đi? - Không muốn đi cùng sao? - Nó nhíu mày hỏi hắn.
49 Tại Việt NamTrong phòng Vip của Bar Thiên Ưng thuộc địa bàn bang Vũ Phong. Tiếng nhạc vang lên nhức nhối không theo một giai điệu rõ ràng, Mảnh thủy tinh vỡ vụn bắn tung tóe khắp nơi, trên bàn là đủ các loại rượu mạnh, đắt tiền.
50 - Thiếu gia - Đám vệ sĩ hai hàng dọc hành lang đồng thanh khi hắn đi qua. Khuôn mặt hắn vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng, không biểu lộ chút cảm xúc nào. Hàn khí toát ra khiến mọi người xung quanh không dám thở mạnh.
51 - Aaa Kay a đúng là chết tiệt ha ha. . . . - Sammy bật cười tươi rói khi bị Kay vác trên vai đi ra biển. - À. . e giỏi quá ha. . vậy thì a không tha được rồi - Kay phân khích tiến thêm ra biển đến khi nước ngập đến bụng.
52 Ở ban công biệt thự Adelia, trong không gian trong lành mát mẻ, thảm cỏ mềm mại, xanh mượt trải dài, bộ bàn ghế làm bằng gỗ sơn trắng thượng hạng hàng trăm triệu USD độc nhất trên thị trường hiện nay.
53 Anh đứng ở ban công nhìn ra ngoài một cách vô định, trên tay lắc lư ly rượu. Con người anh hoàn mĩ từng đường nét, từ đôi mắt tựa nước, mái tóc nhuộm nâu mềm mại, khuôn mặt tựa phù dung đến thân hình khỏe khoắn, vững chắc.
54 - Haizzz, khổ thân chị Ry quá … - Cô lẩm bẩm nói nhỏ. - Nói gì đó? – Giọng lạnh lùng của anh vang lên làm cô giật bắn mình. - Hơ. . em nói gì đâu chứ.
55 Sau hơn một tháng, mọi vụ ồn ào dường như vẫn chưa lắng xuống. Vì danh dự gia đình tuyệt đối không thể bỏ mặc mẹ của nó. Nó ở thời gian cho công việc càng ngày càng ít, hợp đồng vừa qua liên tiếp 2 lần thất bại, anh trai và ba nó lập tức quay về Pháp giải quyết.
56 Kin lang thang trên nẻo đường trong tiết mùa thu, hàng cây hai bên đường lá đã vàng úa, cơn gió nhẹ thoảng qua khiến chiếc lá mỏng manh nhẹ nhàng rơi xuống.
57 - Anh. - Người con gái đó. - À, là cô ta đó hả. Đúng là em mang về. - Tại sao? - Ba cô ta ăn chơi, nợ Bar chúng ta hơn 600 triệu. Vì đợt đó, ông ta làm giám đốc công ty rất uy tín , em thân quen nên cho nợ.
58 - Làm gì mà lâu thế? Thằng này biết đi trễ từ bao giờ vậy? – Kay nhìn đồng hồ, cau có nói. - Nghe nói là dẫn người đặc biệt đến thêm nữa. Chắc có trò hay để xem – Sammy nháy mắt tươi cười nói.
59 - À phục vụ. – Hằn vẫy tay gọi phục vụ - Đỗi dĩa. - Vâng. …………. - Ài, ăn xong rồi. Chúng ta đi đâu chơi nhỉ? – Kay lên tiếng. - Xin lỗi tớ có việc rồi – Kin mỉm cười.
60 - Tổng giám đốc – hai hàng nhân viên trong công ty dầu khí lớn nhất Nhật Bản lần lượt cúi đầu kính cẩn đồng thanh. Một người con trai mặc đồ vest trắng thanh lịch, khuôn mặt không chút cảm xúc gật đầu rồi thản nhiên bước qua.