141 "Ngu ngốc!" Hắc Vũ thu vũ khí, nhìn những thi thể dưới đất hừ lạnh. Bạch Đế thở dài, không biết đây là nhóm Yêu tộc thứ mấy tập kích bọn họ rồi? Thứ 7 hay thứ 8? Ánh mắt những Yêu nhân này sáng lên khi nhìn thấy bọn họ, thấy Thích Ngạo Sương thì hai mắt tỏa sáng còn nước miếng thì chảy dài.
142 "Ta đặc biệt tới đây để đón các ngươi. " Vạn Phong Lưu cười như không cười lắc lắc cành hoa hồng trong tay. Hắc Vũ khinh thường hừ một tiếng, hắn không tin lời nói của Vạn Phong Lưu.
143 Ba người đứng yên tại cửa tiệm rượu, Hắc Vũ trầm mặt khí thế bức người hỏi Thích Ngạo Sương. Sắc mặt của Bạch Đế cũng lạnh lẽo nhưng không lên tiếng. Lần đầu tiên Thích Ngạo Sương không biết nên làm thế nào.
144 Lỵ La Lạp không nhìn thấy Tạp Mễ Nhĩ , toàn bộ ánh mắt của nàng ta đều ở trên người của Thích Ngạo Sương. Nàng cười lạnh một tiếng, nhẹ nhàng ra tay, cả phòng được phủ một tầng kết giới, cùng ngăn cách hoàn toàn với bên ngoài.
145 Phong Dật hiên! Thật sự là Phong Dật hiên! đầu óc Thích Ngạo Sương cơ hồ trống rỗng, cứ như vậy đứng đờ đẫn kinh ngạc nhìn bóng dáng người trước mắt kia.
146 Thích Ngạo Sương tuyệt không hăng hái tuyệt lắm, nhưng lại không đành lòng phụ lòng của Tạp Mễ Nhĩ. Nhìn Tạp Mễ Nhĩ dịu dàng mỉm cười, Thích Ngạo Sương hiểu Tạp Mễ Nhĩ nhìn thấy mình rất sa sút, cho nên muốn mang mình đi ra ngoài giải sầu.
147 Người đứng ngoài cửa khiến Thích Ngạo Sương giật mình như không tồn tại. Gương mặt tuấn mỹ, trong đôi mắt hoa đào tà mị là nụ cười, lắc nhẹ hoa hồng trên tay.
148 Vòng sáng biến mất. Tất cả mọi người bước vào vòng sáng chỉ cảm thấy hai mắt sáng bừng, thì đã đứng trên một khoảng đất trống. Thích Ngạo Sương và Tạp Mễ Nhĩ cũng đứng trên khoảng đất trống này.
149 Tạp Mễ Nhĩ nhìn lên cái trán của Thích Ngạo Sương đã rơi vào lòng hắn hôn mê bất tỉnh, khẽ cau mày. Trên trán Thích Ngạo Sương có một đóa hoa sen màu vàng xinh xắn đẹp đẽ như ẩn như hiện.
150 Tự nhiên miếng sinh mệnh chi hạch chợt từ trên tay Thích Ngạo Sương nhảy lên, bay thẳng vào trong cơ thể Thích Ngạo Sương biến mất không thấy gì nữa. "Chuyện gì xảy ra?" Thích Ngạo Sương sờ sờ lồng ngực của mình, nhưng không có cảm thấy bất kỳ khác thường nào.
151 Kẻ thù của mình đang ở trước mắt sao? Trong xe ngựa chính là Nữ Thần Quang Minh sao?Thích Ngạo Sương trong nháy mắt cảm thấy lòng của mình nhảy lên, trong đầu chợt trống rỗng.
152 Kiếm lạnh lẽo nhắm thẳng vào cổ họng Hạ Lạc Đặc, sắc mặt của Thích Ngạo Sương cực kì lạnh lẽo. "Ngạo Sương tiểu thư, ngài. . . . . . " trên mặt Mã Lệ Liên có chút kinh hoàng.
153 Đối với sự chào đón không đứng đắn này, Thích Ngạo Sương giận quá hóa cười, trêu đùa: “Tây Tư Tháp Nhĩ, ngươi chào đón ta thế này à? Phái nhiều kỵ sĩ tới đón ta thế? Còn nữa, tên ta bây giờ là Thích Ngạo Sương.
154 Màn đêm buông xuống, Tây Tư Tháp Nhĩ thật chuẩn bị dạ yến chiêu đãi Thích Ngạo Sương. Nhưng Thiếu chủ và Phong Dật Hiên không xuất hiện. Vui nhất trong buổi dạ yến này là mèo Tầm Bảo.
155 Thích Ngạo Sương suy nghĩ lại xem mình còn quên ai ở Thần giới mà mình quen không. Bạch Đế và Hắc Vũ, hay là Lãnh Lăng Vân tìm mình thì có thể. Có điều, nếu bọn họ tìm mình thì sẽ dùng cách này sao? Không đâu.
156 Sau khi hai người rời đi, bóng dáng của Lãnh Lăng Vân xuất hiện. "Chủ nhân. . . . . . " bên cạnh Lãnh Lăng Vân người áo xám cũng hiện thân. Lãnh Lăng Vân trầm mặc.
157 Chín mười tên Thập Lục Dực thiên sứ cầm trong tay cự kiếm, bộ mặt khinh thường đem mấy chiến sĩ đang bao vây bọn họ chém làm đôi. Trong khung cảnh hỗn loạn máu me đầy trời cứ như vậy bọn chúng tiến đến chỗ Thích Ngạo Sương.
158 Mã Lệ Liên chỉ vào mũi thích Ngạo Sương gầm lên, tâm tình kích động nàng ta đã quên mất là nhờ công lao của ai mới có nàng ta bây giờ. Nàng ta giờ phút này trong đầu cũng chỉ có một ý niệm, đó chính là cái người ngu xuẩn này để cho người của Hội Trưởng Lão chạy thoát, đó là một hành động vô cùng ngốc nghếch.
159 “Vương!”“Vương! Vương!!”“Vương!!!”Tiếng hoan hô đinh tai nhức óc vang dội chân trời. Ma tộc khàn giọng, cố hết sức mà gọi. Trên quảng trường trước Vương cung, lụa đỏ trải dài tới nơi cao nhất.
160 Thích Ngạo Sương từ từ đứng dậy, toàn thân đau đớn. Miễn cưỡng đứng lên, chân trần xuống giường thì phát hiện có cái gì đó không bình thường. Cảm thấy thân thể dường như bất thường…Thích Ngạo Sươn vươn tay, cúi đầu nhìn tay một chút, hình như lớn hơn.