Dường như ai cũng đã rũ bỏ hết tất cả những âu lo phiền muộn, bởi vì trong đôi măt họ, Mẫn Nghi chỉ còn thấy những ánh mắt long lanh sáng, ánh mắt thỏa mãn vui cười.
Nguyên Tân! Mi là người hạnh phúc nhấn trên đời này đầy". Nguyên Tân đã muốn hét rất to một câu như thế, khi ngắm Ái Vần ngủ say trên chiếc giường trắng tinh lộng lẫy.
Thú thật, cũng chẳng ưa gì cái tên Du Nam, người tình của Tư Thục. Nhưng nó đã yêu và hơn nữa, còn yêu thật mãnh liệt. Nó từng tâm sự với nàng rằng. Nó có thể chết vì Du Nam.