41 Cung Ly Lạc nhìn Vô Ưu, đột nhiên nở một nụ cười. Hắn vô cùng may mắn, đã có được bảo vật quý giá nhất thế gian, cần gì phải vì những người hoặc những chuyện kia, mà phiền lòng.
42 Trong lúc nhất thời, sắc mặt mọi người đại biến, Cung Minh Duệ càng biến đổi, hắn tuyệt không ngờ, Cung Ly Lạc lại nói thật, sau lời nói của Cung Ly Lạc, lập tức có ảnh vệ xuất hiện, nhanh chóng tấn công hắn.
43 Ngay đêm đó. Cung Minh Duệ mang rương lớn rương nhỏ lễ vật đi gặp Thái tử Tây quốc Bùi Ngọc. "Thái tử Tây quốc hữu lễ!"Bùi Ngọc hừ lạnh một tiếng, quay đầu, khi nhìn thấy đồ Cung Minh Duệ mang tới thì tâm tình không tốt.
44 Cung Nhất gật đầu, lui xuống chuẩn bị. Chỉ chốc lát, phố lớn ngõ nhỏ đều đã biết được lời nói của Vô Ưu, dân chúng ít nhiều vẫn không tin, rất nhiều người đến Lạc vương phủ xem náo nhiệt, khi Vô Ưu đi ra khỏi Lạc vương phủ, dân chúng chỉ chỉ chõ chõ Vô Ưu, Vô Ưu cười lạnh, con ngươi híp lại, thản nhiên nhìn sang.
45 Cung Nhất kinh ngạc nhìn Vô Ưu, lắc đầu một cái. "Người trong lòng ngưỡng mộ?"Cung Nhất vẫn lắc đầu. Hắn cả ngày bận đến chết, làm gì có thời gian đàm tình thuyết ái (nói chuyện yêu đương), lại nói, cả ngày hắn chỉ có một cái mặt đen (mặt lạnh), cô nương nào sẽ thích.
46 Vô Ưu ra lệnh một tiếng, Cung Nhất lập tức ra tay, giết thuộc hạ của Mạn Nhã Công chúa, mỗi một chiêu đều không hạ thủ lưu tình, một chiêu trí mệnh, sau mỗi chiêu, đều có một người chết, mà ảnh vệ đi cùng, cũng hạ sát chiêu, mỗi chiêu đều muốn mạng người.
47 Cung Minh Duệ kinh ngạc. Vô Ưu Quận chúa. Vóc người đẹp, lúc không nói lời nào, nhìn nhẹ nhàng tựa như tiên, mở miệng lại liên tục nói lời lẽ bẩn thỉu, khi động thủ, thô tục không chịu nổi.
48 Cung Ly Lạc nghe vậy, có chút buồn cười. "Thu thập hắn như thế nào, ngươi cảm thấy vui vẻ, thì thu thập như thế đó, chơi đùa đến chết vẫn có ta ở đây!"Những lời này.
49 Kết cục thê thảm của Cung Minh Duệ. Lâu Ngoại LâuLầu ba nhã gian (gian phòng tao nhã). Cung Minh Duệ không ngừng sửa sang lại xiêm áo của mình, hỏi thị vệ bên cạnh, "Bổn vương có khôi ngô tuấn tú không?""Vương Gia tuấn mỹ phi phàm, thế gian độc nhất vô nhị!"Cung Minh Duệ cười, "Lạc vương thì như thế nào?""Lạc vương không bằng Vương Gia ngài, một phần vạn!"Cung Minh Duệ nhìn thị vệ, nở một nụ cười, "Mặc dù biết lời này của ngươi, là nói thật, nhưng mà, Bổn vương vẫn rất vui vẻ, ha ha!"Thị vệ cười, hạ mí mắt xuống.
50 【050】 Đấu với chó dữ của tam quốc. Cho đến sau khi đạt cao triều, Vô Ưu đau lưng, vùi ở trong ngực Cung Ly Lạc, thầm mắng, đã nói sẽ nhẹ nhàng, dịu dàng một chút mà, bị chó ăn rồi sao?Bổ nhào lên người nàng, bộ dạng giống như mấy chục năm không có chạm qua nữ nhân, hận không được bóp nát nàng, nuốt vào bụng.
51 【051】 Trận đấu thêm khó khăn. Nếu nói là trận đấu, thì rất khắc nghiệt. Khắc nghiệt đến mức, họ biết, nhưng Vô Ưu lại không. Họ quen thuộc, nhưng Vô Ưu lại cảm thấy xa lạ, họ nắm chắc, nhưng Vô Ưu lại không.
52 【052】 Đại thắng Tây quốc Bùi Diệu Nguyệt. Sau khi Vô Ưu đi mấy bước, xoay người nhìn Công chúa Tây quốc Bùi Diệu Nguyệt, từng bước từng bước đi về phía Bùi Diệu Nguyệt, "Công chúa là khách, Công chúa nên đi trước!"Bùi Diệu Nguyệt nhìn cây gậy trúc, cây gậy trúc, bàn đinh bôi thuốc độc, nuốt một ngụm nước bọt, mồ hôi một giọt lại một giọt chảy xuống, ướt tóc, ướt đẫm xiêm áo.
53 Không nương tay với người cặn bã. Công chúa Nam quốc Cô Vân Yên Nhiên, dịu dàng như nước, cho dù thế nào, cũng không tức giận. Trời sinh tính tình thiện lương, đối với tất cả mọi người đều ôn hòa, tính tình tốt, người trong thiên hạ đều biết.
54 Tuyệt không thủ hạ lưu tình. Kim châm đâm vào lòng bàn chân, từ từ có máu chảy ra, bắt đầu đau, đau vào tận nội tâm. Bắp chân bắt đầu phát run, từ từ không chịu đựng nổi.
55 Vô Ưu âm lãnh (âm u lạnh lẽo) cười một tiếng. Hoàn Nhan Tiên, là ai cho ngươi dũng khí đi gây sự với người khác. Một lát nữa cứ chờ xem, một lát nữa, chắc chắn sẽ để cho ngươi nhìn thật tốt, cái gì gọi là Sơn Ngoại Hữu Sơn, Nhân Ngoại Hữu Nhân (mình đã giỏi nhưng vẫn có người giỏi hơn).
56 Vô Ưu đại thắng ba trận, sau đó cùng Cung Ly Lạc rời đi. Dân chúng Đông quốc liên tục reo hò. Bởi vì, bọn họ đều đặt cược Vô Ưu thắng, từng người một vội vàng đi đổi tiền, vui vui mừng mừng.
57 Trong những sứ thần đi theo Thái tử Tam quốc, tất nhiên cũng có mưu sư. "Mưu sư, chuyện này, ngươi thấy thế nào?" Hoàn Nhan Cảnh hỏi nam tử trung niên bên cạnh.
58 Lúc ra khỏi cửa, Vô Ưu còn thận trọng đeo bao tay lên, mang đàn theo, phía dưới thân đàn, có một chỗ trống, vừa đúng lúc có thể để môt thanh chủy thủ!Xe ngựa được chuẩn bị ổn thỏa, Cung Ly Lạc đỡ Vô Ưu lên xe ngựa.
59 "Là phụ hoàng, nhưng chưa chắc là phụ thân ruột, dù là phụ thân ruột, nhưng tâm lại đen tối, ruột phổi thối nát, bất công đến mức khiến tâm người băng giá!""Cung Ly Lạc.
60 Nếu Cung Ly Lạc có điểm yếu, đó chính là Vô Ưu, mà Vô Ưu. . . . . . "Mưu sĩ, ngươi nói, phải làm thế nào mới có thể lừa Vô Ưu Quận chúa ra ngoài, để bắt nàng?" Hoàn Nhan Cảnh hỏi.