141 Nơi ở lãnh đạo tỉnh ủy đúng là không phải ai cũng có thể lái xe vào. Dương Phàm bị chặn trước cổng, sau một phen giải thích, lại gọi điện xác nhận, lúc này mới có thể vào.
142 Trên đài vang lên bài ca cổ xưa: “Sóng người trong sóng biển, có anh, có tôi, gặp nhau chính là hữu duyên. Sóng người trong sóng biển, là anh, là tôi, mặt phải giả vờ đang cười”Xe đi qua biển hiệu chỉ trong nháy mắt mà thôi.
143 - Giả vờ đứng đắn. Sau đó lắc mông ra ngoài, lưu lại hình ảnh là bộ mông rất lớn rất tròn cho Dương Phàm. Dương Phàm không có năng lực chống lại sức hấp dẫn, mà là hắn không dám cho mình cơ hội này.
144 Lấy một bao Gấu Mèo, Dương Phàm nhét vào túi Tiểu Vương, nói:- Cậu đi theo tôi rất mệt, từ tỉnh về cũng không mang gì, cầm lấy đi. Tiểu Vương do dự một chút rồi vẫn nhận.
145 Ngả Vân ngơ ngác đứng bên hồ, nhìn những cơn sóng nước nhộn nhạo, không ai biết nàng đang nghĩ gì. Dương Phàm cầm lấy cần câu, nhanh nhẹn móc con giun vào lưỡi, hạ cần xuống nước, thật sự là phá vỡ không khí yên tĩnh nơi này.
146 Dương Phàm đứng bật dậy, cả người Bộ Yên bị nhấc bổng khỏi ghế, nửa người ngã xuống, hoảng sợ hét lên. Cũng may có một bàn tay kịp thời giữ lấy nàng. Trên cửa sổ xe xuất hiện hai đầu người, dưới ánh trăng đang dữ tợn nhìn nhau.
147 Hai người an toàn lui ra, lái xe rời đi. Một chiếc xe Mazda lặng lẽ tiến vào nhà khách Vĩ Huyền. Dương Phàm và Vương Thần xuống xe. Lái xe Tiểu Vương theo lệ đến đón Dương Phàm đi làm, thấy cảnh này không khỏi ngây ra.
148 Lý Thụ Đường trực tiếp gọi tới nhà bí thư Chúc Đông Phong. Lúc ấy Chúc Đông Phong không có bất cứ biểu hiện gì trong giọng nói, chỉ có câu cuối cùng như thế này:- Anh xử lý rất kịp thời.
149 - Con đập có vấn đề gì. - Vấn đề gì? Đáy đạp hàng năm ứ đọng rất nhiều bùn, mực nước tăng lên đê điều cũng phải tăng theo. Bí thư đảng ủy xã Khổng Thắng Đông cứ khi mùa mưa đến đều phải tổ chức người lên con đập tuần tra, nếu không con đập mà xảy ra vấn đề, mấy chục ngàn dân muốn chạy cũng không kịp.
150 Trương Tư Tề nhẹ nhàng đánh vào tay Dương Phàm, đau lòng nói:- Cũng không biết quý trọng bản thân mình, nước ở đập em biết, lạnh lắm, vậy mà anh dám nhảy xuống?Dương Phàm cười cười, một chiếc ô không biết xuất hiện trên đầu từ lúc nào, quay đầu lại thì thấy là một người thanh niên khuôn mặt chất phác, tươi cười.
151 Hay ngón tay sờ sờ, cả người Trương Tư Tề vô lực, bàn tay bên dưới không ngừng lên xuống, mắt nhìn Dương Phàm với vẻ cầu khẩn, mắt sắp chảy nước đến nơi.
152 Lưu Truyền đúng là cán bộ Giang Nam điển hình, từ Vu Thành đến tỉnh, từng bước đi sát theo Chúc Đông Phong mà thăng chức. Ở trong ban kỷ luật tỉnh ủy, thực ra muốn tiến thêm một bước cũng rất khó khăn.
153 - Đáng ghét, lại có chuyện. Nói chuyện với anh chẳng được mấy lần. Nói xong cô bé lắc lắc mông đi về phòng. Dương Phàm nhìn Trương Tư Tề về phòng, từ từ đi đến trước mặt Hầu Vệ Đông.
154 - Bí thư Lý, có tình huống tôi muốn báo cáo với anh. Lý Thụ Đường dừng lại, nói:- Xuống lầu rồi nói. Vương Thần gật đầu, đi xuống cùng. Xuống dưới gốc cây ở bãi đỗ xe Lý Thụ Đường dừng lại.
155 Lúc còn trẻ khi thấy câu này, bà không thể hiểu nổi. Khi năm tháng vô tình làm mất tuổi xuân, quay đầu nhìn lại chỉ có thể cảm thán hoa đào hàng năm nở rộ, sau đó lại phai tàn.
156 Không kết bè lập phái, chỉ quan tâm đến một mẫu ba đất của mình, đây là cách tốt nhất để hình dung về Dương Phàm lúc này. - Bí thư Dư Phượng Hà xã Thỏ Lĩnh sau khi trở về, rất phối hợp với công việc của cơ sở trồng dược liệu.
157 Chúc Vũ Hàm không khỏi quay đầu lại, hoảng loạn kêu:- Đừng, chưa rửa, có mùi. Dương Phàm nói một câu làm cả đời Chúc Vũ Hàm không thể quên:- Em thích, ngửi là say.
158 - Ngồi xuống, chị có chuyện muốn nói. Dương Phàm chút nữa thì ngất, theo lời ngồi xuống, có chút khó hiểu nhìn Chúc Vũ Hàm đang nghiêm nghị;- Chị, chị muốn nói gì? Không còn sớm, ngủ đi.
159 Dương Phàm tức tối muốn xuống xe. Vừa mới thò đầu ra thì thấy hai trên xe phía sau có hai thằng hung hăng đi xuống, đóng sầm cửa xe lại. Dương Phàm cúi đầu cầm lấy cây cà lê dưới chân, thời buổi này rất nhiều thằng không nói lý, cái này gọi là cẩn tắc vô ưu.
160 Tính cách Tào Ny Ny nói như thế nào nhỉ? Nàng sẽ không phải người phụ nữ vì một người đàn ông mà bỏ đi tất cả. Mặc dù Tào Ny Ny cho rằng mình toàn tâm toàn ý với Dương Phàm, nhưng khi có quyết định cuối cùng vẫn đặt lợi ích bản thân lên trước.