201 - Chủ tịch Hạ!Dương Phàm tiến vào, mỉm cười chào Hạ Tiểu Bình. Hạ Tiểu Bình thấy Dương Phàm, đứng dậy, bắt tay nói:- Chủ tịch xã Cổ Khê là Viên Tự Cường, trưởng công an xã Liêu Chính Văn.
202 Không biết là ai phát minh ra “quỹ đen”, tuy rằng trung ương đã rất nhiều lần ra lệnh cấm nhưng trên có chính sách thì dưới có đối sách, các đơn vị đều có các loại biện pháp để tìm kế thiết lập quỹ đen.
203 - Phó bí thư Dương, nếu anh thích mấy cô này, tối nay tôi bảo mấy cô ấy lên phòng anh nhé?Tuy nói không to nhưng bốn cô gái bên cạnh nhất định có thể nghe thấy loáng thoáng.
204 Dương Phàm suy nghĩ một chút, ngăn cản. Tần Hinh rất nghe lời, nàng nói:- Như vậy không đi nữa. Dương Lệ Ảnh rất bất mãn:- Con, mẹ muốn đi một chút. Dương Phàm thầm nói: “Mẹ theo đoàn làm phim cả ngày cũng không đủ sao” Tuy nghĩ như vậy nhưng hắn không dám nói ra, cuối cùng vẫn Hiểu Vân cười hì hì nói:- Cháu đi cùng cô.
205 Ngạc nhiên chính là Dương Phàm lại không có nhiệt tình gì với vấn đề này. Đảng ủy quản lý nhân sự, về chức năng Dương Phàm cũng không có quyền đoạt với Hồng Thành Cương.
206 - Lão Biện, sao trước đó anh không nói với em? Đừng để phó bí thư Dương có suy nghĩ khác. Biện Vĩ Cường lắc đầu nói:- Anh không nói là sợ em lộ ra trên mặt.
207 - Chúng ta đánh cuộc không?Dương Phàm cười cười, nhìn cô gái thông minh mà ánh mắt cũng được này, thầm nói cô bé này nghĩ mình dễ bị lừa sao. Đương nhiên Dương Phàm không khỏi suy nghĩ, sau đêm đó, người ta sẽ không có yêu cầu gì chứ? Chẳng qua Dương Phàm phát hiện một tia tinh nghịch trong mắt Trì Ảnh, cho nên mới có suy nghĩ này.
208 - Hai người các em không đi học, chạy đến đây làm gì? Coi chừng về tôi sẽ xử các em. Bây giờ lập tức về ngay cho tôi. Hai người có chút khẩn trương. Nữ sinh rất dũng cảm nói:- Thầy Tạ, em đến chăm sóc Trì Dũng, em đã xin nghỉ học.
209 - Còn có cả kết bè kết đảng nữa chứ?Trần Chính Hòa không thèm để ý, nhướng mày nói:- Con nói rất đúng, hơn nữa con bây giờ không phải đã luyện quen rồi sao?Giờ phút này, Dương Phàm đột nhiên phát hiện trước mặt ông già mình, có những mặt mình quá kém.
210 Chu Dĩnh không thèm quan tâm nói, trên mặt đầy vẻ đắc ý. Dương Phàm đột nhiên cảm thấy thế giới này hình như hoàn toàn khác so với những gì mình biết.
211 Cách làm này làm rất nhiều người không hiểu rõ dụng ý của Dương Phàm. Theo bọn họ nghĩ, hội nghị này là để tính sổ vài người. Kết quả lại là giơ cao đánh khẽ.
212 Đừng nhìn Trường Chính Dương đang cười hì hì với Dương Phàm mà nghĩ là thân thiết. Người ta hôm nay là thư ký trưởng của bí thư thị ủy, cũng đã tiến vào thường ủy Thị ủy, có thể nói hơn xa ngày xưa.
213 Về đến Vĩ Huyền, Dương Phàm gọi điện cho Chúc Vũ Hàm, nói về chuyện thanh niên xuất sắc. Chúc Vũ Hàm cười nói:- Đó là chuyện tốt, đó là vốn liếng cho sự phát triển sau này, có thể kiếm được bao nhiều thì cố bấy nhiêu.
214 Sơn tự đào hoa thủy thịnh khai. (1)Đoàn người đứng ở rìa sơn đạo, Dương Phàm đứng ở trên cùng, nhìn hoa đào nở rộ trong núi, hắn không khỏi nhớ đến câu thơ kia.
215 - Phó bí thư Dương, ở Trung Quốc có rất nhiều chuyện như vậy. Quyền lực lớn hơn pháp luật, ân tình lớn hơn chế độ. Anh không muốn nước chảy bèo trôi, nhưng phải đề phòng ám tiến đó.
216 Đưa người vào bệnh viện, lập tức cấp cứu, bác sĩ kết luận chỉ là bị cảm nên sốt, đưa đến khá kịp thời nên không ảnh hưởng đến phổi. Dương Phàm ở lại trông Hiểu Nguyệt, tiếp cho nàng mấy chai nước sau đó định đưa nàng về nhà nhưng thấy đã muộn, chỉ có thể đưa nàng về nhà mình.
217 - Đừng nói đến chuyện tiền nữa. Anh nếu muốn tiền, em đưa hết tiền cho anh. Đúng, nghe ông chủ Trần Xương Bình nói, ông chủ lần này đến là để yêu cầu anh đến Thượng Hải tham gia một triển lãm công nghiệp.
218 - Mặt ngoài rất lạnh, trong lòng thực ra rất nhiệt tình. Trần Tuyết Oánh nói không sai một chút nào. Đúng là ăn đúng điểm này nên Trần Xương Bình mới ngồi im không động đậy, vẫn cười hì hì nói:- Không thành vấn đề, cứ để chị chú nói với chú.
219 Dương Phàm cười an ủi, Hạ Tiểu Bình vội vàng đưa tay nắm lấy tay Dương Phàm, thở dốc hổn hển nói:- Nhất định, cậu nhất định…. Dương Phàm có thể hiểu được tâm tình Hạ Tiểu Bình lúc này, nên khẽ vỗ vỗ tay Hạ Tiểu Bình:- Tôi biết, tôi biết.
220 Khi nhân viên phục vụ dâng trà lên, không biết Trầm Ninh nói gì bên tai Hứa Khiết, Hứa Khiết cười gõ tên mập mạp này một cái, Dương Phàm nhìn thấy cười trêu ghẹo:- Xem ra, tôi phải chuẩn bị một ít tiền lì xì mới được, có người nào đó muốn song hỷ lâm môn.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79
Thể loại: Võng Du, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 50