41 Mấy ngày sau, Đệ Ngũ Dật Triêu và người đúng đầu Thập công tử Cung Thư Dương hồi kinh. Sau giờ ngọ, hai người bái kiến Lục điện hạ Tông Chính Lâm. Ba người ở thư phòng mật đàm đến sáng sớm ngày hôm sau mới rời đi.
42 Mùng bốn tháng hai năm Chương Hòa thứ mười hai, Nguyên Thành Đế ở Cảnh Thái cung bày yến tiệc chúc đại thọ sáu mươi của thái hậu. Toàn bộ chúng hoàng tử tôn thất, đại thần triều đình, phi tần hậu cũng đều được dự.
43 Thì ra ba nơi này đều có ngụ ý cả. Nơi đầu tiên chính là quê cũ của Thái hậu lúc người còn bé, tất cả ký ức về mẫu thân đều ở nơi đó.
Nơi thứ hai là nơi sau khi Thái hậu chịu tang mẫu thân về sống nhờ nhà ngoại, ở đó gặp gỡ Cao tổ đi tuần phía nam, từ đó gắn bó cả đời.
44 Hôm sau, Nguyên Thành đế triệu kiến Lục hoàng tử đến ngự thư phòng gần nửa canh giờ, sau đó gật đầu mỉm cười, tỏ ý cho hắn trở về tận tâm làm việc. Về sau tất cả coi như thuận lý thành chương, Mộ Tịch Dao truyền thụ kỹ thuật thủ công “Cách mạ hoa tươi” hoàn toàn mới, sau đó đem tất cả dụng cụ và quá trình chế tác tỉ mỉ giảng giải một phen.
45 Tứ hoàng tử phi đang cùng Thục phi nói mấy chuyện tiểu hài tử trong phủ, lại nghe ngoài cửa thông truyền Mộ Trắc phi vội tới thỉnh an nương nương.
Đây là lần đầu tiên Mộ Tịch Dao vào cung thỉnh an Thục phi, mấy ngày trước đã tìm hiểu sở thích của Thục phi từ chỗ Tông Chính Lâm, hôm nay là tới lấy lòng bà bà.
46 Ngày hôm đó Mộ Tịch Dao thức dậy sớm, tiễn Tông Chính Lâm xuất môn, sau đó ở trong viện tu sửa bồn hoa hạnh nàng trồng đoạn thời gian trước. Nhược Lan đang đưa cây kéo, lại thấy Triệu ma ma mang theo Thư Đào đến.
47 Sáng sớm khi Mộ Tịch Dao tỉnh lại phát hiện giường chiếu bên cạnh không có người động tới, liền biết đêm qua Tông Chính Lâm nghỉ tại thư phòng. Để cho người hầu hạ rửa mặt chải đầu xong, đang dùng điểm tâm, liền thấy Lục điện hạ xịu mặt vén rèm đi vào.
48 Mùng hai tháng Giêng trong cung không chúc tết, mọi người ở trong viện của mình thoải mái nghỉ ngơi. Mộ Tịch Dao cũng rất thoải mái, tất cả sự vụ đều bàn giao cho người khác, mấy ngày sau nàng chỉ cần đi xem qua là được.
49 Mộ Tịch Dao dẫ người đi đến phía trước, mới phát hiện Tông Chính Lâm đã chờ trong sân. Một thân bào phục màu thiên thanh, tư thế oai hùng, gò má góc cạnh rõ ràng, lộ ra vẻ lạnh lùng nghiêm túc.
50 Mấy ngày đầu tháng Giêng, Mộ Tịch Dao không ngừng giao tiếp qua lại với các cung các phủ, nhận lễ tặng lễ rất bận rộn.
Đường Tuệ Như thì cũng bận tuyệt thực ở Đường phủ, nhằm chống đối với Đường đại nhân.
51 Hôm nay, lúc mọi người tụ tập uống rượu, Tông Chính Vân nhướng mi cười, nhìn Đại hoàng tử Tông Chính Thuần nói: “Đại ca, tứ đệ ta nghe nói gần đây trong phủ huynh có thu một mỹ cơ,” ánh mắt lại dừng trên cổ hắn: ”Xem ra, đại ca rất thỏa mãn.
52 Mộ Tịch Dao biết Tông Chính Lâm lạiđến viện khác thì thở phào nhẹ nhõm. Vậy là được rồi, đây mới là chuyện nam nhân nên làm. Ám chỉ kia đã xuất hiện nhiều ngày rồi, nếu như Tông Chính Lâm không có hành động, nàng sẽ bắt đầu hoài nghi mình đã phán đoán sai mất.
53 Mộ Tịch Dao vẫn an nhàn thoải mái dưỡng thai ở Đan Như Uyển. Mỗi ngày đều nhớ đưa cơm cho Tông Chính Lâm, một bữa cũng không thiếu, rất chu đáo.
Vệ Chân nghĩ Dao chủ tử không đưa cơm còn tốt, chứ mỗi lần điện hạ thấy cơm không thấy người đều âm lãnh dọa người, nhưng lại cứ nhất định phải ăn cơm canh đưa tới.
54 Từ ngày ở biệt viện cho đến khi hồi cung, hai người ăn ý không hề nhắc lại chuyện đó, tất cả vẫn giống như trước, chưa từng thay đổi.
Mấy ngày sau khi Tông Chính Lâm và Đệ Ngũ Dật Triêu có một phen nghị sự bí mật, sau đó Lục điện hạ trình lên một tấu chương thỉnh điều động bộ binh, giúp đỡ công việc luyện binh ở Thịnh Kinh và các khu vực trực thuộc Thịnh Kinh.
55 Mộ Tịch Dao phái Xuân Lan đưa gấm Tứ Xuyên trong cung ban cho Trương thị, lại phát hiện ở cửa có hai tên thị vệ trông coi, đồ vật đưa đến đều cần kiểm tra cẩn thận.
56 Tông Chính Lâm vốn đang nôn nóng chờ ở bên ngoài, nghe tiếng Mộ Tịch Dao kêu đau đã vang đủ hai canh giờ. Đang muốn để cho ngự y tìm cách trợ sản, lại chợt nghe thấy tiếng động lớn trong phòng ầm ĩ ồn ào, xen lẫn trong đó là tiếng gầm vô cùng mạnh mẽ của tiểu nữ nhân.
57 Hai người ôm con trai nói chuyện một lúc, đột nhiên thấy tiểu tử kia tỉnh, đầu cọ cọ, cái miệng nhỏ nhắn mấp máy.
Tông Chính Lâm so với cái người mới làm mẫu thân là Mộ Tịch Dao đã thích ứng hơn một buổi sáng, đoán chừng con của hắn đói bụng, ý bảo Mộ Tịch Dao đưa con cho hắn.
58 Mộ Tịch Dao bị Tông Chính Lâm đè chặt, giúp hắn sảng khoái một hồi, mới miễn cưỡng được buông tha, mặt không đỏ lau tay sạch sẽ.
“Điện hạ, định đặt tên cho tiểu gia hỏa là gì?” Mộ Tịch Dao đặc biệt thích biệt danh bánh bao nhỏ, nhưng chắc chắn Lục điện hạ không đồng ý, chỉ có thể tạm thời gọi là tiểu gia hỏa.
59 Mọi người rào rào quỳ nghênh thánh giá, Nguyên Thành đế tâm tình vui vẻ miễn lễ cho mọi người, rồi tiến vào sảnh chính ngồi lên chỗ của mình.
Nhìn Tông Chính Lâm mặc một thân lễ phục, rất thỏa đáng, lại nhìn khối nhỏ trong lòng hắn, trời ạ, thật sự là quá chói sáng, gây chú ý, Hoàng đến thấy thật vui mừng phấn khởi, vội gọi Tông Chính Lâm ôm đến cho mình nhìn.
60 Lúc Mộ Tịch Dao ở cữ, Tông Chính Lâm trở về quân doanh liên tiếp luyện binh một tháng, sau đó khi trở lại kinh thành báo cáo công tác, tiếp quản việc xây dựng binh doanh ở kinh đô và các vùng lân cận.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 100