81 Edit: Linh Sờ Tinh
“Nàng nên biết ý của bản điện hạ, đừng có trả lời qua loa. ” Tông Chính Lâm đã quá quen thuộc với thủ đoạn của nàng, trực tiếp chặn đường lui.
82 Edit: Linh Sờ Tinh
“Điện hạ, thiếp vừa vào phủ, mọi việc còn chưa quen thuộc. Không bằng cứ để Trắc phi tiếp tục chưởng quản việc trong phủ, thiếp từ từ tiếp nhận sau”.
83
Edit: Linh Sờ Tinh
“Rất mệt mỏi sao?” Tông Chính Lâm nửa ôm nửa bế, mang Mộ Tịch Dao trở lại Đan Như uyển.
“Cũng bình thường. Thai này ngoan hơn nhiều so với Thành Khánh”.
84
Edit: Linh Sờ Tinh
“Chủ tử, vừa rồi đại quản sự báo lại, điện hạ bị Thái tử gọi đi Đông
cung, ngài đi lại mặt trước, điện hạ sẽ đến sau”. Đại nha hoàn Quế Lê dè dặt bẩm báo.
85
Edit: Linh Sờ Tinh
Các hoàng tử bị Nguyên thành đế giam trong cung, người trong các phủ lập tức hoảng sợ, chạy vạy khắp nơi. Các thế gia trong kinh cũng chấn động, tụ lại không ít.
86 An quốc công nhìn vẻ mặt Tông Chính Thuần như tro tàn đang ngồi trước mặt, liên tục khuyên nhủ dù trong lòng buồn bực khi không thể làm được chuyện gì.
87
“Bản điện hạ bị mất mặt ở chỗ lão gia tử, Kiều Kiều rất vui hả?”
Tông Chính Lâm bị cấm cung mấy ngày, hôm nào cũng đối mặt với đại
lão gia, đến tối cũng nằm một mình.
88 “Điện hạ”, Mộ Tịch Dao đưa mắt nhìn sang, đầy vẻ chế nhạo, “Thiếp đợi điện hạ rất lâu mà điện hạ không đến, mới cùng Thành Khánh chơi đùa”. Đôi mắt đẹp đảo quanh trên người Tông Chính Lâm.
89
“Chủ tử, điện đã đã đi trước rồi. Trước khi đi có dặn sẽ tụ họp ở dịch quán phía trước”.
Tô Lận Nhu khó nén thất vọng nằm xuống, trong đầu toàn là hình ảnh bóng lưng cao lớn cùng tư thế oai hùng lúc cầm kiếm của hắn.
90
Mạc Oản Thanh nghe người gác cổng báo Trắc phi phủ Lục hoàng tử tới, rất kinh ngạc.
Mộ thị có thai đã sáu bảy tháng. Chẳng lẽ là tới đòi công đạo cho thứ muội.
91
Khi Mạc Oản Thanh nhận được tin báo, vẫn không thể tin được. Đường đường là một Trắc Phi lại làm ra chuyện này? Vấn đề lớn nhất là, Trắc Phi này còn là trắc phi của nhà khác!
Mặc dù mừng rỡ khi Mộ Tịch Dao thu thập Lâm thị, nhưng thể diện của phủ
vẫn phải giữ lại, dù sao đó cũng là người của Ngũ điện hạ, không thể
đánh bị đánh đến tàn phế được.
92
Sáng hôm sau, mọi người ngạc nhiên khi trông thấy Mộ Trắc phi theo điện hạ đến chính phòng.
“Điện hạ. ” tất cả đều cùng thỉnh an.
Tông Chính Lâm gật đầu, kéo Mộ Tịch Dao ngồi xuống.
93 ”Điện hạ, vết thương trên vai của ngài còn đau không. ” Mộ Tịch Dao chống lại những móng vuốt đang muốn giở trò của Tông Chính Lâm. Người đàn ông này thật là , đến cả khi ngâm mình, tinh thần còn dư thừa như thế.
94
Tông Chính Lâm dám nói như vậy, vậy nàng còn sợ gì. Trừ Nguyên Thành đế, mọi chuyện khác Mộ Tịch Dao đều không sợ.
Không biết gần đây có phải ngọc bội có chút vấn đề về chất lượng hay không? Mộ Tịch Dao miên man suy nghĩ.
95 “Mộ thị?” Thái hậu thấp giọng gọi lên, mặt lộ vẻ không vui. Vừa mới thưởng cho ngươi xong giờ ngươi lại làm xấu mặt ta rồi ? Đảo mắt qua chỗ Mộ Tịch Dao ngồi, đã bắt đầu có chút giận chó đánh mèo.
96 Thục phi kinh ngạc nhìn Mộ Tịch Dao đang được người nâng dậy, vẻ mặt phức tạp. Nha đầu này thật sự thông minh,sao lại không biết đây là một cái bẫy. Vậy mà vẫn dám lấy tính mạng ra đánh cược, không nên liều lĩnh đánh cược như vậy.
97
Edit: Linh Sờ Tinh
Còn chưa bắt đầu thẩm vấn chuyện Liễu phi hôn mê, khắp kinh đã nổi lên
vô số những lời đồn đãi , tất cả đều nhằm vào Mộ Trắc Phi của Lục điện
hạ.
98
Edit: Linh Sờ Tinh
“Tại sao lại là sai, Vương thúc sao lại nói vậy. ” Nguyên Thành đế thấy
Di thân vương có ý muốn nói lại thôi, liền biết có điều kỳ quái.
99
Edit: Linh Sờ Tinh
Giám Chính cau mày, nhưng không thể không trả lời: “Hộ quốc trưởng công chúa điện hạ. ”
“Đúng thế. ” Mộ Tịch Dao gật đầu, ánh sáng trong đôi mắt đẹp càng thêm tỏa sáng.
100
Edit: Linh Sờ Tinh
Triệu ma ma đỡ Mộ Tịch Dao, đi sau Thục phi chỉ ba bước.
Lục điện hạ đi bên cạnh một cách uy nghiêm vững vàng.
Hách Liên Mẫn Mẫn đi bên phải cẩn thận hầu hạ Thục phi , nhưng khóe mắt lại liếc qua Mộ Tịch Dao đang rất phẩn khởi.