41 Thanh âm hơi say lại ủy khuất nỉ non, thật sự giống như mèo con, chó con bị bỏ rơi.
trong đầu A Nghiên dường như có một trận sấm chớp ầm ầm vang lên, kéo dài không dứt.
42 Ngày thứ hai, A Nghiên bị tiếng tích tích đánh thức, mien man không ngừng, giọt giọt tí tách, liên tục vang bên tai.
Nàng khó chịu, muốn tiếp tục ngủ, nhưng thanh âm kia mặc dù không lớn, cứ đứt quãng truyền vào trong tai như vậy.
43 Tóc dài đen như mực rối tung xõa trên vai A Nghiên, lồng ngực vững trãi ngăn nàng giãy dụa, môi mỏng tham lam nuốt hết tiếng nàng nức nở.
Bốn mắt nhìn nhau, một đôi con ngươi mang lệ bi phẫn tóe ra đốm lửa, một đôi con ngươi thâm thúy, u ám, tìm tòi nghiên cứu nóng bỏng; môi nàng bị hắn mút phát đau, vừa hít một ngụm khí lạnh, còn hắn thưởng thức được ngọt ngào trên môi với răng nàng, được voi đòi tiên, chỉ hận không thể xâm nhập vào trong đó, tham lam làm càn.
44 Mưa phùn gió rít, thu ý triền miên, mưa bụi rơi trên tóc nàng, nàng không chút nào để ý, ôm khuôn mặt nóng bừng, nước mắt chảy trong gió, nàng chạy ra khỏi sân của nam nhân phá hư kia, lại nhất thời ngớ ra, không biết nên đi phương nào.
45 Mưa thu giăng giăng như tơ mỏng manh dày đặc bay xuống, một trận gió thu thổi qua, thổi bay một tầng sương mù mỏng mảnh, trong Tiêu phủ đình đài lầu các cầu nhỏ nước chảy, tất cả đều bao phủ trong một mảnh mông lung.
46 A Nghiên theo cầu nhỏ qua suối chạy về, một đường đi về tiền viện lại gặp Hà Tiểu Khởi.
Hà Tiểu Khởi nhìn người ngợm tóc tai nàng, trên tóc cũng đều là mưa bụi, không khỏi cả kinh, vội cầm ô tới che giúp nàng.
47 Lúc làn môi mát lạnh trong mưa thu ướt át dán trên má A Nghiên, dù giấy vẽ hoa trong tay A Nghiên rơi xuống đất.
Có lẽ là quá mức bất đắc dĩ, lúc đó nàng đột nhiên bỏ qua giãy dụa, cứ như vậy suy sụp, vô lực ngã vào lồng ngực cứng rắn của hắn.
48 Đã một khoảng thời gian không thấy Ninh Phi, A Nghiên cũng không biết hắn làm gì. Bất quá đoán rằng hẳn là không thoát khỏi liên can đến chuyện "Yến kinh" kia.
49 Sài đại quản gia bị Tiêu Đạc đuổi ra khỏi Thiên Trúc các rồi, mặt âm nghiêm tại chỗ trầm ngâm một lát, liền đến thẳng chỗ A Nghiên ở là Cẩm Tú các.
Cẩm Tú các này là Tiêu Đạc cố ý lấy ra cho A Nghiên ở, gần Thiên Trúc các nhất.
50 Một cái tát tai cứ như vậy vang dội đánh lên khuôn mặt Tiêu Đạc vốn tuấn mỹ đến không có khuyết điểm, nhất thời, trên mặt tôn quý cao ngạo hiện ra một dấu tay hồng hồng.
Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh, Xuyên Không
Số chương: 121